Tro Tàn

Chương 11: Kết hôn với anh




- Cẩn thận.

Nhu yêu nữ cũng nói.

Tuy thực lực bốn người bọn họ rất mạnh, nhưng trên đời tồn tại mạnh mẽ hơn bọn họ nhiều lắm, đặc biệt là nơi chưa biết như thế này, nhất định phải cẩn thận hơn.

Trong chớp mắt, Lăng Hàn bay lên một cảm giác nguy hiểm không cách nào hình dung, mi tâm giống như đâm một châm, có một loại cảm giác đâm nhói mãnh liệt. hắn lập tức lực trải toàn thân, trong đôi mắt bắn ra thần mang, Tiên Ma Kiếm thủ thế chờ đợi.

Các nàng Nữ Hoàng đã cùng Lăng Hàn hình thành ăn ý tuyệt đối, căn bản không cần Lăng Hàn cảnh cáo, đã dồn dập tiến vào trạng thái phòng ngự.

Có điều là, nguy hiểm đến cùng đến từ nơi nào?

Đúng lúc này, chỉ thấy bộ thi thể kia đột nhiên mở mắt ra!

Rất đáng sợ, người chết đột nhiên mở mắt, hơn nữa không có con ngươi, chỉ có tròng trắng.

Đệt!

Bốn người Lăng Hàn cũng không tự chủ được chảy mồ hôi lạnh, không phải bọn họ chưa từng thấy người chết, hay tà vật, mà là người chết này tản mát ra khí tức quá lạnh lẽo, tuyệt đối là cấp bậc Tiên Vương.

Người chết ngẩng đầu, đột nhiên há miệng ra, lộ ra một loạt hàm răng cực kỳ sắc bén, táp về phía Lăng Hàn.

Nhân loại tuyệt đối không có răng nhọn như thế, từng cái từng cái thật giống như mâu mài nhọn, quá quỷ dị.

- Giả thần giả quỷ!

Lăng Hàn biết đầu nguồn nguy hiểm đến từ phương nào, trái lại bình tĩnh hơn, hữu quyền ngưng tụ, đánh tới bộ thi thể kia.

Thi thể kia cũng không tránh né, há miệng thật to, cắn về phía nắm đấm của Lăng Hàn.

- Muốn xem quả đấm của ta cứng, hay là răng của ngươi cứng?

Lăng Hàn hào hùng vạn trượng, một quyền lật đổ.

Răng rắc.

Thi thể kia nặng nề khép miệng, cắn ở trên cổ tay của Lăng Hàn.

Lăng Hàn nhếch miệng nở nụ cười, lực lượng hoàn toàn bắn ra, răng nhọn của thi thể kia không có cách nào ngăn cản quả đấm của hắn, oành, đánh vào trên yết hầu của bộ thi thể kia.

Thi thể nặng nề chấn động, hai tròng mắt muốn bắn ra ngoài, nhưng nó vẫn gắt gao cắn Lăng Hàn, muốn khống chế Lăng Hàn, sau đó duỗi ra hai cánh tay chộp tới.

Vừa mới qua bao lâu, chỉ thấy mười ngón của hắn liền trở nên dài nhọn, thật giống như từng thanh thiết kiếm.

- Nói với ngươi, ngươi là nằm mộng ban ngày.

Cánh tay phải của Lăng Hàn rung lên, thẻ thẻ thẻ, hàm răng dồn dập phá nát, hắn thuận thế vén lên, thi thể liền bị hắn quăng bay ra ngoài.

Oành, thi thể một lần nữa rơi về biển rộng, bọt nước tung toé.

Chỉ trong nháy mắt, mặt biển phá tan, bộ thi thể kia lại giết ra, giọt nước hóa thành vô số công kích, bắn về phía bốn người Lăng Hàn.

Lăng Hàn một kiếm đảo qua, vù, những giọt nước này đồng thời trở nên bất động, sau đó lấy tốc độ nhanh hơn xông ra, phốc phốc phốc, bộ thi thể kia nhất thời bị xuyên thủng, nhưng không có một chút xíu máu chảy ra.

Lăng Hàn lại oanh một quyền, oành, đánh vào ngực của thi thể, dưới lực lượng thô bạo nghiền ép, xương sườn của thi thể vỡ nát, trực tiếp mở ra một lỗ thủng to ở sau lưng.

Máu trong thi thể này đã hoàn toàn chảy sạch, bởi vậy tuy thân thể phá tan, nhưng chảy ra là nước biển, còn có một chút vật chất màu xám nói không rõ ràng là cái gì.

Oành, thi thể bị lần thứ hai oanh vào trong biển rộng, lúc này không có hiện lên nữa.

