Trói Em Bằng Cavat

Chương 17: Phải thương hương tiếc ngọc chứ (2)




Editor: Thơ Thơ

"Ừm... A..."

Tiếp theo một tiếng rên rỉ nam tính khàn khàn mà gợi cảm vang ở bên tai alan, hành lang mềm nhẵn dường như tơ lụa đẳng nhất quấn quanh côn th*t cậu ngạnh nhiệt, mưu toan đè ép ra mỗi một giọt tinh dịch bên trong. Con ngươi xanh biếc của Alan thấm vào tình dục sâu không thấy đáy, bàn tay cậu trắng nõn thon dài nắm chặt eo khố Chương Diệc, cho tới xuống đất, không ngừng biến hóa góc độ đỉnh lộng anh. Chương Diệc bị cậu xuyên đến eo thân triệt để xụi lơ xuống, cực đại khoái cảm để toàn thân của anh đều không ngừng co giật, nơi hai người kết hợp một mảnh lầy lội.

"Chương Diệc... Diệc..."

Alan dùng giọng khàn khàn kêu tên Chương Diệc, cậu mò xuống eo thân Chương Diệc, không nhịn được cúi đầu hôn môi người đàn ông, đồng thời hạ thân va chạm dần dần tăng nhanh, chỉ hận không thể đem túi mình cũng nhét vào bên trong cái tiểu huyệt tiêu hồn kia.

Mùi vị tín tức tố Alpha rất có tính xâm lược cùng vị ngọt Omega thời kỳ động dục dung hợp lại cùng nhau, tạo thành một luồng mị hương đặc biệt mà ngào ngạt. Chương Diệc chìm chìm nổi nổi bên trong cỗ hương vị này, cả người hoàn toàn hóa thân thành thư thú khuất phục với dục vọng. Làm được mặt sau, anh thiếu kiên nhẫn với nhịp điệu Alan lúc nặng lúc nhẹ, thẳng thắn xoay người, đẩy ngã Alan, mở ra chân khóa ngồi ở trên người cậu, dùng tiểu huyệt ẩm ướt cộc cộc nuốt vào dương v*t thiếu niên màu sắc sạch sẽ phấn nộn.

Alan đầy mặt mê say mà nhìn người đàn ông ngồi ở trên người mình, Chương Diệc mặt mày sâu sắc, xương gò má cao mà cường tráng, môi mím chặt mơ hồ lưu lại mấy phần uy nghiêm của cấp trên, vậy mà lúc này anh sa vào bên trong tình dục, khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều tản ra mùi vị dương cương mà mê hoặc, mặt anh tuấn càng gợi cảm làm Alan không dời nổi mắt. Thotho_diendanlequydon cậu ngửa đầu gặm cắn môi anh đỏ như cánh hoa, hai cái tay cũng không ngừng xoa nắn eo mông người đàn ông, mông thịt kia no đủ mà co dãn làm cậu hoàn toàn yêu thích không buông tay. Trên người người đàn ông đồng dạng không cam lòng yếu thế mà hôn trả lại anh, đầu lưỡi hai người mềm ẩm dường như rong nước đồng thời quấn quanh, tiếng nước ám muội hòa lẫn tiếng tính khí cụ va chạm bộp bộp, dâm mỹ phải nhường mặt người hồng tim nhảy không thôi.

"Không chuẩn... Bắn tinh..."

Cảm nhận được thịt trong cơ thể ngạnh nhiệt càng trướng càng lớn, mơ hồ có xu thế bạo phát, Chương Diệc cúi đầu, cắn răng mở miệng mà nâng mặt Alan lên nhắc nhở cậu. Nhưng mà con ngươi xanh biếc của Alpha căn bản không có để tiếng nhắc nhở này ở trong mắt, cậu đè lại vòng eo Chương Diệc, tầng tầng đội lên trên một chút, thịt cắm vào nơi hành lang sâu xa nhất, xòe ô đỉnh cơ hồ muốn chạm đến mật địa kia, chưa bao giờ có vật khác thường xâm nhập. Từ trong cổ họng Chương Diệc phát ra một tiếng phá vụn thở dốc, ngón tay của anh tóm chặt lấy vai Alan, móng tay sâu sắc rơi vào bên trong da thịt non mềm, gằn từng chữ, "cậu —— dám!"

"em có cái gì không dám?"

Alan ngăn chặn môi của anh, không để ý chút nào đau đớn trên bả vai nhỏ bé. Dục vọng của cậu đã ở trong cơ thể Chương Diệc phồng đến to lớn nhất, Chương Diệc chỉ cảm thấy hành lang khẩn hẹp đều sắp bị anh nổ tung. Lúc anh cho là loại dằn vặt này vĩnh viễn sẽ không kết thúc, cự vật trong cơ thể đột nhiên rạo rực, tiếp theo một cỗ tinh dịch ấm áp liền phun ở trên vách ruột của anh, cảm giác loại kích thích kia cùng chướng bụng làm cho toàn thân Chương Diệc đều khắc chế không nổi mà co giật, hai cái chân không ngừng giãy giụa, tính khí cụ cũng cùng phun ra vài cỗ bạch trọc.

"Lần này cho anh ăn no đi, có phải là rất thoải mái không?" Alan cố ý đem dục vọng thô to vẫn cứ chặn ở miệng huyệt, dùng sức chọc vào hai lần huyệt thịt ẩm nhuyễn.

