Trò Mèo Cuối Cấp

Chương 15




Thư Lâu thường xuyên nghe nói Ma Đô cùng Trung Thổ luôn luôn đả chiến (đánh nhau , tranh chấp với nhau) , bất quá vài năm này tựa hồ dị thường bình tĩnh, đại khái là ít năm trước đả chiến nhau bị tổn thương, hai bên đều thừa dịp khó được hòa bình này tu sinh dưỡng tức, cho nên làm quốc sư ,Mặc Phong Hoa hàng năm cũng rất ít đi vương đô, đại bộ phận thời gian đều lưu lại Nguyên Mộc thành bên cạnh Hỏa Tông.

Và vì vậy tại thời điểm Thư Lâu nghĩ rằng Mặc Phong Hoa có phải hay không cùng Phong Tông có mâu thuẫn gì, nếu không vì cái gì vài năm rồi đều không đi phong Tông một chuyến, Mặc Phong Hoa phân phó một tiếng thu thập hành lý, liền chuẩn bị xe ngựa đến Tây Bắc Nguyên Mộc thành phương hướng Phong Tông đang trú.

Lúc xuất hành, trừ bỏ hắn cùng Mặc Phong Hoa ra còn có một người, đó chính là đệ tử Mặc Phong Hoa vừa mới thu, nhi tử Lâm quý phi  -Triệu Toàn, cũng là Tam ca hắn.

Vẫn là Triệu Toàn mà thời điểm Thư Lâu là anh nhi đã gặp qua, khi đó Triệu Toàn có mẫu thân xuất thân quý tộc dưỡng dục nên có chút cao ngạo, hiện tại qua bốn năm, đứa nhỏ này ngược lại là trở nên thông minh một ít, ít nhất tại trước mặt Mặc Phong Hoa có một bộ dáng tôn sư trọng đạo.

Bộ dạng lúc này của Triệu Toàn có chút phát triển, di truyền mẫu thân , Triệu Toàn anh tuấn thời điểm vừa mới đi vào Hỏa Tông liền dẫn đến không ít người chú mục.

Bởi vì thiếu niên xuất chúng  này, càng bởi vì Triệu Toàn là môn đồ của Mặc Phong Hoa.

Triệu Toàn rất có thiên phú tiên pháp sao? Thư Lâu không biết, nhưng hắn nhớ rõ bốn năm trước  Mặc Phong Hoa cùng Lâm quý phi từng tại thư phòng có một đoạn đối thoại.

Hắn cũng sẽ không bởi vì mấy việc này liền đối Mặc Phong Hoa có ấn tượng bất hảo hoặc  thế nào đó, đây đều là việc của những người khác, cùng  hắn không có quan hệ gì.

Thư Lâu đối với Tam ca của hắn thực ôn hoà, ngược lại Triệu Toàn thời điểm nhìn Thư Lâu đệ đệ này mắt sáng rực lên, nhiệt tình khích lệ rằng Thư Lâu bộ dạng hảo xem, tuy rằng sao đi nữa cũng không cảm giác đây là Triệu Toàn thật lòng nói, người kia cùng mẫu thân hắn giống nhau làm cho người ta có một loại cảm giác thành phủ thâm. (cảm giác thâm sâu khó lường bao lấy mình )

Trên đường đi Phong Tông, Thư Lâu cũng không nhìn đến Triệu Toàn, hắn là sau mới biết được Triệu Toàn cũng được lưu lại Hỏa Tông học tập, nghe nói là vì Mặc Phong Hoa nói, Triệu Toàn thích hợp học tập tiên pháp Hỏa Tông hơn.

Trong xe ngựa chỉ có Thư Lâu cùng Mặc Phong Hoa, đây xem như sau ngày nói chuyện với nhau phía sau núi Hỏa Tông đó bọn họ lại thân cận hơn đi, trước đó vài ngày Mặc Phong Hoa luôn luôn bận  rộn với việc thu môn đồ, kỳ thật rất ít cùng Thư Lâu thân cận nói chuyện với nhau, nhưng sau đó cũng vui vẻ thoải mái.

