Trời Giáng Mẫu Thân: Yêu Nghiệt Bảo Bảo Là Rắn Yêu

Chương 2-3




Lý Tình Thâm cúi đầu, nhìn đáy mắt trong suốt của Lăng Mạt Mạt, dày đặc sự mong đợi, anh giật giật môi, từ đầu đến cuối không có nói câu phản đối.

Lăng Mạt Mạt lập tức cười lên, vẻ mặt càng lúc rực rỡ: “Thầy, anh đồng ý có phải hay không?”

Lý Tình Thâm vẫn không nói gì, lúc này mới mở miệng: “Cô xác định cô muốn chụp?”

Tất cả mọi người chung quanh nghe được lời Lý Tình Thâm như vậy, lập tức thở dài một hơi, lập tức rối rít xoay người đi chuẩn bị đồ đạc của mình.

Lăng Mạt Mạt đứng ở nơi đó, quay về phía Lý Tình Thâm, gật đầu lia lịa.

Lý Tình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt, giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ không chút lưu tình: “Nếu như không được, sớm đừng cậy mạnh!”

Vậy mà, lần này, Lý Tình Thâm đả kích và không tôn trọng như vậy cũng không có đưa khiến Lăng Mạt Mạt ghét.

Thậm chí, Lăng Mạt Mạt còn cảm thấy lời như vậy, khiến cô nghe được có chút hưởng thụ, tiềm thức cô có thể cảm giác ra được, thật ra thì, anh đang quan tâm cô

Quan tâm cô

Trong lúc bất chợt Lăng Mạt Mạt liền xoay người nhìn về phía di>endydon Lý Tình Thâm, khi ánh nắng mặt trời chiếu xuống rực rỡ, vẻ mặt cô càng xinh đẹp khác thường, đang ngó chừng cầu nhảy một bên mười mét, ánh mắt khẽ động, không biết nghĩ cái gì.

Lăng Mạt Mạt chỉ nhìn một cái, dĩ nhiên liền chuyển tầm mắt, gò má người đàn ông, bộ dạng cực kỳ tinh xảo, ánh mắt của anh, đen nhánh thuần túy, thâm thúy lại có độ sâu, bên trong hơi lóe ra một tầng sáng ấm áp.

Bỗng dưng đáy lòng Lăng Mạt Mạt chợt chấn động, cô hơi mở miệng ra, ánh mắt có chút trở nên mê ly, trong đại não, không tự chủ được nghĩ đến tại sao hôm nay anh lại xuất hiện ở đây?

Cái ý nghĩ này mới vừa ra tới, trong đầu Lăng Mạt Mạt lại giống như bị tia chớp bổ qua một lần nữa, trong lúc bất chợt liền nghiêng đầu, nhìn Lý Tình Thâm, nhẹ giọng mở miệng: “Thầy”

Lý Tình Thâm nghe được tiếng Lăng Mạt Mạt, nghiêng đầu, nhìn về phía cô gái, bên trong vẻ mặt lạnh nhạt lại có chút hơi ấm: “Hả?”

Lăng Mạt Mạt nhìn Lý Tình Thâm, hít sâu một hơi, hỏi: “Làm sao thầy biết tôi sợ độ cao?”

Cô chỉ nói cho Enson, ngày hôm sau Du Dật liền tìm thế thân cho cô ở studio, lúc ấy cô chỉ cảm thấy giải quyết khó khăn của mình, căn bản là quên làm sao Du Dật biết?

Bởi vì, bí mật cô sợ độ cao, toàn thế giới, chỉ có ba người biết, trừ bản thân cô, cũng chỉ có Giản Thần Hi và Lục Niệm Ca biết.

Ánh mắt của Lý Tình Thâm chợt lóe, mình chỉ cố lo lắng cho cô, lại quên mất những thứ này.

Anh nhẹ nhàng ho khan một cái nói, để cho mình vẫn biểu hiện bình tĩnh như cũ, không chút để ý mở miệng, nói dối: “Du Dật nói cho tôi biết.”

Du Dật nói cho thầy hay sao?

Như vậy, chính là Enson nói cho Du Dật sao? Nói cách khác, là Enson khiến Du Dật sắp xếp thế thân cho cô?

Nhất thời đáy mắt Lăng Mạt Mạt thoáng hiện ánh sáng, thì ra là những thứ này đều do Enson làm!

Lăng Mạt Mạt không nhịn được lấy điện thoại di động ra, định gởi một wechat cho Enson, nhưng mà, khi cô nhìn thấy Enson cũng không có trả lời wechat của cô.

Chẳng lẽ, Enson không nhìn thấy wechat của cô sao?

Lăng Mạt Mạt nhíu mày, ngay sau đó, liền trợn to hai mắt, không đúng không đúng a

Cô nhớ rõ, ở chỗ này quay chụp, vẫn luôn bận rộn, căn bản không có thời gian đi thông báo với Du Dật, nếu như chỉ có một người ngoài biết, đó chính là Enson.

Enson thấy wechat của cô, cũng sẽ trả lời trước tiên, hiện tại Enson không có trả lời, nếu như nói, việc cô sợ độ cao là Du Dật nói với thầy, nhưng thế thân không có tới, vậy sẽ là ai nói với thầy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.