Trời Giáng Ái Phi

Chương 17: Tôi đang cầm trên tay sự trinh trắng




Biên: Satou Vô Hối nguồn tangthuvien

Hội những người yêu truyện Đại chúa tể + Yêu Thần ký facebook

“Nhiếp Ly, ngươi vì sao lại đem nó tặng cho ta?” Diệp Tử Vân ngẩng đầu, đôi mắt to chớp chớp, nhìn Nhiếp Ly.

“Bởi vì tau thích mi.” Nhiếp Ly nhìn Diệp Tử Vân, mỉm cười nói.

“Ta đây càng không thể nhận được.” Nghe Nhiếp Ly lớn mật thổ lộ, Diệp Tử Vân má ửng hồng, nàng đã nhận rất nhiều ân huệ từ Nhiếp Ly, nếu lại tiếp tục chịu nhân tình, nàng không biết nên trả như thế nào.

“Như thế này đi, ngươi nợ ta một cái nhân tình, về sau ta khẳng định sẽ có chuyện muốn ngươi hỗ trợ.” Nhiếp Ly suy nghĩ một chút, khiến thiếu nữ quật cường như vậy đáp ứng chính mình, hiển nhiên không phải chuyện dễ dàng.

“Ta có cái gì có thể giúp ngươi?” Diệp Tử Vân cúi đầu, mặt cười nhưng tràn đầy ửng đỏ.

“Ngươi đương nhiên có thể giúp ta, ngươi là nữ nhi thành chủ, không biết có bao nhiêu người cầu ngươi giúp đâu, ta đây cũng vậy! Ta đã dung hợp yêu linh, Phong Tuyết hoàng hậu không thích hợp thuộc tính của ta, giữ lại cũng vô dụng.” Nhiếp Ly nhìn bộ dáng Diệp Tử Vân cúi đầu, nghĩ tiểu nha đầu càng ngày càng động lòng người.

Nghe được Nhiếp Ly nói, Diệp Tử Vân chần chờ một chút, gật đầu nói:“Được rồi, bất quá việc ngươi muốn ta giúp, tuyệt đối không thể là việc xấu!”

“Đương nhiên, ngươi có gặp qua người nào so với ta còn chính trực hơn sao?” Nhiếp Ly nghiêm mặt nói.

Nghe được Nhiếp Ly nói, Diệp Tử Vân đột nhiên nở nụ cười, cười đến run rẩy hết cả người, Nhiếp Ly nói lời này thật sự là rất buồn cười, là ai vừa rồi đem Thần Thánh thế gia quay như chong chóng?

“Nhiếp Ly, Phong Tuyết hoàng hậu ta nhận. Liền tính ta thiếu ngươi một cái nhân tình, ngươi có thể yêu cầu ta giúp ngươi làm một việc, nhưngtuyệt đối không thể là chuyện xấu, bằng không ta kêu cha ta ra tiền với ngươi mua con yêu linh này!” Diệp Tử Vân giơ tiểu thủ, nhẹ nhàng giống một con bướm, hướng phía trước chạy đi.

Diệp Tử Vân cũng không biết nàng dần dần đã đem Nhiếp Ly trở thành người thân cận, nếu đổi là người khác, nếu như đám người Thẩm Việt đưa cho nàng thì tuyệt đối nàng sẽ không nhận.

Nhìn thân ảnh xinh đẹp dần dần đi xa, Nhiếp Ly mỉm cười, lẩm bẩm:“Không bao lâu nữa nàng sẽ là của ta! Kiếp trước kiếp này, vận mệnh đem hai ta ràng buộc với nhau, muốn chém đứt cũng vô pháp chém đứt.” Nói xong, Nhiếp Ly chậm rãi xoay người rời đi.

Tin tức Nhiếp Ly lấy niên kỉ mười ba tuổi nghiền áp Thẩm Khiếu, một Hoàng Kim nhất tinh Yêu Linh sư của Thần Thánh thế gia nhanh chóng truyền bá khiến toàn bộ Quang Huy chi thành chấn động, đã bao nhiêu năm rồi Quang Huy chi thành chưa từng xuất hiện thiên tài kinh người như thế!

Thiên Ngân thế gia ngày càng bận rộn, mỗi ngày người đến Thiên Ngân thế gia bái phỏng nối liền không dứt.

Bất quá Nhiếp Ly đột nhiên tiêu thất, bế quan không gặp bất cứ ai, vài người muốn gặp Nhiếp Ly đều bị Thiên Ngân thế gia ngăn cản lại.

