Trò Đùa Tình Yêu

Chương 8: 8: Phát Bệnh




Sở Mặc và Sở Tuệ thậm chí thấy có một chiếc chiến xa màu bạc đi qua, tất cả Thiên Nhân khác đều dừng lại, hành lễ về phía chiếc chiến xa này. Chờ chiếc chiến xa này hoàn toàn biến mất, những nhân tài này khôi phục lại hành động trước đó.

- Chắc là quý tộc.

Sở Tuệ nói.

Sở Mặc gật đầu, Thiên Nhân tộc quá lớn, quý tộc cũng quá nhiều. Nhưng theo đuổi căn nguyên, gần như tất cả đều có thể có chút quan hệ với bốn Đại Thiên Chủ.

- Được rồi. Nhiệm vụ của chúng ta lại sắp bắt đầu.

Sở Tuệ thản nhiên cười, sau đó vẻ mặt tự tin lôi kéo Sở Mặc, đi về phía một cửa hàng ở góc đường.

Ở bên ngoài cửa hàng viết hai chữ của Thiên Nhân tộc... cho thuê.

Đúng vậy, đây là một cửa hàng để không, đang chờ đợi chủ nhân kế tiếp của nó đến. Chỗ này vị trí có chút hẻo lánh. Những Thiên Nhân đi tới nơi này cũng không nhiều. Hơn nữa xung quanh nơi đây gần như đều là nơi ở những Thiên Nhân này. Gần như không nhìn thấy cửa hàng gì cả.

Tuy rằng Sở Mặc cũng đã sớm nhìn thấy cửa hàng này. Nhưng hắn lại không biết tại sao Sở Tuệ muốn lựa chọn chỗ này. Dựa theo lý luận bình thường để suy nghĩ, không phải nên tìm một khu vực phồn hoa sao?

Sở Tuệ dường như là nhìn thấu nghi ngờ trong lòng Sở Mặc, vừa cười vừa nói:

- Ca, ngươi đừng quên, chúng ta đây là biếu tặng! Nói là biếu tặng, vậy không cần để ý là ở chỗ nào. Chúng ta không phải có câu, rượu thơm không sợ ngõ nhỏ sâu sao?

Sở Mặc bĩu môi, không nói gì. Hiển nhiên là hắn không quá công nhận.

Tuy rằng hắn đã rất nhiều năm tháng không quan tâm tới chuyện buôn bán, nhưng thật ra hắn cũng không phải là hoàn toàn không có một chút đầu óc buôn bán nào. Nếu không ban đầu thời điểm ở nhân giới, Thao Thiết Lâu làm sao phát triển? Khi đó Sở Mặc mới vừa lớn lên?

Cho nên, Sở Mặc không phải là hoàn toàn không hiểu. Chỉ là đối với phương diện này, hắn không có hứng thú mà thôi!

Đương nhiên, đã qua năm tháng lâu như vậy, cho dù là ở trong dòng sông thời gian cũng xem như là một đoạn rất dài. Đối với năng lực về phương diện buôn bán này của Sở Mặc, cũng gần như sắp hoàn toàn biến mất. Chỉ còn lại có một ít bản năng cơ bản nhất.

Nói ví dụ như, mở tiệm, chắc hẳn là lựa chọn một đoạn đường tốt phồn hoa, nơi có nhiều người qua lại.

Sở Tuệ lại căn bản cũng không lưu ý tới những điều này. Nàng dẫn theo Sở Mặc đi thẳng tới trước cửa hàng để trống. Phía trên kia còn viết một dãy số. Chắc là phương thức liên lạc.

Sở Tuệ giống như ảo thuật, từ trên người lấy ra một thứ cùng loại với bản tin. Sau đó nàng trực tiếp gọi tới theo dãy số này.

Sở Mặc nhìn thấy, vẻ mặt dại ra. Hắn nhìn Sở Tuệ nói:

- Muội có công cụ liên hệ của Thiên Nhân Tộc từ khi nào vậy?

Lúc này đến phiên Sở Tuệ bĩu môi, liếc mắt nhìn Sở Mặc một cái nói:

- Thứ bọn họ làm được, quả thực một chút kỹ thuật chất lượng đều không có. Làm giả một vật như vậy, cũng không cần sử dụng tới một ý niệm... Ca, ngài dù gì cũng là đại tu sĩ cao cấp nhất trên đời này. Ngài là thần. Thứ này đối với ngài mà nói rất khó sao?

Sở Mặc sử dụng thần niệm quét qua ở phía trên đó một chút, nói:

- Thật sự không khó. Nhưng nếu bảo ta từ trong không trung sáng tạo ra một thứ này, ta nghĩ... có khả năng có chút khó khăn.

