Trời Giáng Ái Phi

Chương 9: Tiếng chuông chùa hàn sơn




Toàn bộ võ đấu trường sôi trào dậy sóng, tiếng gào thét in ỏi.

sân đấu võ trung ương Lúc này, bị Nhiếp Ly một bàn tay chụp được đầu Thẩm Phi lúc này Thẩm Phi hơi chút thanh tỉnh, giãy dụa bò lên, Thẩm Phi nộ khí xung thiên, hắn vừa khai chiến liền không triệu hoán yêu linh, là vì muốn làm theo kế hoạch của Thẩm Minh trưởng lão, muốn hai mươi chiêu thắng Nhiếp Ly, nào biết Nhiếp Ly cư nhiên vô sỉ, đột nhiên triệu hoán yêu linh? (thực ra nếu là đánh nhau thằng nào bày đặt anh hùng thì thằng đó là thèn ngu rồi..nếu là quánh nhau thậm chí nếu chọc tay vào mắt nó ta cũng phải chọc cứ cho là vô sỉ cũng được không đánh thì thôi đã đánh phải hiểm chứ quang minh cho chúng nó giết đúng hem) Thẩm Phi rất tức tưởi vì hắn nghe lời Thẩm Minh trưởng lão mà chịu thiệt ngay chiêu đầu tiên.

“Đây là ngươi tự tìm cái chết, ta giết ngươi!” Thẩm Phi rống giận một tiếng, linh hồn hải càng không ngừng chấn động, một cỗ yêu linh khí tức nhập thể từ từ xuất hiện ra.

Thẩm Phi dung hợp, là Xích Viêm Hắc Hổ yêu linh một loại yêu linh cường đại, Xích Viêm Hắc Hổ là một loại mãnh thú đáng sợ, yêu linh này là gia chủ Thần Thánh thế gia tự mình liệp sát, là một yêu thú cấp độ Hắc Kim một sao, thập phần cường đại, đủ để cho thực lực Thẩm Phi bạo trướng mấy lần!

“Thẩm đại thiếu rốt cuộc sử dụng yêu linh......”

khán đài bên trên đấu Võ trường sôi trào lên.

“khí tức Này......”

“ rất kinh người, là một con Xích Viêm Hắc Hổ!”

Xích Viêm Hắc Hổ đánh Hổ Nha gấu trúc? kết quả rất dễ dàng thấy được, cơ hồ tất cả mọi người cảm giác, Hổ Nha gấu trúc khẳng định sẽ bị một chiêu xử lý!

trên người Thẩm Phi khí tức càng ngày càng sục sôi mãnh liệt, khí tức Xích Viêm Hắc Hổ chi cường, làm tất cả mọi người chấn kinh.

đám người Nhiếp Hải, Nhiếp Ân đều đứng ngồi không yên, lấy yêu linh Hổ Nha gấu trúc của Nhiếp Ly, căn bản không có khả năng đối kháng cùng Xích Viêm Hắc Hổ. Trận chiến này, thực lực chênh lệch rất xa!

“Làm sao đây, chúng ta nói Tiểu Ly nhận thua đi!”

Chung quanh những người đặt cược cho Thẩm Phi thắng không ngừng thét to, vi Thẩm Phi cố gắng trợ uy, bọn họ đã nhìn ra trận chiến đấu này, Thẩm Phi tất nhiên là tất thắng!

Thế nhưng lập tức, thanh âm bỗng ngưng bặt.

Tại thời điểm Thẩm Phi dẫn động thể linh hồn hải trong cơ, thời khắc mấu chốt sắp triệu hồi ra yêu linh, Nhiếp Ly liền đi về phía trước vài bước, một bàn tay hướng cái ót Thẩm Phi vỗ xuống. 

Oành!

