Trợ Lí Ảnh Đế Làm Sao Vậy

Chương 106




Vợ lão tổng tài không chút nào che dấu cười cười, sửa lời Đường Thời: "Tôi cùng lão Lạc, không phải là tình cảm, mà là tình bạn."

Đường Thời tay giơ chén rượu, dừng một chút, nhưng không nói chuyện.

Vợ lão tổng tài đứng lên, hướng về phía Đường Thời hiền hòa cười cười, rời đi.

Lão tổng tài cười ha hả bưng lên bầu rượu, đổ đầy rượu cho Đường Thời, mới giải thích cho Đường Thời nghe: "Tôi cùng vợ, là bạn trên công việc nhiều năm, sau lại kết hôn, đích xác là không có tình yêu gì, tình bạn chiếm đa số, hiện tại cũng là tình thân rồi."

Có thể lão nhiều tuổi rồi, thích hồi ức chuyện cũ, cho nên lão tổng tài liền đối với Đường Thời nói: "Tôi cũng từng rất thích một cô gái, chẳng qua cũng là tôi một bên tình nguyện, tôi theo đuổi cô gái kia suốt bảy năm, cũng không theo đuổi được, cuối cùng tận mắt nhìn cô ấy gả cho người khác."

Đường Thời vẫn rất an tĩnh, thời điểm lão tổng tài nói tới đây, khẽ ngưng lại một chút.

Lão tổng tài nói tiếp: "Tôi cả đời này, chưa bao giờ điên cuồng giao ra cái gì như vậy, bảy năm kia, cũng là bảy năm tôi giao ra không có chút nào giữ lại, lúc ấy, tôi đi làm, một tháng tiền lương chỉ mười mấy đồng, nhưng là vẫn nghĩ hết biện pháp cho cô ấy, cô ấy còn có em trai, thời điểm kết hôn tới gần, không đủ tiền cho nhà gái lễ hỏi, tiền kia cũng là tôi ra, tôi đã cầm lấy toàn bộ gia sản, cho cô ấy, cho xong, tôi toàn thân cao thấp, cũng chỉ có một phân tiền."

Chai rượu này lão tổng tài trân quý hơn nửa đời người, thật là rượu ngon, mùi vị cam tinh khiết và thơm ngọt, Đường Thời không nhịn được lần nữa uống một chén, sau đó mới mở miệng, hỏi một câu: "Bỏ ra nhiều như vậy, cuối cùng không được gì, trong lòng ông vẫn cam tâm?"

"Không cam lòng a, dĩ nhiên không cam lòng, lúc tôi nghe được cô ấy không chịu gả cho tôi, tôi hận không được cầm lấy dao găm đâm chết cô ấy. " lão tổng tài không chút lựa chọn hướng về phía Đường Thời nói thẳng thắng nói: "Lúc ấy tôi thật sự cầm một cái búa, núp ở sau gốc cây cao lương, chuẩn bị chém chết người đàn ông kia, kết quả lúc ấy cô ấy đã quỳ trên mặt đất nói với tôi, chuyện tình cảm này, là không thể cưỡng cầu, cô ấy rất cảm tạ tôi, nhưng là lại thật sự không thương tôi."

Lão tổng tài bưng chén rượu, uống một ngụm rượu: "Sau nữa, tôi liền buông tha, ra nước ngoài, trong lúc buôn bán lời một số tiền lớn, lại bắt đầu tự nghĩ ra công ty, càng nhiều càng tốt, đợi công ty của tôi đưa ra thị trường, tôi liền trở về nước một chuyến, nhìn thấy cô ấy một lần, lúc ấy cô cỡi xe đạp, ngồi trong gió rét, đưa cô con trai đi học, mà tôi ngồi BMW, thổi gió mát, nhưng là tôi nhìn ra được, cô trôi qua rất hạnh phúc, lúc ấy tôi đã không còn không cam lòng cùng xúc động lúc trẻ tuổi ấy, ngược lại, nhìn cô ấy hạnh phúc, bản thân tôi rất an lòng. "

Lão tổng tài bưng chén rượu lên, hướng về phía Đường Thời giơ giơ, một hơi uống xuống: "Mọi người yêu nhiều, mới có thể tính toán chi li mọi chuyện, nhưng mà, cậu yêu được sâu, là có thể nhận được, yêu đến cuối cùng, đáy lòng cậu sẽ cảm nhận được hạnh phúc của cô áy, mặc dù hạnh phúc kia, không phải là ngươi cậu, cậu cũng sẽ cảm thấy hài lòng."

Đường Thời không nói gì, chỉ là theo chân lão tổng tài đem rượu trong chén uống một hơi cạn sạch.

Ăn cơm xong, lão tổng tài mang theo Đường Thời đi lòng vòng ngôi nhà bốn gian ông mới xây, khiến cho Đường Thời thưởng thức món đồ chơi lỗi thời ông cất dấu cả đời này, sau đó lại để cho người rót một bình trà giải rượu cho Đường Thời uống, mới đưa Đường Thời rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.