Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 44: Buồn bã




- Vân đế cứu mạng!

- Diệt Hồn sứ giả cứu mạng!

Tám Thiên Đế la làng, bọn họ bị Tiêu Lãng ngăn bước chân. Hai Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng và gần trăm thú vương công kích, tám Thiên Đế biến thành con nít tay trói gà không chặt, nhỏ bé và yếu ớt.

Tám Thiên Đế đều là một trong các bá chủ phương tây, ở phủ vực phương tây giậm chân một cái là có thể làm ngàn vạn võ giả tim đập chân run. Tám Thiên Đế là đại nhân vật. Giờ phút này, từng Thiên Đế bị hải thú xé thành mảnh vụn, chỉ để lại tiếng la hét vang vọng nơi cuối trời và thịt vụn đầy đất.

Đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu, Tiêu Phù Đồ sớm nuốt dược trị thương, vết thương đã hồi phục một chút. Nhưng lúc này đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu, Tiêu Phù Đồ đứng giữa không trung, lặng im không nói, hoặc là không nói nên lời.

Đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu, Tiêu Phù Đồ từng ảo tưởng Tiêu Lãng sẽ từ trên trời giáng xuống, cứu bọn họ thoát khỏi nguy nan. Đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu, Tiêu Phù Đồ từng cho rằng Tiêu Lãng sẽ mang theo đám đại nhân vật Mê Thần cung buộc nhóm Diệt Hồn Điện rời đi. Nhưng đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu, Tiêu Phù Đồ không ngờ cách Tiêu Lãng xuất hiện mạnh mẽ như vậy. Tiêu Lãng dẫn theo hai con thú hoàng, mấy trăm thú vương và mấy trăm vạn hải thú xé rách mười Thiên Đế, hù Diệt Hồn Điện chạy cắm đầu như con chó.

Cái này hình như... Hơi dữ?

Tiêu Lãng khống chế thảo đằng thần hồn màu tím thu mười Tu Di Giới của các Thiên Đế, sau đó cưỡi chiến xa Chí Tôn bay nhanh vào trong Tiêu Đế thành. Tiêu Lãng trong thấy Tiêu Đế thành rách nát, vô số Thần Hồn quân đã chết, vẻ mặt hắn áy náy vàb uồn bã. Khi Tiêu Lãng thấy Tiêu Phù Đồ dìu Tiêu Ma Thần thì mắt hơi sáng lên.

Tiêu Lãng miễn cưỡng cười với Tiêu Ma Thần:

- Ma Thần, ngươi ra Dạ Ma sơn được thật là tốt!

Tiêu Lãng quay sang nhìn Trà Mộc, nói:

- Trà Mộc, ngươi giải quyết mấy chuyện sau này đi. Thu gom di thể người đã chết rồi an táng long trọng tại thành tây. Chờ ta xách đầu của Tinh Thần Điện chủ và Vân Phi Dương trở về sẽ an ủi vong linh bọn họ.

Tiêu Lãng nói xong Tu Di Giới trong tay chợt lóe, lấy ra năm trong mười Tu Di Giới lấy từ mười Thiên Đế ném cho Trà Mộc, kêu gã giải quyết phần sau. Tiêu Lãng phóng ra trăm vạn phân thân thảo đằng thần hồn màu đỏ trị liệu cho mọi người.

Chờ mọi người lành vết thương thì Tiêu Lãng cưỡi chiến xa Chí Tôn xé gió bay hướng tây. Chiến xa Chí Tôn mới bay lên giữa không trung đột nhiên biến mất, Tiêu Lãng nhảy lên vai Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng.

Tiêu Lãng vung tay, trầm giọng quát:

- Đi!

Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng sải bước chân to cây cột bước nhanh hướng tây. Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải xoay quanh mấy vòng trên bầu trời gầm rống bay hướng tây. Gần trăm thú vương đi theo Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng, bốn, năm trăm vạn hải thú xếp sau chót lao nhanh đi.

- Cung tiễn phủ chủ!

Hơn một vạn Thần Hồn quân tàn dư quỳ một gối giữa không trung, ánh mắt của họ nóng cháy, tôn sùng. Giờ phút này, Tiêu Lãng thật sự trở thành... Thần trong lòng Thần Hồn quân.

Hải thú đã thành lằn chỉ đen di chuyển hướng tây, hơi thở khiến tim mọi người đập nhanh biến mất. Nhưng Thanh Minh phát hiện khi nói chuyện giọng gã run run.

- Tiểu Lãng Lãng... Hắn... Hắn...

- Thần Hồn đại lục ra một nhân tài!

Đông Phương Bạch, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu nhìn phương xa, lại nhìn Tiêu Ma Thần, cảm thấn. Tiêu Ma Thần nhìn chằm chằm Tiêu Lãng, khó được cong lên khóe môi nở nụ cười.

Tiêu Ma Thần khẽ thở dài:

- Tiêu Lãng, ngươi không làm ta thất vọng, quả nhiên ngươi rất mạnh, cực kỳ mạnh. Nhưng Tiêu Ma Thần ta cũng không kém, sẽ có một ngày ta đuổi theo ngươi!

….. …. …. …. …..

Bên ngoài Tiêu Đế thành có vô số Trinh sát, lần này tin tức không bị giấu giếm nữa, chớp mắt truyền khắp Thiên Châu. Thật ra một vài đại nhân vật có tin tức nhạy bén đã sớm biết chuyện mấy trăm vạn hải thú lên bờ Thiên Châu.

Thiên Châu không xôn xao nữa, toàn bộ mọi người ngây ngẩn.

