Trời Đất Tác Thành

Chương 67




- Một năm rồi, tên kia còn chưa có đi ra!

Đỉnh Phi Tiên Sơn, Nghê Diễm lông mày kẻ đen cau lại, trong lòng có chút trăm mối vẫn không có cách giải.

Nếu như đổi thành nàng là Mộ Hàn, chỉ sợ sớm đã mời Cổ Thương Phong đến, liên hệ Phủ chủ Phó Tiên Minh, để cho Côn Luân Tiên Hội sớm ngày tiến hành, để tránh đêm dài lắm mộng. Nhưng Mộ Hàn ngược lại tốt, chẳng những không có nắm chặt thời gian đem vị trí Tiên Phủ Thánh Tử chiếm được, ngược lại chạy đến Bão Phác Sơn đi bế quan tu luyện.

Hơn nữa, vừa bế quan là một năm!

Mộ Hàn không hiểu chuyện như vậy thì cũng thôi, hết lần này tới lần khác Cổ Thương Phong lại cũng đối với cái này chẳng quan tâm. Theo lý thuyết, Mộ Hàn cùng Cổ Thương Phong như vậy rất đúng với tâm tư của các Tiên Phủ trưởng lão, nàng cùng bọn người Cừu Huyền Sách ước gì Côn Luân Tiên Hội kia một mực kéo dài xuống, tốt nhất là không tổ chức.

Thế nhưng mà không biết làm tại sao, mỗi nghĩ tới việc này, nàng lại có loại dự cảm bất hảo.

Cái này đã qua một năm, Nghê Diễm đã nhiều lần liên hệ Phó Tiên Minh, Hỏa Sát Chân Nhân cùng Tiêu kiêu ba vị Hư Kiếp cường giả của Côn Luân Tiên Phủ, muốn đem sự tình Mộ Hàn phản hồi nói cho bọn hắn biết, chỉ là một mực không có hồi âm, rất có thể là sau khi tiến vào Đại Động Tiên Khư vẫn chưa về.

- Cổ Thương Phong, Mộ Hàn, các ngươi đến cùng đang chờ cái gì?

Nghê Diễm trông về Bão Phác Sơn phía xa, híp đôi mắt dễ thương, nhẹ giọng nỉ non.

Rầm rầm rầm ...

Bão Phác Sơn, trong một huyệt động tới gần đỉnh núi, Mộ Hàn tựa như tượng điêu khắc gỗ, vẫn không nhúc nhích xếp bằng ở trên bồ đoàn, nhưng trong Tâm cung không gian, âm thanh nổ đùng kịch liệt lại liên tiếp từ trong bụng Thiên anh chấn động ra.

Giờ phút này, ở phần bụng Thiên Anh, trong viên cầu do mười vạn Anh Lôi ngưng tụ mà thành kia, bốn khỏa Anh Đan biến thành lực lượng đã tạo thành một vòng xoáy màu tím thâm thúy. Mộ Hàn tiễn đưa tới Thái Tố Tiên Khí đang mảng lớn mảng lớn bị cắn nát, bạo phát ra lực lượng đều bị vòng xoáy hấp phệ.

Một năm trước, sau khi tiến vào Bão Phác Sơn, Mộ Hàn liền bắt đầu phân tâm tam dụng.

Một bên phối hợp năm đại pháp thân vận chuyển Hỗn Độn tiên pháp, một bên dùng Thái Hư Động Thần Quyết luyện hóa Bích Lạc Tiên Tuyền, một bên lại dùng Anh Lôi Đan Quyết cô đọng Anh Lôi... Ba loại Vũ Đạo Công Pháp chung đồng tiến, Mộ Hàn tâm không tạp niệm đúng là triệt triệt để để đắm chìm đi vào.