Theo tin tức này truyền bá, thành vệ binh tại Quang Huy chi thành phát hiện người của Hắc Ám công hội bắt đầu hoạt động, bắt được, kích sát hơn mười người của Hắc Ám công hội. Vì bảo đảm an toàn, thành chủ Diệp Tông đã quyết định đem Nhiếp Ly vào thành chủ phủ bồi dưỡng.

Tin tức được truyền ra Hắc Ám công hội mới chậm rãi yên tĩnh, nếu Nhiếp Ly còn ở Thiên Ngân thế gia, người của Hắc Ám công hội tuyệt đối sẽ không bỏ qua, nhưng nếu Nhiếp Ly tiến vào bên trong phủ thành chủ, bọn họ cũng không có lá gan gây chuyện bên trong phủ thành chủ. Trong phủ thành chủ có Truyền Kỳ Yêu Linh sư, mấy vị Hắc Kim Yêu Linh sư cùng với vô số võ đạo cường giả tọa trấn.

Ngoài Nhiếp Ly ra, hắn còn đem Nhiếp Vũ vào bên trong phủ thành chủ, hắn quyết định chỉ bảo Nhiếp Vũ tu luyện, về phần Thiên Ngân thế gia, trước mắt không có kẻ nào dám động Thiên Ngân thế gia, chỉ cần hắn không ở Thiên Ngân thế gia, Hắc Ám công hội sẽ không ra tay với Thiên Ngân thế gia, bởi vì nó không hề có giá trị.

Tất cả chuyện này đều được Nhiếp Ly đoán trước, Nhiếp Ly dám ở thiên tài chiến bộc lộ thực lực, cũng đã tính đến bước này.

Thẩm Việt nghe Nhiếp Ly thể hiện thực lực Hoàng Kim cấp, hơn nữa đã tiến vào thành chủ phủ cư ngụ, bi phẫn ngửa mặt phun máu tươi. Hắn đối với Diệp Tử Vân vẫn còn mong chờ, hắn biết chính mình hoàn toàn không còn hi vọng.

Dương Hân tại Luyện đan sư hiệp hội nghe được tin tức này, liền hiểu được Nhiếp Ly vì cái gì lại làm ra những việc này, thì ra Nhiếp Ly đã đoán trước chính mình sẽ bị tiếp vào thành chủ phủ, xem ra về sau nàng muốn gặp Nhiếp Ly thì phải đi thành chủ phủ một chuyến rồi.

Thần Thánh thế gia.

Gia chủ Thẩm Hồng Thần Thánh thế gia rốt cuộc xuất quan, một đoạn thời gian bế quan, tu vi hắn tiến nhanh, thế nhưng cũng không tiến vào cảnh giới Truyền Kỳ Yêu Linh sư, cánh cửa Truyền Kỳ Yêu Linh sư cũng không phải dễ dàng chạm tới được, theo tu vi ngày càng tăng lên, hắn càng hiểu rõ điểm này hơn.

Không biết lão Diệp Mặc kia đột phá như thế nào, mỗi khi nghĩ đến chính bản thân tuổi càng lớn, tu vi tăng tiến dần dần có dấu hiệu giảm sút đi, Thẩm Hồng nội tâm càng nôn nóng hơn.

Khi hắn nghe chuyện đánh cược, nhất thời nổi trận lôi đình, Thẩm Minh làm việc tương đối ổn thỏa, cho nên hắn vẫn đều là tương đối yên tâm, thế nhưng không nghĩ tới Thẩm Minh lại phạm sai lầm lớn như vậy, lập tức cho không bốn ức năm ngàn vạn yêu linh tệ cho người khác! Sô tiền đó có thể mua được biết bao nhiêu đan dược, bồi dưỡng được bao nhiêu hậu bối gia tộc?

“Thẩm Minh, ngươi có biết tội!” Thẩm Hồng ngồi trên ghế, lạnh lùng nhìn Thẩm Minh quỳ dưới đất.

Cảm nhận được ánh mắt Thẩm Hồng, thân thể Thẩm Minh bởi vì sợ hãi mà không ngừng run rẩy, gấp giọng nói:“Thỉnh gia chủ thứ tội, ta hoàn toàn không hề nghĩ đến Nhiếp Ly niên kỉ nhỏ như vậy, mà đã có tu vi Hoàng Kim cấp, nhất thời không tìm hiểu kỹ mới bị bọn họ âm thầm lừa vào tròng. Thỉnh gia chủ, ta xưa nay vì Thần Thánh thế gia cúc cung tận tụy mà giảm nhẹ tội.”

