Trộm Long Tráo Phượng

Chương 22: 22: Thư Sinh - Kiều Kiều 22




Đất nước Pháp xinh đẹp hào nhoáng, có thể ngồi ở hàng hiên của quán cafe trăm tuổi trong lòng thủ đô Paris để lặng ngắm những công trình mang hơi thở uy quyền từ những năm tháng đã trôi xa, đi dọc những cánh đồng hoa oải hương tím ngút màu mắt tại vùng Provence lãng mạn hay cùng người mình yêu lắng nghe những bản tình ca lãng mạn...Tất cả đã hòa quyện và tạo nên một sức hút khó cưỡng cho đất nước được mệnh danh là kinh đô ánh sáng của thế giới này.

Thừa hưởng rất nhiều tinh hoa từ nền văn minh Hy Lạp – La Mã cổ đại, nền văn học – nghệ thuật Pháp đã thật sự phát triển và mang dấu ấn riêng. Những tác phẩm văn học Pháp phản ánh được những tâm tư, hiện thực của xã hội Pháp, từ đó vẽ nên bức tranh toàn cảnh của xã hội châu Âu như: Thằng gù nhà thờ Đức Bà, 3 chàng lính ngự lâm, Đỏ và đen, tấn trò đời. Ngoài ra, nghệ thuật Pháp còn phát triển mạnh mẽ trong lĩnh vực hội họa, điêu khắc. Ở Pháp đã có hơn 200 tên tuổi được UNESCO công nhận là danh nhân văn hóa thế giới, tiêu biểu như: Victor Hugo, Balzac, Claude Debussy, Bartholdi,...(Copy đa số trên gg chứ mình cũng không rõ về Pháp lắm=.=)

Cũng chính thế mà Cố Mai Nhàn luôn muốn đặt chân lên đất nước này, thật ra không phải vì nhiều nơi thú vị để trải nghiệm mà là cô muốn cảm nhận thử thứ ngôn ngữ quyến rũ đến diệu kỳ làm nên bản tình cả thơ mộng ở nơi đây. Cô cũng muốn được nhìn thấy loài hoa oải hương của xứ sở thủy chung chờ đợi tình yêu. Lưu Hàn Trạch, em sẽ tận hưởng tất cả những hương vị hạnh phúc này, vì đây có lẽ là lần cuối cùng.

Nơi đầu tiên Cố Mai Nhàn và Lưu Hàn Trạch đặt chân đến chính là Paris, được ví như "thành phố của tình yêu".Một số đường phố Paris nổi tiếng mang những đặc trưng riêng.. là nơi tổ chức nhiều sự kiện quan trọng, luôn tràn ngập khách du lịch. Đường phố cổ kính với các nhà hàng, quán cà phê và những cửa hàng truyền thống. lại là nơi tấp nập vào ban đêm với nhiều quán cà phê, hộp đêm,...

Như câu nói của Jules Renard:"Hãy viết vài từ về Paris: "Đây là thiên đường"

Khoác chiếc áo choàng mỏng, Cố Mai Nhàn ngồi ở quán cà phê ngoài trời thưởng thức tách cà phê trong lúc ngắm nhìn đường phố. Lưu Hàn Trạch ngồi bên cạnh đọc sách. Cảm giác yên bình thế này thật giống như vợ chồng hạnh phúc đi hưởng tuần trăng mật. Cố Mai Nhàn nhấp nháp vị cà phê latte, chậm rãi mở miệng:

"Lưu Hàn Trạch, sao anh lại muốn cùng tôi đi Pháp?"

"Không khí yên bình sao em cứ hỏi những câu khiêu khích tính nhẫn nại của anh thế?" Lưu Hàn Trạch nghe được cô chủ động liền mừng rỡ, hôm ấy làm ra loại chuyện kia Cố Mai Nhàn từng bước tách ra khỏi anh làm anh cực kì hối hận. Nhưng mấy giây sau liền cảm thấy khó chịu, lại câu hỏi này, cô khó chịu khi được ở cùng anh sao? Nếu không phải cô luôn hỏi câu này sau anh có thể tức giận đến mất lý trí như thế.

"Tôi muốn nghe lời thật tâm của anh" Cố Mai Nhàn nhìn thẳng vào mắt anh, cảm thấy như nín thở chờ đợi câu trả lời.

"Anh ngu ngốc bao nhiêu năm bây giờ đã tỉnh ngộ rồi, Nhàn, từ nay về sau anh sẽ luôn yêu thương em, không rời xa em nửa bước."Lưu Hàn Trạch mỉm cười nhìn Cố Mai Nhàn, tại sao bao nhiêu năm nay anh lại có thể nhẫn tâm đả thương người phụ nữ này? Chân tướng sự thật lại để cô đau khổ mấy năm mới có thể bước ra ngoài ánh sáng. Là anh tàn nhẫn hay sự thật tàn nhẫn...

Cố Mai Nhàn nghe được câu trả lời nhất thời ngẩn ra, anh ấy đang nói gì vậy?Luôn yêu thương cô còn có...không rời xa cô? Là thật hay mơ? Hít một hơi thật sâu, câu hỏi cuối cùng, cô đã muốn hỏi anh từ lâu rồi nhưng vẫn là không đủ dũng khí để mở lời. Cho dù đáp án là gì bây giờ cũng không quan trọng nữa, cô chỉ muốn nghe câu trả lời.

"Anh...có yêu tôi không?"

"Nhất định sẽ" Lưu Hàn Trạch kiên định đáp, bản thân trốn tránh vấn đề quá nhiều lần rồi, bây giờ anh sẽ không trốn nữa, đối diện với trái tim mình. Lưu Hàn Trạch mày vẫn luôn có tình cảm với Cố Mai Nhàn...mày vẫn luôn để tâm tới cô ấy, chỉ là bản thân một mực không chịu thừa nhận, đừng do dự nữa, bỏ qua quá khứ đó đi, tìm tới hạnh phúc thật sự của mày."Vợ à, anh dẫn em tới Đại lộ Champs-Élysées"

Cố Mai Nhàn cười rộ lên như một đóa hoa mới nở, hiện lên sau những ngày tháng mưa phun bão táp. Nắm lấy bàn tay ấm áp của Lưu Hàn Trạch.

Trạch, em yêu anh.

(Sóng gió chưa hết đâu nha mọi người, chương sau sự thật sẽ được phơi bày

Nghỉ ngơi chút đã, tìm tư liệu về Pháp đủ làm tớ muốn điên đầu òi T_T)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.