Cái Bích Lạc Tiên Tuyền kia không hổ là bảo vật tồn tại vài vạn năm, dựa vào luyện hóa chúng, Mộ Hàn liền thoải mái mà đem tu vi tăng lên tới Thần Hải tam trọng thiên đỉnh phong, mà lúc kia, đạo Anh Lôi thứ mười vạn vừa mới ngưng luyện thành công, vì vậy, Mộ Hàn lập tức tập trung tâm thần, bắt đầu Thiên Anh lột xác lần thứ năm.

Rầm rầm rầm ...

Tiếng nổ cực lớn vang liên tiếp, càng ngày càng nhiều Thái Tố Tiên Khí bị Mộ Hàn đưa vào trong vòng xoáy màu tím kia, 2000, 2000, lại 2000…

Bất tri bất giác, Mộ Hàn tiêu hao Thái Tố Tiên Khí tổng số đã đạt tới suốt 30 vạn.

- Ba mươi hai vạn!

- 35 vạn!

- 38 vạn!

...

Khi Mộ Hàn đưa qua 2000 đạo Thái Tố Tiên Khí cắn nát, thôn phệ, vòng xoáy màu tím kia rốt cục bắt đầu kịch liệt co rút lại, trong nháy mắt liền hóa thành một viên cầu màu tím.

- Rốt cục đã đủ rồi!

Trên mặt Mộ Hàn lộ ra có chút vui vẻ, lập tức đem Anh Lôi Đan Quyết vận hành đến mức tận cùng, viên cầu màu tím kia bắt đầu rung động lắc lư, từng sợi hấp lực kỳ diệu hướng bốn phương tám hướng khuếch tán, càng ngày càng gấp, đem mười vạn đạo Anh Lôi chung quanh hấp thu dung hòa...

- Lại là ba tháng.

Đỉnh Phi Tiên Sơn, Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm nhìn nhau cười khổ.

Mặc dù Cừu Huyền Sách đã không phải Chấp Pháp đường Đại trưởng lão, nhưng sau trận đại chiến kia, sự vụ ngày thường của Côn Luân Tiên Phủ trên cơ bản đều là do hắn và Nghê Diễm xử lý.

Những ngày qua, hai người ngoại trừ lưu ý Bão Phác Sơn Mộ Hàn ra, càng hướng Xích Thành Thiên Vực phái vài vị Thần Hải Cảnh tu sĩ mật thiết chú ý động tĩnh của Chân Vũ Thánh Sơn, nhưng phản hồi về kết quả, lại càng làm cho hai người đầu đầy sương mù, Cổ Thương Phong kia nghe nói cùng Mộ Hàn đồng dạng, đều đang bế quan tu luyện.

- Chẳng lẽ Cổ Thương Phong cùng Mộ Hàn thực không muốn tranh thủ Thánh Tử vị rồi hả?

Nghê Diễm hồ nghi nói.

- Không có khả năng!

Cừu Huyền Sách trầm giọng nói.

- Tính tình của Cổ Thương Phong, lão phu phi thường hiểu rõ, hắn nằm mộng cũng muốn để cho Côn Luân Tiên Phủ chúng ta do phân tông khống chế, cho nên năm đó mới có thể bức bách Phủ chủ làm ra hứa hẹn như vậy. Hôm nay Mộ Hàn đã đạt đến điều kiện vì hắn cử hành Côn Luân Tiên Hội, hắn tuyệt sẽ không buông tha.

Nghê Diễm lông mày không giương mà nói:

- Đã như vầy, vì sao hắn một mực không động? Hẳn là còn có những mưu đồ khác?

...

Đối với cái này, Cừu Huyền Sách cũng là khó có thể lý giải, đã qua một hồi lâu mới hung ác nói:

- Mặc kệ Cổ Thương Phong có mưu đồ gì? Chỉ cần Phủ chủ cùng hai vị Thái Thượng trưởng lão lần này từ trong Đại Động Tiên Khư trở lại, nhất định có thể để cho hắn chịu không nổi, về phần Tiên Phủ Thánh Tử đó là không cần nghĩ!