Đang muốn dung hợp yêu linh Thẩm Phi lại một lần nữa bị nguyên bàn tay vỗ vào ót nằm ngã trên mặt đất, mặt đất xuất hiện một cái hố to khác, quá trình dung hợp của Thẩm Phi ngưng bặt, cuồng bạo khí tức nhất thời yên tĩnh. Lúc này gương mặt Thẩm Phi, nhất định là thảm không thể nào hơn, nguyên gương mặt anh tuấn, bị đập bẹp dán sát trên mặt đất.

Tội đồ Nhiếp Ly đang trong gương mặt hiền lành Hổ Nha gấu trúc thản nhiên phủi phủi tay nhúng nhảy như không có gì xảy ra.

Trợn mắt há mồm!

Toàn trường run động!

đám người Nhiếp Hải, Nhiếp Ân, Dương Hân đều choáng váng.

“Không còn gì để nói a, quá vô sỉ!” Nhiếp Hải, Nhiếp Ân đám người nét mặt già nua nóng lên, cơ hồ có một loại xúc động chỉ muốn che mặt bỏ chạy, con hàng này thật là đệ tử Thiên Ngân thế gia sao? Này là...... huyết thống Thiên Ngân thế gia, đào đâu ra được một hậu bối vô sỉ như vậy?

Vài người đặt cược cho Nhiếp Ly thắng, mặt đều đỏ, tuy rằng Nhiếp Ly chiếm cứ ưu thế, nhưng như vậy tựa hồ...... Có điểm...... Không ổn!

thiên tài chiến nhiều năm rồi, đã từng gặp qua trận quyết đấu nào như vậy?

Dĩ vãng thiên tài chiến, luận bàn vũ kỹ, đều chú ý tinh thần võ đạo, thường thường đều là đồng thời triệu hoán yêu linh, song phương đánh nhau cũng chỉ cực hạn ở điểm luận bàn chiến kĩ, chưa từng xuất hiện qua trường hợp nào giống Nhiếp Ly như vậy, bất ngờ không kịp phòng trực tiếp triệu hoán yêu linh, lúc người khác triệu hoán yêu linh thì đột ngột đánh lén hạ gục đối phương.

Thần Thánh thế gia bên kia gần như muốn nhảy dựng lên.

“Thiên Ngân thế gia, gia tộc các ngươi tộc nhân các người da dày như da bò không biết xấu hổ! so đấu như vậy thắng mà không có tinh thần thượng võ!” người Thần Thánh thế gia chỉ tay vào người của Thiên Ngân thế gia bên này chửi ầm lên. đám người Nhiếp Hải, Nhiếp Ân tuy rằng cũng hiểu được hành động của Nhiếp Ly xác thật là vô sỉ, nhưng đối mặt người Thần Thánh thế gia, bọn họ đương nhiên sẽ không chịu thiệt:“Chúng ta bên này lại không có trái với quy tắc thiên tài chiến? Không tới phiên các ngươi ở trong này chỉ trích!” cả bọn đầu heo lì lợm cãi lại

“Thiên Ngân thế gia ta làm việc, còn nhờ các ngươi giáo huấn sao?”

“Là Thẩm đại thiếu của Thần Thánh thế gia các ngươi rất ngu xuẩn, dứt khoát chính là đầu heo, là Yêu Linh sư không dung hợp yêu linh chiến đấu, thời điểm triệu hoán yêu linh lại đem cái ót đưa cho địch nhân thấy, trách được ai?”

Chỉ thấy lúc này Dương Hân nhìn về phía Thẩm Minh, thản nhiên nói:“Thẩm Minh chấp sự, Thần Thánh thế gia sẽ không lật lộng chứ?” Tuy rằng Nhiếp Ly xác thật có điểm vô sỉ, nhưng nàng vẫn đứng ở bên phía Nhiếp Ly.

Nhìn tình huống trên sân, Dương Hân tươi cười quyến rũ, Nhiếp Ly tiểu gia hỏa này, thật sự là làm người ta khó có thể đoán biết được? Thoạt nhìn một bộ dáng hồn nhiên lương thiện, bên trong lại gian trá giảo hoạt như vậy! rõ ràng lúc sử dụng bộ dáng sắc mị, dụ hoặc hắn, hắn lại dứt khoát kiên định không bị siu lòng.