“Ngậm miệng!” Thẩm Hồng lãnh nộ nhìn lướt qua Thẩm Minh.

Thẩm Minh nhất thời cấm thanh, không dám lắm miệng.

Thẩm Hồng trầm mặc suy tư, tổn thất bốn ức năm ngàn vạn yêu linh tệ, còn chưa dao động căn cơ Thần Thánh thế gia, thế nhưng khiến Thẩm Hồng cảm giác được áp lực là thời gian hắn bế quan, Thần Thánh thế gia cùng Thiên Ngân thế gia lại đạt đến trình độ thủy hỏa bất dung, Thiên Ngân thế gia chỉ là tiểu gia tộc đang xuống dốc, Thần Thánh thế gia căn bản không cần để ý, thế nhưng hắn lại không thể không để ý đến tên tiểu tử thiếu niên Nhiếp Ly này được.

Một thiếu niên mười ba tuổi với thực lực Hoàng Kim cấp, thiên phú như vậy khiến hắn sinh ghen tị, ai có thể tưởng tượng, một thiếu niên như vậy trong tương lai sẽ trưởng thành tới trình độ nào? Một khi thiếu niên này trưởng thành, mặc kệ Thần Thánh thế gia hay hắc ám công hội, đều là uy hiếp.

Uy hiếp này nhất định phải bóp chết ở trong nôi. Nếu Nhiếp Ly cùng Thần Thánh thế gia nước sông không động nước giếng, Thẩm Hồng còn có thể dung tha cho hắn, nhưng Nhiếp Ly vừa bắt đầu liền cùng Thần Thánh thế gia đối đầu, thì nhất định phải xử lý nhanh-gọn-lẹ.

Nhiếp Ly hiện tại đã tiến vào thành chủ phủ, bọn họ muốn xử lý Nhiếp Ly thì thật sự rất khó khăn.

“Ta không tin ngươi có thể ở trong phủ thành chủ mà không ra!” Thẩm Hồng lạnh lùng nghĩ, hắn nhìn thoáng qua Thẩm Minh, trầm giọng nói,“Thẩm Minh, ngươi biết quy củ Thần Thánh thế gia, dựa theo gia pháp Thần Thánh thế gia, lần này ngươi phạm sai lầm lớn như vậy, theo gia pháp phải giết không tha. Bất quá niệm tình ngươi là lão thần Thần Thánh thế gia, vì Thần Thánh thế gia có nhiều cống hiến lớn, ta cho ngươi một cơ hội lấy công chuộc tội......”

Nghe được Thẩm Hồng nói, Thẩm Minh giống như tìm được phao cứu sinh giữ biển lớn vậy, ngẩng đầu nhìn hướng Thẩm Hồng hỏi:“Chỉ cần gia chủ phân phó, dù lên núi đao xuống biển lửa, ta cũng không một câu oán hận!”

“Rất tốt, ta muốn ngươi dẫn người giết Nhiếp Ly, chỉ cần ngươi giết chết được Nhiếp Ly, ta sẽ cho người đưa ngươi đến Hắc Ám công hội làm một chấp sự!” Thẩm Hồng nói.

“Nhưng Nhiếp Ly hắn ở trong phủ thành chủ......” Thẩm Minh biết quan hệ giữa Thần Thánh thế gia cùng Hắc Ám công hội, hoặc là giết Nhiếp Ly, hoặc là tử, hắn không có lựa chọn nào khác.

“Hắn sẽ có một ngày đi ra ngoài!” Thẩm Hồng thản nhiên nói.

“Ta đã rõ, ta sẽ cố gắng làm dứt khoát việc này!” Thẩm Minh trong mắt lóe qua một tia ngoan sắc, hắn biết chỉ làm như vậy hắn mới có một đường sinh cơ! Bằng không lấy thủ đoạn Thẩm Hồng, hắn chỉ có một con đường chết!

“Thẩm Minh, ta đối đãi ngươi không tệ, ngươi cũng đừng làm cho ta thất vọng!” Thẩm Hồng trong mắt lóe ra một quang mang lành lạnh.

Nghe được thanh âm Thẩm Hồng trầm thấp, Thẩm Minh tâm không ngừng run rẩy, tính mạng gia nhân hắn, tất cả đều được Thẩm Hồng nắm giữ, hắn chỉ có thể đánh cược một phen!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.