Nghê Diễm có chút gật đầu, trong đôi mắt đẹp dịu dàng hiện lên một vẻ tàn nhẫn, nhưng ánh mắt lại vô ý thức chuyển hướng về phía Bão Phác Sơn...

Oanh!

Khi một đạo Anh Lôi cuối cùng dung nhập viên cầu màu tím kia, Thiên Anh trầm tĩnh tới cực điểm, nhưng mà, nháy mắt về sau, viên cầu kia liền ầm ầm nổ bung.

Phảng phất núi lửa bộc phát, vô số tử mang tầng tầng lớp lớp phún dũng mà ra, lập tức, liền đã tràn ngập toàn bộ không gian phần bụng Thiên Anh. Nhưng mà, ở bên trong phiến màu tím kia, đã có năm đoàn Ám Ảnh màu tím càng thêm nồng đậm, dần dần diễn sinh mà ra, đó chính là năm khỏa Anh Đan của Mộ Hàn.

- Lực lượng thật mạnh!

Cảm ứng đến tình huống năm khỏa Anh Đan kia, dù là Mộ Hàn cũng cảm nhận được một tia khiếp sợ. Cùng lúc Thiên Anh bốn biến so sánh, giờ phút này ở trong năm khỏa Anh Đan diễn sinh ra, ẩn chứa lực lượng không biết mạnh gấp bao nhiêu lần, nếu chúng toàn bộ phóng xuất ra, tuyệt đối có thể đột phá đến Thần Hải ngũ trọng thiên, thậm chí là Thần Hải lục trọng thiên.

Hô!

Mộ Hàn ý niệm tầm đó, phiến Thần Hải trong bụng Thiên Anh kia liền kịch liệt sôi trào, lực lượng bàng bạc như sóng to gió lớn từ trong năm khỏa Anh Lôi mãnh liệt mà ra, cuồn cuộn không dứt dung nhập đến trong Thần Hải, làm cho phiến hải dương màu tím vốn là không an tĩnh này nhấc lên thủy triều càng thêm mãnh liệt.

Oanh! Chỉ một cái nháy mắt thời gian, tầng bích chướng vô hình bạc nhược yếu kém trong bụng Thiên Anh kia đã nghiền nát.

Thần Hải tứ trọng thiên! Vui mừng ở hai đầu lông mày lóe lên rồi biến mất, Mộ Hàn liền bình tĩnh trở lại, theo lực lượng Anh Đan không ngừng tuôn ra, cường độ chân nguyên không ngừng điên cuồng tăng lên.

Cũng không biết qua bao lâu, một đạo khí tức cực kỳ đáng sợ từ trong Bão Phác Sơn bay lên, dùng tốc độ kinh người hướng bốn phía lan tràn mà đi.

- Thần Hải lục trọng thiên? Có người đột phá đến Thần Hải lục trọng thiên?

Giờ khắc này, cơ hồ toàn bộ võ đạo tu sĩ của sCôn Luân Tiên Phủ đều bị kinh động. Tuyệt đại đa số đệ tử Tiên Phủ chỉ là sợ hãi thán phục đạo khí tức kia khủng bố, chỉ có số ít trưởng lão Tiên Phủ cường đại bị khiếp sợ đến trợn mắt há hốc mồm, bởi vì bọn họ đã phát hiện, chủ nhân đạo khí tức kia đúng là của Mộ Hàn ở Bão Phác Sơn bế quan tu luyện.

- Mộ Hàn? Đúng là Mộ Hàn?

Đỉnh Phi Tiên Sơn, Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào phương hướng Bão Phác Sơn, đúng là suýt nữa đem hàm răng cắn nát, sắc mặt trở nên vô cùng dữ tợn, chỉ là ngắn ngủn một năm, Mộ Hàn kia liền từ Thần Hải tam trọng thiên đột phá đến Thần Hải lục trọng thiên, cái này cũng không tránh khỏi quá mức yêu nghiệt rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.