Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 50: Ma ám




Mặt Mộc Sơn Quỷ cũng trầm xuống. Tôn nữ bảo bối này là người hắn thương yêu nhất. Nếu như nói Mộc Tiểu Yêu gả cho một công tử phẩm hạnh không tồi, Mộc Sơn Quỷ nhất định sẽ dâng tặng một phần đồ cưới siêu cấp.

Mê Thần Cung đối với Mộc gia thực sự có ân cực lớn. Mộc Sơn Quỷ cho dù bán mạng cho Mê Thần Cung hắn cũng sẽ không nói thêm một câu. Nhưng nếu như đưa tôn nữ khuôn mặt đẹp như hoa cho cung chủ Mê Thần Cung mấy trăm tuổi làm tiểu thiếp hoặc là làm thị nữ, điều này khiến hắn khó chịu còn hơn cả giết hắn.

Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Mộc Tiểu Yêu lại đầy vẻ kiên định. Bộ dáng quật cường kia làm cho người ta đau lòng. Nàng mắt nhìn chằm chằm vào Mộc Sơn Quỷ, đôi môi đỏ mộng khẽ mở ra, nói từng chữ:

- Gia gia, Tiểu Yêu đã thông báo khắp Thiên Châu, gia gia muốn Tiểu Yêu thất tín với thiên hạ sao? Hơn nữa ta đã thề với liệt tổ liệt tông Mộc gia, cho nên ta nhất định phải thực hiện lời hứa! Bằng không Tiểu Yêu chỉ có một con đường là tìm lấy cái chết. Hi vọng gia gia thành toàn cho Tiểu Yêu. Từ nhỏ gia tộc không phải đã dạy chúng ta, con cháu Mộc gia lời nói đáng giá nghìn vàng sao?

- Đứa nhỏ này, ngươi nhất định phải khiến ta tức chết sao?

Mộc Sơn Quỷ nổi giận lên, đưa tay chỉ vào Mộc Tiểu Yêu. Hắn vốn định tát một cái, cuối cùng chỉ phất tay áo quay đầu đi.

Tiêu Lãng rất đau đầu. Sớm biết tình huống như thế hắn đã không nói dối. Hiện tại Mộc Sơn Quỷ muốn hắn dẫn đi tới Mê Thần Cung. Mộc Tiểu Yêu lại bướng bỉnh. Thậm chí vừa nãy hắn thiếu chút nữa đã nói ra chân tướng sự việc.

Cuối cùng hắn vẫn nhịn xuống. Bởi vì trong khoảng thời gian ngắn hắn không muốn để lộ bí mật này. Một là tình đạo quá quỷ dị, truyền ra ngoài sẽ khiến người nghe kinh hãi, khiến cho nhân vật lớn Thiên Châu quan tâm. Hai là còn một ngày chưa thăm dò được bối cảnh của Vân Phi Dương, ngày đó hắn còn không yên lòng. Hắn không để lại vài lá bài tẩy, sợ là đến lúc đó chết thế nào cũng không biết.

Hắn trầm ngâm một lát, đột nhiên có chú ý, thản nhiên mở miệng nói:

- Đi thôi, tất cả cùng đi! Vừa vặn lần trước Ấu Trĩ làm ầm ĩ muốn đi Bắc Minh chơi. Gần đây ta bận rộn, cũng chưa dẫn đám người Hồng Đậu đi chơi. Vừa vặn dẫn các nàng đi Bắc Minh dạo chơi một vòng!

Mộc Sơn Quỷ kinh ngạc, sau đó bên tai lại vang lên tiếng Tiêu Lãng truyền âm:

- Mộc gia gia, Tiểu Yêu tính khí quật cường như vậy, ngươi không đáp ứng nàng, nàng sẽ tìm cái chết! Không bằng dẫn nàng đi Bắc Minh chơi một vòng. Quan hệ giữa ta và Mê Thần Cung vẫn tương đối tốt. Nếu như ta đi kể rõ với bọn họ, bọn họ hẳn là sẽ không làm khó Tiểu Yêu. Dù sao đây là một mặt ngớ ngẩn của Tiểu Yêu. Hơn nữa nếu như Tiểu Yêu làm nô tỳ tại Mê Thần Cung, truyền ra ngoài, sẽ không tốt cho danh tiếng của bọn họ!