"Con mẹ nó cậu —— "

Bị một Alpha nhu nhược đẹp đẽ, còn là Alpha tuổi tác nhỏ hơn so với anh một vòng làm còn chưa tính, cái tên này còn dám bắn tinh ở trong cơ thể anh! Quả là Chương Diệc sắp muốn cắn nát tan một cái răng, anh kiên cường chống đỡ thân thể uể oải sau cao trào, Thotho_diendanlequydon đang muốn đến một quyền trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng mịn của thằng nhóc này, không nghĩ tới nắm đấm vung đi ra bị tay Alan nắm chặt dễ như ăn cháo, sau khi người mở bàn tay miễn cưỡng bao quả đấm của anh, yêu thương hôn môi một chút trên ngón tay trỏ của anh, sau đó gia hỏa giật giật chôn ở trong cơ thể anh, mỉm cười nói, "Diệc, em thật giống như có cảm giác."

Trời giết thằng nhóc! Trước khi Chương Diệc bị làm ngất đi, đáy lòng vẫn cứ không ngừng nguyền rủa tên Alan.

**

Sau khi tỉnh lại đã là cách trời xế chiều.

Chương Diệc mơ mơ màng màng mở mắt ra, trước hết cảm thấy chính là cánh tay bên trái không khỏe, tiếp theo anh thấy rõ thiếu niên tuyệt mỹ dựa vào trên lồng ngực của anh, trong nháy mắt toàn bộ ký ức trước một ngày hấp lại. Thân thể hai người trần trụi vẫn cứ quấn quýt lấy nhau, mà tay của thiếu niên thậm chí đặt ở giữa hai chân anh, vững vàng nắm dục vọng anh ngủ say.

"Tránh ra!" Chương Diệc buồn bực không thôi mà đẩy thiếu niên qua một bên.

"Diệc, anh đã tỉnh." Alan bị anh đẩy một cái liền tỉnh rồi, hưng phấn đẩy lên thân đến đánh giá anh. Thiếu niên mới nếm thử tư vị tình dục không biết thoả mãn chút nào, tay lại bắt đầu không an phận mà sờ tới sờ lui trên người Chương Diệc.

Chương Diệc căn bản không muốn để ý tới cậu, trực tiếp vén chăn lên ngồi dậy. Khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều dính một mảnh tinh dịch, chỗ đó giữa hai chân đặc biệt lợi hại, giờ khắc này Chương Diệc chỉ muốn khẩn trương tắm nước nóng, rửa đi một thân vết tích tình dục phiền lòng.

"Diệc, em giúp anh đi tắm." Alan cũng xuống giường, cùng anh đi vào buồng tắm.

"Alan? Lancaster ——" Chương Diệc xoay người, sắc mặt tối tăm mà đánh giá cậu, "Tôi nhắc nhở cậu, không muốn được voi đòi tiên!"

"Được voi đòi tiên sao?" Alan buồn cười nhìn anh, bên trong mặt mày có một tia ngả ngớn không phù hợp với tướng mạo của cậu, "Mới vừa rồi là ai ở trên giường cầu em làm anh? Còn muốn em lại dùng lực một chút, sâu đậm một chút—— "

"Im miệng!" mặt Chương Diệc đỏ bừng lên. Thotho_diendanlequydon

"Diệc, ngược lại chẳng mấy chốc chúng ta sẽ kết hôn rồi, anh thẹn thùng như thế làm cái gì." Alan duỗi ra lưỡi đỏ mềm mại liếm liếm khóe môi, lớn mật mà làm càn nhìn người đàn ông đối diện, "Kỳ thực em vẫn luôn rất muốn liếm nơi đó của anh... Chỗ đó nho nhỏ, vừa non vừa mềm, hơn nữa còn không ngừng chảy nước —— "

Chương Diệc nghe được đầu đều sắp nổ tung, anh tức giận nói, "Lão tử cũng không phải Omega, cậu yêu ai thì kết hôn với người đó đi, đừng gieo vạ cho lão tử!"

"em chỉ muốn gieo vạ cho anh làm sao bây giờ?" Alan cười híp mắt nhìn anh, chính là nếu nói nữa, chuông cửa bên ngoài vang lên.

Chương Diệc không thể làm gì khác hơn là vội vã dùng khăn tắm quấn lấy hạ thân, bước nhanh đi đến trước vách cửa phòng quản chế.

"Trưởng quan, ngài không có việc gì chớ? Nghe quản gia nói thân thể ngài không quá thoải mái." Bên ngoài là Tô Nhiên mặc đồng phục, Beta một mặt lo lắng đứng ở cửa, trong tay cầm hai phần văn kiện, xem ra là mới vừa từ quân bộ trở về. Mấy ngày nay Chương Diệc không có đi quân bộ, chuyện lớn chuyện nhỏ đều giao cho Tô Nhiên đi xử lý.

"Tôi không có việc gì." Chương Diệc cố ý không mở máy thu hình phía bên mình, "Có quân vụ khẩn cấp sao?"

"Có hai phần văn kiện cần ngài tự mình phê duyệt. Mặt khác, Điền gia đưa tới một tấm thiệp mời, mời ngài tuần sau tham gia lễ cưới."

Chương Diệc nghe đến hai chữ "Lễ cưới" sửng sốt một chút, lúc này Alan từ phía sau anh đi tới, thân mật ôm hông của anh, nhẹ giọng nói, "lễ cưới ai vậy?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.