Hải thú từ mười vạn năm trở lên đều có linh trí, thú vương cực kỳ cao ngạo. Còn thú hoàng, dù là Chí Tôn Thiên Đế của năng lực cũng lọt vào mắt chúng được.

Ch onên rất khó thần phục mãnh thú cường đại. Thiên Châu cón hiều Chí Tôn Thiên Đế như thế, chỉ có Lãnh Đế, Nhân Đế là thu phục được một con thú vuonwg. Giờ phút này, Tiêu Lãng có thể khiến vạn thú thần phục, quan trọng nhất là hắn có thể... Khống chế thú hoàng!

Thiên Châu rất lớn, có vô số võ giả nhưng hải thú trong bốn biển cộng lại không ít hơn võ giả Thiên Châu. Hải thú tuổi thọ cực kỳ dài, hải thú cường đại hơn cường giả nhân loại gấp mấy lần. Nếu không phải nhân loại có tồn tại cường đại như Diệt Hồn điện, Mê Thần cung thì thú hoàng tuyệt đối sẽ không hiệp nghị quái quỷ gì với nhân loại.

Từ trước đến nay mãnh thú hải thú là thiên địch của nhân loại. Nhân loại và hải thú chiến đấu hung ác nhiều năm, nếu không mặt nhất định sẽ đánh nhau. Bây giờ cóm ột nhân loại dẫn dắt mấy trăm vạn hải thú công khai vượt ngang Thiên Châu.

Không ai cảm thán về cái chết của mười Thiên Đế. Thú hoàng ra tay thì Thiên Đế sống được mới là lạ. Mọi người cảm thán, nghi ngờ là Tiêu Lãng dựa vào cái gì khiến vạn thú thần phục?

Âu Dương Thúy Thúy, Dạ Phi Dương Thiên Đế trước tiên ra lệnh mọi người nhường đường cho hải thú đi ra. Âu Dương Thúy Thúy còn phái Âu Dương Lãnh Mạc mở đường đằng trước, bảo đảm cho hải thú dễ dàng đi ngang Thiên Châu.

Mộc Sơn Quỷ và Mộc gia hiểu ra. Bọn họ không ngốc, tất nhiên hiểu là đã bị Tiêu Lãng lừa. Cuộc chiến bên ngoài Thần Khải thành đã rất đáng ngờ. Mộc Sơn Quỷ đi Mê Thần cung bái kiến cung chủ bị qua loa xua đi. Giờ phút này, chuyện đã hoàn toàn rõ ràng. Là Tiêu Lãng cứu Thần Khải phủ, nhưng hắn muốn che giấu việc mình có thần thông khống chế vạn thú nên mới đẩy lên đầu Mê Thần cung.

Trong Huyễn Linh các, khuôn mặt xinh đẹp của Mộc Tiểu Yêu tràn ngập ai oán, buồn bã.

- Tiêu đại ca ghét Tiểu Yêu đến vậy sao? Sợ cưới ta nên dựng màn kịch dối trá lớn như vậy?

Mộc Tiểu Yêu băng tuyết thông minh nhưng giờ phút này lại chui vào rúc vào sừng trâu. Mộc Tiểu Yêu cho rằng Tiêu Lãng không muốn cưới nàng nên mới nói dối.

Mộc Tiểu Đao thì cười toe toét, trước tiên truyền tin tốt cho đám Tiêu Thanh Y, sau dó cắm đầu vào mật thất, bế quan. Mộc Tiểu Đao rất vui vì Tiêu Lãng cường đại, nhưng gã là chiến sĩ Thần Khải, có kiêu ngạo của mình. Mộc Tiểu Đao không muốn khi Tiêu Lãng tung hoành thiên hạ mà gã chỉ có thể đứng ở một bên quan sát, kêu gào trợ uy.

Chín Chí Tôn Thiên Đế cực kỳ kích động, toàn bộ truyền tống đi Hồng Đế thành. Tuy trận chiến này là cuộc quyết chiến giữa Vân Phi Dương và Tiêu Lãng, nhưng nó liên quan tới cách cục của thiên hạ. Chín Chí Tôn Thiên Đế căng thẳng hơn bất cứ ai, gần như cách nửa canh giờ Trinh sát sẽ báo cáo tung tích Tiêu Lãng một lần.

Phía tây Thiên Châu mới thống nhất không lâu, trong Chiến Vương triều một mảnh khủng hoảng. Tiêu Lãng nổi tiếng tàn nhẫn trong Thiên Châu, đã từng đồ thành mấy lần. Lần đầu tiên đám người Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế tấn công Thần Hồn phủ từng đồ thành trì của Thần Hồn phủ. Lấy tính tình của Tiêu Lãng chắc chắn hắn sẽ một đường đồ thành, hắn cũng tuyên bố rồi, Diệt Hồn Điện giết người của hắn thì chắc chắn Tiêu Lãng sẽ diệt Tu La phủ.

Rất nhiều gia tộc bắt đầu di chuyển. Thần tiên đánh nhau, người bình thường như bọn họ không muốn gặp họa lây. Bọn họ không cần biết ai cầm quyền, dù sao Thiên Châu có hàng đống thành trì, tùy tiện tìm một thành trì an toàn di chuyển là được rồi.

Đối mặt Chiến Vương triều khủng hoảng, Vân đế Vân Phi Dương của vương triều rất nhanh phát ra thông cáo ổn định quân tâm.

[Tiêu Lãng dám bước vào lãnh thổ Chiến Vương triều một bước sẽ phải chết!]


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.