Mộc Sơn Quỷ suy nghĩ một chút, cuối cùng gật đầu. Nhưng thần sắc Mộc Tiểu Yêu ảm đạm một hồi, liếc mắt nhìn Tiêu Lãng. Sau khi thấy Mộc Sơn Quỷ không tiếp tục nói gì nữa, nàng buồn bã xoay người rời đi.

Tiêu Lãng cũng bị ép bất đắc dĩ mới phải làm vậy. Xem ra lại phải đi Bắc Minh một chuyến. Chỉ có điều đến núi Khuynh Thành, hắn tuyệt đối sẽ không để mọi người lên đó. Đến lúc đó cứ bảo mọi người chờ ở dưới chân núi, hắn một mình đi tới. Tới khi xuống thì nói cho mọi người biết cung chủ Mê Thần Cung không gặp các nàng, cũng không thu nhận Mộc Tiểu Yêu là được rồi!

Có Mộc Sơn Quỷ ở bên cạnh, thật ra hắn cũng không sợ Thiên Đế Bắc Minh. Nếu thực sự chọc tới lông chân hắn, hắn sẽ đi biển Băng Tuyết tìm kiếm mấy chục con Thú Vương thuần hóa, diệt sạch Thiên Đế Bắc Minh!

Chuyện đã được quyết định, thật ra sẽ không phát sinh gút mắc khác. Mọi người rất tín nhiệm đối với Tiêu Lãng. Hắn là người Mê Thần Cung phải bảo vệ. Nói vậy Mê Thần Cung cũng sẽ phải nể mặt hắn một chút chứ?

Tiểu Ấu Trĩ và đám người Hồng Đậu nghe nói Tiêu Lãng muốn dẫn các nàng đi Bắc Minh chơi, tất cả đều vô cùng cao hứng. Hơn nữa đi Bắc Minh có thể đi ngang qua Thần Hồn Phủ, đúng lúc Hồng Đậu đi thăm gia gia và phụ thân, mẫu thân nàng. Tiêu Thanh Y bởi vì Độc Cô Hành ở Mê Thần Cung, cũng rất muốn đi Bắc Minh một chuyến, xác định một chút xem có thể cứu được Độc Cô Hành hay không!

Tiêu Lãng vô cùng phiền muộn. Chuyến đi này rõ ràng vô ích. Chỉ có điều hiện nay hắn thật ra không có việc gì làm. Thần Khải phủ đã an toàn. Thần Hồn Phủ truyền tin lại tất cả đều bình thường. Tiêu Lãng đành cắn răng làm...

Chờ đợi mười ngày, Mộc Sơn Quỷ còn cố ý chạy tới biển Loan Luân một chuyến. Sau khi xác định tất cả hải thú yên tĩnh, liền dẫn theo mọi người lên đường. Mộc Sơn Quỷ thân là người đứng thứ hai Thiên Châu, các loại trang bị đều là đỉnh cấp. Hắn cũng có một chiếc chiến xa chí tôn. Mọi người một đường truyền tống. Tới ban đêm, thật ra vì chiếu cố cho các nàng Tiêu Thanh Y, nên một bọn đều tìm chỗ nghỉ ngơi.

Mộc Sơn Quỷ và Tiêu Lãng là người có tiếng tăm. Khi đi tới đâu cũng có thành chủ và phủ chủ, Thiên Đế địa phương muốn tới bái kiến. Tiêu Lãng thấy gặp mặt phiền phức, bảo Mộc Sơn Quỷ một mình đi ứng phó, hắn cùng mọi người du ngoạn.

Tại một thành trì ở trung bộ Thiên Châu, Tiêu Lãng rốt cuộc chờ được tin tức của núi chôn sống!

Người đến vẫn là phó sơn chủ núi chôn sống. Núi chôn sống hiển nhiên rất coi trọng Tiêu Lãng, hoặc là không muốn lộ mặt quá nhiều người, người này đột ngột tìm tới Tiêu Lãng truyền tin cho hắn. Tiêu Lãng lập tức dựa theo truyền tin lén lút đi tới bên trong một tửu lâu. Trong một gian phòng, hắn nhìn thấy phó sơn chủ núi chôn sống.

