Triều Thiên Nhất Côn [Luận Anh Hùng]

Chương 2-2: Chu dực tế vân thiên (2)




Đêm đó, Mộ Thế Hàn ngủ cùng Mễ Ly. Tuy không phải lần đầu nhưng hắn cảm thấy rất ấm áp và hạnh phúc.

Mễ Ly theo bản năng nàm lại gần Mộ Thế Hàn. Mộ Thế Hàn đỏ mặt, cô đang nằm trong lòng ngực anh.

Tay Mễ Ly ôm lấy eocủaanh, là hắncóchút nhột. Hắn lấy taycủacô ra.

“Ưm. Đừng.”

Mộ Thế Hàn thở dài, xem ra đêm nay hắn không ngủ được rồi.

.

.

.

“Ưm ~.” Mễ Ly khẽ rên.

Ngủ ngon quá đi~

Mễ Ly mắt nhắm mắt mở ngồi dậy, thấy bên cạnh mìnhcómột người đàn ông tuyệt mĩ.

Hàn???? Sao anh ấy lại ở đây được???

Cô nhìn xuống, thấy bàn tay cô đang nắm chặt bàn taycủaai đó. Cô vội vàng buông ra ngay.

Xấu hổ chết mất. A!!!!!!

Mễ Ly vỗ mặt, đi vào nhà vệ sinh.

Mộ Thế Hàn nghe tiếng đóng cửa thì mở mắt ra, cười. Vẻ mặt xấu hổ lúc đócủacô thực sự rất dễ thương. Đáng yêu chết đi được.

.

.

.

Mễ Ly lấy điện thoại ra chụp ảnh. Không hổ là một trong những địa danh nổi tiếng nhấtcủaÝ. Cô đăng lên Weibo với Instagram.

“Nhà thờ Duomo <3.”

Sau đó cô đến Khu mua sắm Versace. Một trong những khu mua sắm nổi tiếng.

Trong khi Mễ Ly đang thoải mái vui chơi thì Mộ Thế Hàn đang phải họp. Hôm nay hắn rất bận,cóđến 3cuộchọp, mà mỗicuộckéo dài từ 3 – 4 tiếng. Như thế này thì mệt chết mất. Nhưng hắn là người như thế nào chứ?

A Thành nói:

“Giám đốc, đến mai chúngtasẽ đến Rome để kết thúc chuyến công tác.”

“Ừ. Cậu tìm một phòng khách sạn bên đó đi.”

“Vâng.”

Hắn không thể để chuyện với Ly Ly xáy ra được. Hắncóthể ở cùng phòng với cô nhưng với người khác thì không được.

.

.

.

Mễ Ly hào hứng đi lại, khôngbiết mình đang bị một người đàn ông theo dõi. Hắn lấy máy ảnh chụp lại, rồi lấy điện thoại ra:

“Tôi đãcóhình ảnhcủaKiều Mễ Ly rồi, cô chuẩn bị bài báo đi.”

Nói xong tiếp tục chụp.

Mễ Ly nghe thấy tiếng chụp ảnh liền nghi ngờ, quay lại không thấy ai cũng tự an ủi bản thân mình rằng đây là kinh đô thời trang, sao mà khôngcótiếng chụp ảnh được chứ.

Mễ Ly tiếp tục đi chơi, cô nhìn đồng hồ, bây giờ đã là quá trưa rồi, cô nên đi ăn thôi.

“Ly Ly.”

“Anh Hàn? Anh xong việc rồi sao?”

“Ừ. Chúngtađi ăn đi.”

“Vâng.” Mễ Ly cười.

Mộ Thế Hàn cũng dịu dàng cười lại. Hai người không khác gì một cặp tình nhân.

Ai ngờ khoảng khắc đó lại lọt vào ống kínhcủatên phóng viên lúc nãy. Hắn cười:

“Haha, xem ra bài báo này sẽ kiếm được rất nhiều tiền rồi.”

Mộ Thế Hàn dẫn Mễ Ly đến một nhà hàng nổi tiếng ở Milan, ở đócórất nhiều món.

Bồi bàn đem thực đơn ra. Mộ Thế Hàn hỏi:

“Em ăn gì?”

Mễ Ly nhìn thực đơn nói:

“Cho tôi 1 Agnolotti, Spaghetti với xốt cà chua tươi, Thịt lợn muối cuộn hành lá, và tráng miệng bằng Panna Cotta.

“Vâng.”

Mộ Thế Hàn nói:

“MộtThịt viên cổ truyền, 1 Spaghetti-All-Amatriciana và 1 Thịt bò nướng Florentine,còntráng miệng thì giống cô ấy.”

“Vâng.”

Bồi bàn đem đồ ăn ra. Mễ ly nói:

“buon appetito.”

“Em cũngbiết tiếng Ý sao?” Mộ Thế Hàn hỏi.

“Khôngcó, em chỉbiết được mấy câu thôi.” Mễ Ly lè lưỡi cười nói.

Mễ Ly ăn thử miếng Agnolotti nói:

“Ngon quá đi.”

“Ngon sao?”

“Ân, anh ăn thử đi.” Mễ Ly lấy nĩa, đưa đến tận miệng Mộ Thế Hàn.

Mộ Thế Hàn vui vẻ ăn.

‘Tách.” Tiếng máy ảnh vang lên.

Mễ Ly giật thót,cóphóng viên theo dõi sao? Cô nhìn xung quanh.

“Xin chào 2 bạn. Nhà hàng chúng tôi đangcóchiến dịch miễn phí cho cặp tình nhân/ vợ chồng tình cảm và lãng mạn nhất. 2 bạn chính là người chiến thắng.Biểu cảm, ánh mắtcủa2 người dành cho nhau rất chân thật. Phần thưởng là một vé du lịch đến Rome.”

“Không cần đâu, ngày mai tôi sẽ đến đó.” Cả 2 đồng thanh.

“Vâng, vậy chúng tôi sẽ đổi tiền vé máy bay, khách sạn và chi phí ăn uống trong 3 ngày thành tiền mặt.”

“Anh cũng đến Rome sao?”

“Ừ, anh đến đó để kết thúc chuyến công tác.”

Mễ Ly cù. Saocóthể trùng hợp đến như thế cơ chứ? Nhưng tại sao cô lạicócảm giác bất an, như đangcóai theo dõi mình vậy.

--- -------

“Doãn tổng. Đúng là Kiều tiểu thư đang ở Milan, nhưng...”

“Nhưng cái gì? Nói rõ ra đi.” Doãn Thiên Hạo nhắm mắt. thờ ơ nói.

“Kiều tiểu thư đi cùng Mộ tổng, và hình nhưcóphóng viên đi theo bọn họ.”

Mắt Doãn Thiên Hạo mở ra nói:

“Đi bịt miệng tên phóng viên đó lại, đừng để chuyện này lộ ra ngoài.”

Thư ký cũng không nghĩ nhiều lắm, chỉ cho rằng Kiều tiểu thư sau này là con át chủ bàicủacông ty, không thểcóscandal nào. Nghĩ xong liền ra ngoài.

Doãn Thiên Hạo nắm chặt tay lại. Cô thực sự chán ghét hắn sao? Nhưng tại sao chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.