Trói Em Bằng Cavat

Chương 12




Edit: Cò Lười - DĐ LQĐ

Beta: Tư Di + Nguyệt Hoa Dạ Tuyết - Diễn Đàn

"Nếu Hoàng tử muốn cưới thì hiện tại phải không phi không thiếp, hơn nữa phải bảo đảm trong vòng ba năm không được nạp phi nạp thiếp mới được." Thương Lung Tình thản nhiên nhìn một vòng chung quanh, nói lời kinh người.

Lời này vừa nói ra trên đại điện liền xôn xao, mọi người đưa mắt nhìn nhau, điều này sao có thể? Mặc dù bây giờ Hoàng tử không có chánh phi, cũng có rất nhiều thị thiếp! Yêu cầu này cũng quá cao rồi!

"Cái này, sao có khả năng đây?" Vẻ mặt của một vị sứ thần khiếp sợ, khó có thể tin được. Đường đường là một hoàng tử làm sao có thể không có thị thiếp, huống chi còn phải ba năm không thể nạp thiếp, chuyện này rất khó có thể làm được.

"Nếu không thể, vậy thì bản công chúa rút khỏi chuyện này, các ngươi không nên cưỡng cầu." Khuôn mặt Đông Phương Dao không chút thay đổi, hừ lạnh, lạnh lùng nói. Hừ, đều là những kẻ xấu xa, Hoàng tử thì thế nào, trừ bỏ thân phận, thì chẳng có cái gì. Còn lâu nàng mới yêu thích vị trí Hoàng tử phi!

Âu Dương Quý nghe vậy, vẻ mặt âm trầm, tay siết thật chặt, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra với Thiên Long Quốc vậy? Mặc cho một nữ tử quyết định lung tung sao? Sao lại cảm giác có gì đó không đúng nhỉ?

"Nếu Bổn vương phù hợp với điều kiện của các ngươi, Ngọc Dao Công chúa sẽ bằng lòng gả chứ?" Nam Cung Mộc vẫn luôn trầm mặc, trong mắt hiện lên một chút hứng thú. Vừa rồi hắn chưa từng lên tiếng, chính là muốn xem xem vị Tiêu Dao Vương phi này muốn làm cái gì? Không ngờ nàng còn nghĩ ra cách như thế này để cự tuyệt hôn sự.

"Ngươi..." Đông Phương Dao nghe vậy, trong nháy mắt hiện lên vẻ nôn nóng. Nguy rồi, sao nàng không nhớ ra còn có một Nam Cung Mộc chứ, nghe nói hình như hắn không có một cơ thiếp nào! Nếu điều kiện của hắn thực sự phù hợp, vậy nàng thực sự phải gả cho hắn sao? Ánh mắt lập tức nhìn về phía Thương Lung Tình, hi vọng nàng ấy có thể thay nàng giải quyết phiền toái này.

"Ồ! thật sao? Mộc Vương khẳng định ngươi có thể làm được?" Thương Lung Tình nhíu mày, ý vị sâu xa hỏi, trong mắt còn thoáng qua vẻ giảo hoạt, dường như đang thử thăm dò cái gì đó.

"Nếu Bổn vương đã đồng ý, đương nhiên có thể làm được. Chỉ là có chút khó hiểu, vì sao Tiêu Dao Vương phi lại đưa ra yêu cầu như vậy?" Nam Cung Mộc liếc mắt nhìn Đông Phương Dịch Hàn, phát hiện hình như bọn họ cố ý để nàng làm như thế. Nếu là như vậy thì có thể chứng minh chuyện đám hỏi này, khẳng định không dễ dàng thúc đẩy như vậy.

"Bởi vì bản phi không quen nhìn nam nhân có năm thê bảy thiếp! Huống chi, ngươi không cảm thấy trong cuộc sống tìm được một người yêu tri kỷ là rất khó sao? Không thể quý trọng thật tốt sao? Cần gì phải cơ thiếp thành đoàn mới nở mày mở mặt? Cũng giống với đôi giày, mang ở trên chân có thoải mái hay không chỉ có bản thân mình biết, người khác có thể biết được hay sao?" Thương Lung Tình mặc kệ người phía dưới khiếp sợ như thế nào, trên mặt hiện lên nụ cười vân đạm phong khinh* và cất tiếng nói nói. Vẻ mặt càng thêm thích thú nhìn về phía Nam Cung Mộc.

*Vân đạm phong kinh: thờ ơ, lạnh nhạt, bình thản, không màng đến điều gì khác, tựa như gió nhẹ mây hờ hừng trôi.