- Thật xin lỗi, Tiêu phủ chủ, tin tức ngài muốn biết, chúng ta cũng không tra ra được, chỉ tra được chuyện không tính là cơ mật!

Phó sơn chủ núi chôn sống đi thẳng vào vấn đề, khiến Tiêu Lãng có chút thất vọng. Tổ chức sát thủ coi trọng nhất là tin tức tình báo. Không có tin tức chuẩn xác, sao có thể ám sát thành công? Cho nên tổ chức sát thủ về phương diện tin tức thì cường đại hơn so với thập đại gia tộc Thiên Châu. Bọn họ còn không tra ra được, vậy khẳng định người khác cũng không tra ra được.

Tiêu Lãng muốn núi chôn sống tra ra thế lực sau lưng Vân Phi Dương, còn cả tung tích của Vân Tử Sam. Hai tin tức quan trọng nhất đều không tra ra được, tất nhiên sẽ thất vọng. Chỉ có điều có thể có tin tức cũng không tồi. Hắn gật đầu nói:

- Phó sơn chủ mời nói!

Phó sơn chủ trầm ngâm một chút, mở miệng nói:

- Thứ nhất, Vân Phi Dương và Vân Tử Sam cũng không phải từ đại lục Thần Hồn đi tới Thiên Châu, mà trực tiếp mất tích từ đại lục Thần Hồn! Bởi vì người của chúng ta tra rõ hải vực gần đại lục Thần Hồn, còn có thành trì phía đông và đông nam bộ Thiên Châu cũng không bất kỳ ghi chép nào về chuyện các nàng tới Thiên Châu. Hơn nữa Thiên Châu cũng chưa từng có người nào gặp các nàng. Lần đầu Vân Phi Dương lộ diện hẳn là khi công chiếm Phi Dương Phủ. Hai cha con bọn họ mất tích trong thời gian hai năm. Chúng ta suy đoán Vân Phi Dương và Vân Tử Sam bị thế lực sau lưng các nàng trực tiếp mang đi!

Tiêu Lãng ngẩn ra. Nếu như tin tức tình báo của núi chôn sống là chuẩn xác, vậy hai người bọn họ đã bị mang đi từ đại lục Thần Hồn. Mà lúc đó Hắc Phí cũng cho người điều tra rõ ràng, thực sự không nhìn thấy hai người đi biển Thần Hồn, giống như biến mất không còn tăm hơi.

Vấn đề là... ai đã mang các nàng đi? Vì sao lại muốn mang các nàng đi? Lẽ nào coi trọng tư chất của Vân Phi Dương, hoặc là sắc đẹp của Vân Tử Sam? Vân Tử Sam thật sự tuyệt sắc. Chỉ có điều Thiên Châu mỹ nữ nhiều như mây. Mà thế lực lớn kia hoặc là cường giả tuyệt đỉnh có thể khiến điện chủ Tinh Thần kiêng kỵ như vậy, bọn họ sẽ thiếu mỹ nữ sao?

Không đúng!

Tiêu Lãng đột nhiên thức tỉnh, quay đầu lại nói với phó sơn chủ:

- Các ngươi xác định Vân Tử Sam còn sống?

- Điều này có thể xác định được!

Phó sơn chủ rất khẳng định nói:

- Người của chúng ta trà trộn vào trong sân viện của Vân Phi Dương, phát hiện một lầu các trong hậu viện Vân Phi Dương có lập linh vị. Phía trên có linh vị của liệt tổ liệt tông Vân gia nhưng không có Vân Tử Sam! Theo tin tức tình báo, Vân Phi Dương sủng ái Vân Tử Sam như vậy, nếu như Vân Tử Sam chết nhất định sẽ có linh bài. Còn có một tin tức cũng xác nhận Vân Tử Sam thực sự còn sống. Bởi vì trong sân viện đã từng có một nữ tử áo tím tuổi còn trẻ lén lút tới. Sau khi trao đổi với Vân Phi Dương một canh giờ, đột ngột rời khỏi đó!

Thiếu nữ áo tím?

Trong mắt Tiêu Lãng lóe lên hàn quang. Vân Tử Sam thích nhất màu tím. Quả nhiên là nàng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.