Không thể không nói, công cụ liên hệ này ở trong mắt Sở Tuệ rất lạc hậu. Nhưng theo Sở Mặc, vẫn tương đối tinh diệu.

Tuy rằng hoàn toàn không thể so sánh được với bất kỳ loại bản tin thế hệ mới ở thế giới Bàn Cổ hôm nay, nhưng so với bản tin năm đó Sở Mặc ở Huyễn Thần Giới, vẫn mạnh hơn không ít. Bên trong có một ít thiết lập, đều đặc biệt tinh diệu. Mỗi một linh kiện đều có tác dụng đặc biệt của mình.

Rất nhanh, Sở Tuệ lại có liên lạc của chủ nhân cửa hàng này. Sau đó, Sở Tuệ trực tiếp lấy sóng chấn động thần niệm bắt đầu giao lưu với đối phương.

Xong xuôi, nàng đóng lại thiết bị liên hệ, bĩu môi nói:

- Nơi tồi tệ như vậy, hắn lại dám dùng công phu sư tử ngoạm, quả thực chính là không biết xấu hổ!

- ...

Trên trán Sở Mặc đầy vạch đen. Hắn nhìn Sở Tuệ:

- Chúng ta không thiếu chút tiền này đi?

- Đây không phải là vấn đề tiền. Ca của ta...

Sở Tuệ nhìn Sở Mặc:

- Ca không quản nhà, không biết củi gạo đắt đỏ. Hơn nữa, đây là một vấn đề thái độ. Hắn đòi cao như vậy, ta dựa vào cái gì không trả giá?

- Được rồi, muội cao hứng là được rồi.

Sở Mặc khô khan nói, hoàn toàn không có một chút thành ý.

Sở Tuệ hì hì cười:

- Ca cứ chờ xem.

Sau một lát, một chiếc xe có bốn bánh, dường như thành xe được đúc bằng sắt thép, lấy tốc độ cực nhanh, đến nơi này.

Sau đó, từ phía trên chiếc xe kia có một nam tử trung niên Thiên Nhân bước xuống.

Nam tử này vừa nhìn thấy Sở Tuệ, nhất thời hơi ngẩn người ra. Dường như hắn có chút ngây người trước sự xinh đẹp của Sở Tuệ.

Sở Tuệ đích xác rất đẹp. Bản thân nàng chính là phù văn tính mạng đỉnh cấp, nắm giữ rất nhiều số liệu của Nhân tộc, tổng hợp những hình tượng đẹp nhất ở trong Nhân tộc, sau đó tạo ra cho mình thân thể bộ dạng như vậy. Vẻ đẹp của nàng thuộc về rất gần với sự hoàn mỹ. Cho dù là ở Sở thị vương tộc bên kia, người có thể đẹp hơn so với Sở Tuệ cũng tương đối hãn hữu.

Hơn nữa Sở Tuệ đã làm người quá nhiều năm. Trên người nàng có sự linh động và linh khí, hoàn toàn không thua với bất cứ nữ tử nhân loại nào.

Tuy rằng Thiên Nhân đều rất đẹp, nhìn thấy loại giống như Sở Tuệ, vẫn rất ít ỏi.

Cho nên, trong lúc nhất thời đại thúc trung niên này nhìn thấy có chút ngây ngô.

Sở Tuệ ho nhẹ một tiếng, sau đó lộ ra một vẻ tươi cười tràn ngập sự cao ngạo lạnh lùng, nói chuyện với đại thúc trung niên này.

Có lẽ đại thúc trung niên Thiên Nhân này sợ ngây người trước vẻ xinh đẹp của, Sở Tuệ, hai bên hàn huyên vài câu xong, đại thúc trung niên Thiên Nhân này lại có thể tạm thời không lấy tiền, đợi qua một đoạn thời gian, bọn họ thu được lợi nhuận xong sẽ quyết định thuê!

Mãi đến khi chiếc xe giống như đúc bằng sắt thép đúc kia rời đi, Sở Mặc vẫn có chút không thể tin được. Nhìn Sở Tuệ cầm chìa khóa, vẻ mặt đắc ý nhìn mình, Sở Mặc không thể không vươn một ngón tay cái:

- Lợi hại!

Sở Tuệ lợi hại, không chỉ một chút như vậy.

Sau khi nàng nhận được chìa khoá của cửa hàng này, trước tiên tiến thành cải tạo đối với cửa hàng này.

Về tu vi chiến đấu, nàng không được. Nhưng làm loại chuyện này, lại tương đối thuận buồm xuôi gió.

Rất nhanh, một cửa hàng đặc biệt cao cấp, cách điệu lại xuất hiện ở trước mắt Sở Mặc. Sau đó, Sở Tuệ ở trước mặt Sở Mặc dạo qua một vòng, giống như tiên tử đang múa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.