"Hừ, cái này chẳng qua là ý nghĩ của mình ngươi thôi nhỉ? Chẳng lẽ, Hoàng thượng của quý quốc và Tiêu Dao Vương cũng chỉ cưới một phi?" Nam Cung Nguyệt bất mãn hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt bất bình tức giận nói. Đúng là Hoàng huynh của nàng muốn cưới công chúa này, nhưng có thể tương lai huynh ấy sẽ trở thành Quốc vương, làm sao có thể chỉ cưới một phi?

"Hoàng thượng của chúng ta tự có sắp xếp, Bổn vương không miễn cưỡng được. Chỉ là, cuộc đời này Bổn vương chỉ cưới một phi, có gì không được?" Đông Phương Dịch Hàn nghe vậy, hơi thay đổi sắc mặt, nữ nhân này luôn nhắm vào Lung nhi của hắn, xem ra lá gan rất lớn nhỉ?

"Á, vậy..." Nam Cung Nguyệt nghe Đông Phương Dịch Hàn trả lời như vậy, có chút kinh ngạc nói không nên lời, hình như trong mắt còn thoáng qua một chút si mê cùng chút oán hận. Rõ ràng nàng để ý hắn trước, vì sao hắn lại lựa chọn cưới nữ nhân khác, còn là một nữ nhân chẳng biết cái gì, làm sao nàng có thể cam tâm được đây?

"Ý của Tiêu Dao Vương là không định kết thân với hai nước chúng ta?" Nam Cung Hành Vân vẫn ngồi ở vị trí của hắn uống rượu, thỉnh thoảng nhìn chăm chú vào Thương Lung Tình đang ngổi ở trên cao kia, người làm cho hắn động lòng. Hôm nay nghe được lời nói của Đông Phương Dịch Hàn, càng thêm lo lắng không yên, chẳng lẽ phải như vậy mới vừa ý nàng?

"Thế thì không phải, Thiên Long quốc nhiều người tài, không nhất thiết phải là người của Hoàng thất! Các ngươi yên tâm, chúng ta nhất định sẽ chọn lựa nữ tử xuất sắc nhất đến, tuyệt đối không làm Thiên Long quốc mất mặt." Đông Phương Dịch Hàn nghe vậy, nhíu mày, trên mặt nghiêm túc nói. Vẻ mặt rất lạnh lùng uy nghiêm, không xíu đùa giỡn nào.

"Cái này, sao có thể như vây được? Đây là chuyện kết thân của hoàng thất ba nước, sao có thể để người ngoài vào được?" Vẻ mặt sứ giả Thủy Long quốc cũng  bất mãn, có chút tức giận đứng lên nói.

"Đúng là chuyện kết thân của hoàng thất ba nước không sai, nhưng hình như từ lúc mới bắt đầu, không phải cũng không nói đến việc nhất định phải là người của hoàng thất hay sao? Nếu là như vậy, lần kết thân sau, chúng ta đi đâu tìm Công chúa hoặc Hoàng tử cho các ngươi liên hôn đây? Cho nên kết thân, cũng chỉ là đại biểu cho ba nước chung sống hòa bình, không phải sao?" Đông Phương Dịch Hàn khẽ liếc nhìn bọn họ, lạnh nhạt giải thích. Hình như vẻ mặt có vẻ không vui, nếu không phải vì Dao nhi, nếu không phải vì hòa bình, hắn cũng lười giẫm lên vũng nước đục này, cùng lắm thì đánh nhau một trận...!

"Nhưng, nhưng như vậy cũng quá không phù hợp quy củ rồi." Sứ giả hai nước vẫn rất không đồng ý, nói. Mặc dù bọn họ biết hôm nay con cháu hoàng thất Thiên Long Quốc không nhiều lắm, nhưng năm nay là lần kết thân đầu tiên, lẽ ra nên bắt đầu từ con cháu hoàng thất trước!

"Quy củ là chết, người mới là sống." Thương Lung Tình nhíu mày, mặt không thay đổi nhàn nhạt đáp lời, không nhìn ra được bất kỳ ý nghĩ nào.

"Á, chuyện này..."

Mọi người nghe vậy, tạm thời không thể trả lời được bất cứ điều gì. Quả thực Tiêu Dao Vương phi nói không sai, người là sống, quy củ là chết, chung quy cũng không thể khiến con cháu tuân thủ quy củ chết như vậy được?

"Mộc Vương, đối với chuyện này ngươi có ý kiến gì hay không? Ngươi thật sự muốn lấy Ngọc Dao Công chúa của chúng ta?" Thương Lung Tình không để ý tới sự kinh ngạc của những người khác, nhìn về phía Nam Cung Mộc lần nữa, ý vị còn ngờ vực muốn hỏi rõ.

"Hoàng tẩu, cái đó..." Đông Phương Dao đang muốn nói chuyện, lại nhìn thấy Thương Lung Tình có ý bảo nàng không nên lên tiếng, không thể làm gì khác hơn là ấp úng không nói chuyện, vẻ mặt ai oán nhìn nàng ấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.