Trói Em Bằng Cavat

Chương 6: Hiệp sỹ và thanh kiếm




Edit: Sahara

"Đại ca!" Nam Cung Lam hơi biến sắc: "Hai vị trí đầu tiên chỉ có người của Ngô gia và Âu gia mới có tư cách ngồi!"

Nam Cung Vân Dật quay đầu lại liếc nhìn Nam Cung Lam một cái: "Người của Ngô gia không phải là còn chưa có tới hay sao? Vừa vặn dư ra một chỗ nhường cho bằng hữu của ta!"

Lúc này đây, sắc mặt của Nam Cung Lam cực kỳ khó coi, trong yến hội ngày hôm nay, chỗ ngồi của cô ta đã rớt đến bên dưới vị trí thứ năm rồi, nếu như để cho Vân Lạc Phong ngồi ở trên, vậy không phải đại biểu cho việc Vân Lạc Phong ngồi lên đầu mình hay sao?

"Phụ thân!"

Nam Cung Lam quay sang nhìn Nam Cung Khánh, hơi hơi hé miệng, muốn nói cái gì đó.

Nam Cung Vân Dật hừ một tiếng, hai tay chắp ra sau gáy, bày ra bộ dáng cà lơ phất phơ, trong miệng còn ngậm một cọng rơm: "Đây là sinh thần của ta, an bày chỗ ngồi thế nào sẽ do ta làm chủ, nếu các người không đồng ý, vậy yến tiệc này cũng không cần tổ chức tiếp nữa, đều rời khỏi đây hết đi!"

Nam Cung Vân Dật nói xong liến phun cọng rơm ra khỏi miệng, quay sang nhìn Vân Lạc Phong mà nói: "Nam Cung gia này ta cũng không muốn tiếp tục ở lại làm gì nữa, ngay cả bằng hữu của mình đến mà cũng không thể chiêu đãi đàng hoàng tử tế, vậy ta còn ở đây để làm gì? Vân Lạc Phong, lúc trước hai chúng ta không phải đã thỏa thuận là sẽ cùng đi ngao du khắp đại giang nam bắc hay sao? Không bằng nhân cơ hội này để mở mang tầm mắt một chút đi!"

Mọi người ai ai cũng biết, Nam Cung Vân Dật của Nam Cung gia ngoại trừ ham mê mỹ sắc, thì còn là một kẻ ăn chơi trác táng điển hình! Chỉ tiếc, Nam Cung gia chủ quá yêu thương hắn, cho nên cứ mãi dung túng những hành vi vô cớ sinh sự của Nam Cung Vân Dật.

Quả nhiên, vừa nghe thấy lời này, Nam Cung Khánh liền nhíu chặt mày, nhìn Nam Cung Lam đầy trách cứ một cái, rồi mới chuyển tầm mắt về phía Nam Cung Vân Dật, ôn hòa mà nói: "Đây là yến tiệc sinh thần của con, đúng là nên do con làm chủ, con muốn sắp xếp cho cô nương này ngồi ở đâu thì cứ ngồi ở đó là được!"

Nam Cung Vân Dật nghe vậy, liền nở nụ cười, hắn quay sang làm mặt quỷ với Vân Lạc Phong, giống như là đang khoe khoang sự lợi hại của mình vậy.

"Chúng ta đi!"

Nam Cung Vân Dật nắm lấy cổ tay Vân Lạc Phong, kéo cô đi về phía vị trí ghế ngồi trên cùng.

Nam Cung Khánh nhìn theo bóng dáng hai người rời đi, rồi lại như suy tư điều gì đó....

"Tiểu thư!" nha hoàn Âu gia dậm dậm chân, vừa tức giận vừa bất bình: "Nam Cung Vân Dật kia đúng thật là quá đáng, lại dám để cho nữ nhân kia ngồi cùng với tiểu thư người! Ả ta có thân phận gì chứ? Có tư cách gì mà ngồi ngang hàng cùng với tiểu thư? Chỉ là nữ nhân nịnh nọt, ham hư vinh, quả thật là đã làm bẩn đi sự cao quý của tiểu thư mà!"

Kẻ kết giao với Nam Cung Vân Dật, há có thể là thứ tốt lành gì chứ?

Bằng hữu?

Giữa nam và nữ, làm gì có cái gọi là bằng hữu đơn thuần! Rõ ràng là đang ngụy biện cho những việc làm dơ bẩn mà thôi.

Âu Nhã không nói gì, đem ánh mắt thanh cao lạnh lùng của mình đặt lên người Vân Lạc Phong, trong mắt cô ta bỗng xẹt qua một tia lạnh lẽo.

Bất cứ người nào cũng vậy, nhìn thấy người nam nhân từng đeo bám dây dưa không dứt với mình, bây giờ lại nhìn ngắm người nữ nhân khác, thì trong lòng cũng đều sẽ thấy không dễ chịu.

Cho dù là bản thân mình không hề yêu người nam nhân kia!

"Chủ nhân!"

Vân Lạc Phong và Nam Cung Vân Dật mới vừa đi đến vị trí ngồi trên cùng, thì trong linh hồn đã truyền tới giọng nói tức giận của Tiểu Mạch.

"Ánh mắt của tên Nam Cung Vân Dật này thật sự là có vấn đề mà, hết người rồi hay sao mà lại đi thích loại nữ nhân dối trá này chứ? Nữ nhân kia cùng với Nam Cung Lam quả là cá mè một lứa, không khác nhau một chút nào!"

Lời nói của nha hoàn Âu gia tuy là rất nhỏ, nhưng lại không thoát khỏi thính lực của Tiểu Mạch.

Vì vậy mà khi nghe thấy những lời nhục mạ Vân Lạc Phong được thốt ra từ miệng của đám người kia, Tiểu Mạch quả thật là tức đến muốn nổ phổi, ngay cả Tiểu Thụ cũng đã điều khiển mạn đằng bò trườn trên mặt đất, chuẩn bị sẵn sàng giết người.

Cũng may là Tiểu Mạch đã kịp ngăn Tiểu Thụ lại, nếu không, đám người Âu gia kia đã máu chảy thành sông rồi.

Tuy rằng lúc này Tiểu Mạch rất ghét đám người Âu gia, nhưng hắn cũng không muốn biến yến tiệc sinh thần của Nam Cung Vân Dật thành huyết yến...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.