Thẩm Minh thần sắc âm trầm, Nhiếp Ly tiểu tử này, hắn cũng chỉ có thể khẳng định Nhiếp Ly rất giỏi, dù sao Nhiếp Ly đã đáp ứng chiến ba trận, trận này thua cũng không có gì, biết yêu linh của Nhiếp Ly là Hổ Nha gấu trúc, Thẩm Minh trong lòng cười lạnh, tính trận này thua đi, tiếp theo hắn muốn đem tất cả mọi thứ thắng trở lại!

Thẩm Minh nhìn thoáng qua Dương Hân, nói:“Chúng ta đương nhiên sẽ không nuốt lời, chút tiền ấy Thần Thánh thế gia ta vẫn không xem là gì!”

Lúc này trên sân đấu võ, bên trong hố Thẩm Phi như sắp nổ tung, liên tục trúng hai bàn tay Nhiếp Ly, mặt hắn đụng trên mặt đất, máu mũi chảy dài, mặt đầy bầm tím. Trước hắn định dung hợp yêu linh, lại bị Nhiếp Ly một bàn tay dánh tới linh hồn chấn động, không dung hợp thành công. “Thẩm đại thiếu, ngươi không sao chứ? Chúng ta chỉ là luận bàn, nếu ngươi không đứng dậy được, liền nhận thua đi!” Nhiếp Ly ngồi xổm bên cạnh Thẩm Phi, không hảo ý nói.

Nhận thua?

Một khi nhận thua năm ngàn vạn yêu linh tệ liền mất trắng!

Hắn không cam tâm!

Thẩm Phi rống giận, kích phát linh hồn hải, một đạo yêu linh ly thể mà ra, chuẩn bị dung hợp yêu linh, từng trận khí tức nhập thể cường đại toát ra, thân thể nhanh chóng biến hóa xuất ra tiêm nha lợi trảo, Xích Viêm Hắc Hổ yêu linh phát ra từng tiếng hổ gầm, uy lực vô cùng.“Chỉ cần ta dung hợp yêu linh, chỉ bằng ngươi với con Hổ Nha gấu trúc rác rưởi, cũng xứng đối kháng với ta? Muốn cản trở ta dung hợp yêu linh, điều đó là không có khả năng, Xích Viêm Hắc Hổ Liệt Diễm, đủ để đem ngươi đốt cháy thành tro!” Thẩm Phi nghĩ, trên người hắn từng cột lửa bốc cháy hừng hực.

“Thẩm đại thiếu muốn xuất chiêu!”

“Đây là dung hợp Xích Viêm Hắc Hổ Liệt Diễm! loại hỏa diễm này mãnh liệt vô cùng, sẽ đem hết thảy chung quanh đốt cháy hầu như không còn!”

“Quả nhiên không hổ là Thẩm đại thiếu, cư nhiên có được chiến kĩ như vậy, Nhiếp Ly này quá thảm, hắn căn bản không thể tới gần hỏa diễm này, một khi Thẩm đại thiếu dung hợp hoàn tất, phỏng chừng chỉ một chiêu liền có thể đánh bại Hổ Nha gấu trú!”

“Hổ Nha gấu trúc loại yêu linh này, lại như thế nào có thể là đối thủ của Xích Viêm Hắc Hổ! tuy rằng thời điểm trước có chiếm một ít tiện nghi nhưng đã làm sao?”

trên sân đấu Võ âm thanh nghị luận nhao nhao.

“Hỏa diễm? Rất lợi hại?” Lúc này Hổ Nha gấu trúc, tuy rằng đứng ở bên trong hỏa diễm, lại hoàn toàn không cảm thấy được một xíu nóng nào của ngon lửa.

