Triệu Hoán Sư Khuynh Thành (Phúc Hắc Cuồng Nữ: Khuynh Thành Triệu Hồi Sư)

Chương 10: Cho tôi một công đạo




Khẩu khí của Chung Sơn rất lớn, nghe vậy, Dần Lạc Nhật và Vu tộc kia đều dừng lại.

Tuy nói Thiên Hiểu bi Vu tộc đả bại rất dễ dàng, nhưng cường giả chiến đấu không thể lùi bước, hơn nữa còn có Chung Sơn làm hậu thuẫn, Dần Lạc Nhật siết chặt nắm tay đứng dậy, tên áo bào đen trước mặt bị tiểu thế giới áp chế, thực lực tuyệt đối không bằng Cổ Thần Thông, hắn không dám đánh ra uy lực càng mạnh, như thế đúng là điều Dần Lạc Nhật muốn.

Thế giới, thế giới ước thúc, khiến cho vô số cường giả không thể động đậy, nhưng mà người có Thiên ở thế giới dưới hình thức ban đầu này, lại có thể dùng Thiên chống đỡ thế giới pháp tắc.

- Thiếu gia Thiên gia, ngươi còn muốn giả bộ tới khi nào?

Chung Sơn lộ ra nụ cười cổ quái nói.

Chung Sơn đột nhiên nói vậy, khiến cho Dần Lạc Nhật vừa tiến lên lảo đảo một cái, mà ngay cả tên Vu tộc kia cũng bị lời nói của Chung Sơn hấp dẫn nhìn lại.

Thiếu gia Thiên gia? Chung Sơn đây là có ý gì?

Mọi người vẻ mặt xám xịt nhìn Thiên Hiểu, Thiên Hiểu 1 chiêu bị Vu tộc thu phục, khuôn mặt vẫn xám đen như trước.

Tuy nhiên, khi ánh mắt mọi người nhìn về phía hắn, mí mắt Thiên Hiểu cũng nhảy lên.

Mọi người:

........

Quả nhiên, hắc khí trên mặt Thiên Hiểu chậm rãi rút đi, Thiên Hiểu nhẹ nhàng ngồi dậy.

Mọi người:

“........”.

- Ngươi sao lại không bị gì?

Tên Vu tộc nhìn thẳng Thiên Hiểu, thanh âm khàn khàn nói.

Dần Lạc Nhật cũng nghi hoặc.

Thiên Hiểu không bị gì? Vừa rồi đều là giả bộ? Vu tộc không nói gì, Dần Lạc Nhật không nói gì! Hai người đều vô cùng cổ quái nhìn Thiên Hiểu chậm rãi ngồi dậy. Hắn vừa rồi làm gì? Giả chết? Còn giả chết bi tráng như vậy?

- Vốn còn tưởng như vậy có thể thoát khỏi ngươi và Tinh Thái Đấu đuổi giết, không thể tưởng được, không ngờ ngươi tu thành thế giới, thất sách a!

Thiên Hiểu lắc đầu nhìn thẳng tên Vu tộc.

Thì ra lúc bị Vu tộc đánh trọng thương, Thiên Hiểu biết Tinh Thái Đấu muốn giết người diệt khẩu, lúc ấy chính mình bị trọng thương, nếu như chạy trốn, tuyệt đối trốn không thoát độc thủ của bọn họ, chỉ có giả chết, giả dạng bị thương cực kỳ nghiêm trọng, như vậy mới có thể để cho bọn họ lờ đi, quả nhiên, sách lược thành công, ít nhất Vu tộc không hề nhằm vào Thiên Hiểu nữa, Tinh Thái Đấu cũng buông lỏng cảnh giác không lập tức giết hắn.

Đồng thời trong lúc đó, dương gian, Lăng Tiêu Thiên Đình, chỗ Trường Sinh Điện.

Chung Sơn ngồi trên ngai vàng, trước mặt đứng một đám chúng thần Đại Tranh.

- Vương Khô, ngươi cũng biết thế giới tiên nhân?

Chung Sơn lên tiếng hỏi.

Vương Khô hơi hơi ngoài ý muốn, nhưng vẫn gật gật đầu.

- Người có được thế giới, là loại thực lực gì?

Chung Sơn lập tức hỏi.