- Sinh mệnh lũy thừa đại khái ở bốn ngàn bảy.

Lăng Hàn suy nghĩ một chút, có phán đoán.

Cái này xa xa không phải đối thủ của bốn người bọn họ, cho dù là Nhu yêu nữ, sinh mệnh lũy thừa thông thường của nàng cũng có 4700 điểm, căn bản không cần e ngại thi thể này.

Có điều là, bọn họ là bọn họ, phải biết Thăng Nguyên Cảnh đỉnh cao phổ thông sinh mệnh lũy thừa chỉ có bốn ngàn ba, ngay cả Đế Tinh cũng chỉ có bốn ngàn năm, có thể thấy được trị số bốn ngàn bảy này khủng bố cỡ nào.

Nếu không có chuẩn Tiên Vương, nhất định phải là Đế Tinh lại ăn Hồng Ma Thổ mới có thể đối kháng. Đương nhiên, loại biến thái như Lăng Hàn là không tính, dù sao vô số vị diện, vô số kỷ nguyên cũng chỉ khả năng xuất hiện một cái.

Sắc mặt Lăng Hàn nghiêm nghị, tuy thi thể này không quá đáng sợ, nhưng đến tột cùng là nguyên nhân gì tạo thành? Bởi vì khi người kia còn sống không quá mạnh mẽ, sinh mệnh lũy thừa nhiều nhất hơn 4300, khả năng 4400, mạnh có hạn.

Trong biển rộng này, cất giấu bí mật đáng sợ.

Rầm, bọt nước tung toé, bộ thi thể kia lại nhảy ra, lần này, nó cuối cùng có biến hóa, chỉ thấy một dây mây màu xám quấn ở trên xương sống của hắn, còn giống như truyền món đồ gì đó vào.

Đây là dây của một loại rong nào đó, hình ống, bên trong có chất lỏng khó tả đang lưu động, cực kỳ kỳ dài, tin tưởng là từ trong biển sâu thò ra.

Vù, thi thể lần thứ hai mở hai mắt ra, trên nhãn cầu có thêm một lớp đồ vật mờ mịt.

- Đây mới là nguyên do biển này tên Bất Tử Hải.

Lăng Hàn nói, mặc dù sinh linh lọt vào trong biển sẽ chết, rồi lại lấy một loại phương thức quái lạ “sống”, hơn nữa đánh như thế nào cũng đánh không chết, có thể nói là không chết.

- Nữu đến!

Hổ Nữu hưng phấn, nàng liền yêu thích loại vật mới mẻ này.

Oành, nàng chạy ra, hai chân giẫm mặt nước, dù quy tắc nơi này quái lạ, nhưng nàng vẫn có thể ở trên mặt nước một quãng thời gian rất dài.

Tiểu nha đầu giương quyền, đánh tới thi thể.

Thủy Đằng dật động, thật giống như cây roi, múa lên thi thể đập tới Hổ Nữu.

- Nữu không sợ!

Hổ Nữu nũng nịu, quả đấm nhỏ ngưng tụ ánh sáng quy tắc, đánh về thi thể.

Oành oành oành, thi thể không ngừng đấu đối diện với Hổ Nữu, nhưng không phải là nắm đấm hoặc chân gì, mà cả người đều là vũ khí. Trên thực tế, Thủy Đằng kia mới như là tay, thi thể chỉ là vũ khí mà thôi.

Lăng Hàn gật đầu:

- Sinh vật trong biển mới là nguyên nhân dẫn đến tử thi "phục sinh", mà người này phỏng chừng cũng là bị đồ vật trong biển kia giết chết... Cũng không nhất định, có thể là thực vật trong nước đã khống chế bộ thi thể kia trước, sau đó lật úp hắn vào trong biển giết chết.

- Ồ, vậy phải còn có một bộ thi thể!

Mới nói xong, rào, mặt biển phá tan, chỉ thấy một bộ thi thể giết ra, tương tự ở trên xương sống quấn quanh một cây Thủy Đằng, toả ra khí tức dữ tợn, giết về phía Hổ Nữu.

- Vật này ngược lại cũng thông minh, biết đạo lý tổn thương năm ngón không bằng đoạn một ngón.

Lăng Hàn nói.

Nhu yêu nữ che miệng cười:

- Cho rằng người trên thế giới này đều ngốc như ngươi sao?

Lăng Hàn cười ha ha, vung kiếm giết ra, nhưng mục tiêu không phải hai cỗ thi thể, mà là Thủy Đằng.

Oành, hắn trực tiếp nhảy vào trong biển rộng, nước biển kéo tới, nhất thời có tử khí đáng sợ loạn xạ xuất hiện, muốn xuyên qua thân thể của hắn, hủ hóa mỗi một bộ phận của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.