Tuy rằng Xích Viêm Hắc Hổ của Thẩm Phi là một yêu linh cường đại, nhưng cùng Hổ Nha gấu trúc vẫn kém quá xa! người thường hoàn toàn không thể tưởng tượng Hổ Nha gấu trúc có cường đại như thế nào, loại chiến kĩ cấp độ này, không thể làm tổn thương đến Hổ Nha gấu trúc?

Bất quá hiện tại, không cần phải bày ra thực lực.

Thẩm Phi gần hoàn thành dung hợp yêu linh, lại thấy Nhiếp Ly nâng chân lên, oành oành oành hung hăng đạp mấy phiến đá, linh hồn hải của Thẩm Phi lại chấn động, lại dung hợp thất bại, yêu linh vẫn ở trong linh hồn hải là không có đi ra. 

trên sân đấu Võ ồn ào náo động thanh âm lại ngưng bặt, mọi người lại trợn mắt há hốc mồm, bọn họ tưởng tượng, Hổ Nha gấu trúc sẽ bị hỏa diễm đốt cháy lăn lộn trên đất nhưng trường hợp như vậy không có xuất hiện, ngược lại là Thẩm Phi, bị đạp cho thê thảm vô cùng.

“Lại dung hợp thất bại?”

“Tại sao có thể như vậy?”

Mấy đá này thật đã, vì Ngưng Nhi hung hăng nói ra một ngụm ác khí, Nhiếp Ly âm thầm nghĩ, Thẩm Phi bị hắn ngược lại hành hung đủ thảm, bất quá hắn vẫn chưa thỏa mãn.

“Nghe nói Thẩm đại thiếu là lão thủ chơi hoa, chơi không ít nữ nhân, về sau Thẩm đại thiếu không cần phải tốn sức chơi nữ nhân nữa rồi!” Nhiếp Ly một cước đá vào trên huyệt vị Thẩm Phi, từ nay về sau, Thẩm Phi sợ là không thể nhân sinh con được nữa rồi.(đá vào hài dón thốn ah) bên trên Khán đài đám người đánh cuộc Thẩm Phi thắng, không ngừng mắt trợn trắng, nguyên bản nghe được vài tiếng hổ gầm, bọn họ còn tưởng rằng có cơ hội phản công, không nghĩ tới mấy đá của Nhiếp Ly lại cắt đức ý niệm của bọn họ.

“Phi phi phi, thật xui xẻo, thua thua!”

“Đều do thằng đầu heo Thẩm Phi, tự đại không triệu hoán yêu linh đấu võ! kết quả đến cơ hội triệu hoán yêu linh cũng không có!”

“Bất quá Thiên Ngân thế gia nhân xuống tay thật vô sỉ, hoàn toàn không cho Thẩm Phi cơ hội triệu hoán yêu linh! cũng quá vi phạm tinh thần võ đạo!”

Nhớ tới quá trình trận chiến đấu này, bọn họ muốn xúc động khóc, loại gia hỏa vô sỉ như Nhiếp Ly, bọn họ còn có cái gì để nói? Tuy rằng bọn họ có thể dựa trên đạo đức khiển trách Nhiếp Ly, nhưng quy tắc thiên tài chiến cũng không có quy định không được là như vậy!

Thẩm Minh nhìn ra, Nhiếp Ly là không muốn Thẩm Phi có cơ hội dung hợp yêu linh, một trận chiến này tiếp nếu tiếp tục đánh chỉ có thể nhìn không có dung hợp yêu linh Thẩm Phi bị dung hợp yêu linh Nhiếp Ly nhẹ nhàng mà hành hạ.

“trận chiến này Thần Thánh thế gia ta nhận thua, xin dừng tay!” Thẩm Minh căm giận nói, hắn thanh âm truyền khắp luận võ trường, mọi người đều có thể cảm giác được hắn kia áp lực phẫn nộ. Trên ghế khán giả, mọi người cười khổ không ngừng, đây là một trận chiến không có ý nghĩa mà bọn họ từng xem qua.