Mặc Phong Hoa cũng không phải một người thích hưởng thụ, việc này từ phòng và thư phòng của Mặc Phong Hoa tại Hỏa Tông là có thể nhìn ra được, không có trang sức xa hoa gì, hết thảy đều rất đơn giản.

Nhưng hôm nay xe ngựa xuất hành lại tuyệt không đơn giản và nhỏ gọn, sắp đi vào mùa đông , thời tiết càng phát ra rét lạnh hơn.

Trong xe ngựa phô thảm da thú ấm áp, lông trắng trắng thoạt nhìn như là hồ ly , xe ngựa thực rộng rãi, bọn họ thậm chí có thể nằm ngủ ở bên trong, Thư Lâu cảm giác nếu tính ở trong xe ngựa ngủ cũng có thể thực thoải mái.

Mặc Phong Hoa không biết dùng tiên pháp gì, khiến xe ngựa vững vàng đến limousine tân thế kỷ (*) đều cảm thấy không bằng, đệm trên xe có bỏ thêm lông ngỗng mềm mại vào, còn có một ít thư cất trong ô vuông bên dưới ghế, nếu nhàm chán còn có thể lấy thư ra xem.

Trừ cái đó ra, cái ô vuông bên dưới ghế trong xe ngựa còn có một ít hoa quả tươi, rượu ngon cùng điểm tâm.

“Đến Phong tông cần thời gian một ngày, ngươi có thể nằm xuống nghỉ ngơi một chút.” Mặc Phong Hoa ngồi đối diện Thư Lâu, nam nhân này luôn thích mặc quần áo thâm lam sắc (màu xanh lam đậm), tuy rằng hình thức đơn giản không có gì rườm rà đa dạng, nhưng lại thích hợp ngoài ý muốn.

là màu này :

Chững chạc , trầm ổn , lại lộ ra vài phần thần bí.

Trước đó Thư Lâu đã nếm qua điểm tâm và hoa quả, hắn còn ăn thịt nướng, hiện tại ăn no lại bị một đống đệm mềm mại vây quanh , phá lệ thoải mái thích ý, đây mới là cuộc sống hắn muốn  a.

Lôi kéo quần áo trên người  mà thu đông năm nay Mặc Phong Hoa làm cho hắn mười tám bộ, Thư Lâu chà xát tiểu thủ:“Ta ngủ không được.”

“Ngươi có thể cùng ta nói chuyện phiếm.”

“Ta không biết muốn nói với ngươi cái gì.” Thư Lâu đột nhiên cảm giác chính mình có phải có chút bị Mặc Phong Hoa làm hư hay không, càng ngày càng có thói quen nói thẳng,tự  theo ý mình.

“Như vậy ngươi muốn ta làm cái gì đây?” Nếu có người quen thuộc Mặc Phong Hoa nghe được quốc sư chẳng những không có sinh khí ngược lại còn nói như vậy, phỏng chừng sẽ bị dọa nhảy dựng.

“Ta nghĩ muốn uống chút rượu.”

“Hảo, nhưng không thể uống nhiều, sẽ say.” Trước sau như một , Mặc Phong Hoa luôn đáp ứng yêu cầu của Thư Lâu.

“Ngươi kể chuyện xưa cho ta nghe được không ?”.

Khóe miệng nhẹ nhàng dương lên, Mặc Phong Hoa gật gật đầu, nói một chữ:“Hảo.”

————————–

Lời tác giả : Tuyệt đối không phải thế thân văn  ~~~~ Mặc Phong Hoa đồng chí là công quân

(*) đây là xe limousine tân thế kỷ, loại xe sang trọng bên trong có thiết kế đầy đủ ghế salon, quầy rượu, quầy thức ăn, dành cho giời thượng lưu .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.