Lúc này, Thần Thánh thế gia hai người Thẩm Ninh cùng Thẩm Khiếu hai mặt nhìn nhau, bọn họ không nghĩ tới Thẩm Phi sẽ nhận thua như vậy trong trận luận võ, Thẩm Phi trừ việc khiến Nhiếp Ly thể hiện ra mình đang dung hợp một con yêu linh Hổ Nha gấu trúc ra, căn bản không có làm cho Nhiếp Ly thể hiện thực lực chân chính. Nhìn Nhiếp Ly dung hợp Hổ Nha gấu trúc dáng điệu thơ ngây khả cúc như vậy, bộ dáng vô hại, bọn họ trong lòng không khỏi có vài phần khinh thị.

Nhìn thấy Thẩm Phi bị đánh thảm như vậy, bọn họ chẳng những không thương cảm, ngược lại âm thầm cười nhạo, đích hệ thiếu gia quả nhiên đều được nuông chiều từ bé, chỉ số thông minh quá bé, nghe nói Thẩm Phi thường xuyên “ăn thịt” nữ nhân, phỏng chừng là tinh khí không còn, cho nên mới sẽ thua trong tay Nhiếp Ly! tiền Thẩm Phi thua, bọn họ sẽ kiếm trở về. Thiếu gia là phế vật, vừa lúc đến phiên bọn họ xuất trướng! Nghe được Thẩm Minh mà nói, Nhiếp Ly âm thầm buồn bực, nhanh như vậy liền nhận thua, rất không vui, Nhiếp Ly lại đạp một cước trên người Thẩm Phi, sau đó đối với Thẩm Phi chắp tay nói:“Ha ha ha, một trận chiến này thật sự là vui sướng, Thẩm Phi huynh đã hạ thủ lưu tình!”

Nghe được Nhiếp Ly nói, trên ghế khán giả trợn mắt há mồm, Nhiếp Ly dứt khoát vô sỉ đến cảnh giới cao thủ a!

Vui sướng? Chỉ có Nhiếp Ly chính mình vui sướng, từ đầu tới đuôi chỉ nhìn thấy Nhiếp Ly đánh với một Thẩm Phi nằm trên đất, Thẩm Phi không có cơ hội hoàn thủ! 

Rất nhiều người bởi vì đặt cược Thẩm Phi thắng mà thành thua tiền nên phân phân mắng chửi.

“Hắn đang vui cái gì thế!”

“Biết thế đặt cược vào bên hiệp hội luyện đan sư đi Thần thánh thế gia hại chúng ta thảm quá đi!”

“Làm hại ta thua nhiều tiền như vậy, người của Thần Thánh thế gia, lão tử đời này hận các ngươi!”

Giờ phút này trong một góc thính phòng, Diệp Tử Vân đang tại xem cuộc chiến không khỏi phốc cười, nàng tại phủ thành chủ nghe nói Thần Thánh thế gia tổ chức thiên tài chiến, Thiên Ngân thế gia cũng sẽ tham gia, nàng có điểm lo lắng cho Nhiếp Ly, cho nên chạy đến, bất quá nàng chỉ là trốn ở góc phòng nhìn.

Nguyên bản nàng còn tưởng rằng Nhiếp Ly sẽ thua, nhưng nhìn thấy Nhiếp Ly bộ dáng vui vẻ như vậy, nàng hiểu rõ chính mình lo lắng thuần túy là dư thừa, Nàng nhìn bóng dáng Nhiếp Ly một đôi mắt to trong veo, cười đến chảy cả nước mắt.

Diệp Tử Vân liền như ngồi ở góc hẻo lánh, bộ dáng thanh lệ động nhân, người chung quanh có thấy, bọn họ cũng không biết Diệp Tử Vân chính là con gái của thành chủ, thiếu nữ xinh đẹp như vậy vẫn rất ít gặp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.