- Đại thế giới rất nhiều chủng tộc, tuy nhiên, cũng chỉ có một cảnh giới phân chia, bắt đầu từ Huyền Tiên có thể áp thành thế giới thô ráp.

Vương Khô nói.

- Ồ? Huyền Tiên?

- Lại nói tiếp, đây chính là tính trước khi thành tiên, trước khi thành tiên, mỗi một cảnh giới đều có 10 tầng, cũng giống như Đế Cực Cảnh của bệ hạ lúc này, tổng cộng có tất cả 10 tầng. Tuy nhiên, Thiên Cực Cảnh lại có 12 tầng!

- Ừ!

- Khi Thiên Cực Cảnh đạt tới tầng thứ chín là có thể độ kiếp thành tiên, bay vào đại thế giới, nhưng rất nhiều người không muốn, bệ hạ chắc cũng biết nguyên nhân trong đó chứ?

Vương Khô hỏi.

- Ồ? Là nguyên nhân gì?

- Phàm nhân độ kiếp thành tiên, có bốn loại, là Thiên, Địa, Huyền, Hoàng bốn phẩm cấp. Chính là Thiên Tiên, Địa Tiên, Huyền Tiên, Hoàng Tiên. Thiên Cực Cảnh tầng thứ chín độ kiếp trở thành Hoàng Tiên, được gọi là Nhân Tiên. Thiên Cực Cảnh tầng thứ mười độ kiếp trở thành Huyền Tiên, tầng thứ mười một trở thành Địa Tiên, tầng thứ mười hai trở thành Thiên Tiên!

Vương Khô nói.

- Cũng chính là cảnh giới Thiên Cực Cảnh càng cao, đẳng cấp thành tiên cũng càng cao?

Chung Sơn trịnh trọng hỏi.

- Đúng vậy, Thiên Cực Cảnh thọ nguyên vạn năm, đương nhiên muốn cảnh giới càng cao độ kiếp càng tốt, dù sao, sau khi đột phá thành tiên, lại khó hơn mấy lần, chênh lệch thực lực giữa Thiên Tiên và Nhân Tiên lại cách biệt một trời một vực!

Vương Khô nói.

- 12 tầng? Thiên Tiên?

Chung Sơn ngưng trọng nói.

- Nói như thế, lúc trước Cổ Thần Thông khẳng định là Thiên Cực Cảnh tầng thứ mười hai! Nếu không không có khả năng có gan khai thiên lập địa!

Chung Thiên ở một bên gật gật đầu nói.

- Khó trách bệ hạ từng nói tiên nhân cũng chưa chắc lợi hại bằng Cổ Thần Thông!

Triệu Sở Hướng cảm thán nói.

Âm phủ, chỗ ảnh thân Chung Sơn.

- Dần Chí Tôn, vừa rồi là ta bị thương, tuy nhiên, ngươi yên tâm đánh đi, thế giới của hắn cũng chỉ là hình thức ban đầu, cũng chỉ có thực lực Huyền Tiên mà thôi, hơn nữa bị tiểu thế giới áp chế, ngươi hoàn toàn có thể đánh với hắn.

Thiên Hiểu lập tức kêu lên với Dần Lạc Nhật.

- Chó má, ngươi sao lại không lên?

Dần Lạc Nhật trừng mắt với Thiên Hiểu.

- Huyền Tiên? Các ngươi không ngờ cũng biết Huyền Tiên?

Tên Vu tộc lộ ra một tiếng cười quỷ dị.

Huyền Tiên, cho dù kém hơn nữa thì cũng là tiên, tuy rằng không biết sao giới này không có thiên lôi đánh xuống, nhưng mà vẫn có thực lực rất mạnh, nếu không cũng không có khả năng 1 chiêu đả thương Thiên Hiểu. Hơn nữa tiên nhân có diệu pháp của tiên nhân. Nơi này lại là thế giới của hắn.

- Còn có ngươi, ngươi làm sao biết ta không bị hôn mê chứ?

Thiên Hiểu bỗng nhiên nhìn thẳng Chung Sơn hỏi.

- Thiếu gia Thiên gia, thật sự dễ dàng bị hôn mê như vậy sao?

Chung Sơn không đáp mà lại hỏi ngược lại.

Nghe Chung Sơn nói vậy, Thiên Hiểu cau mày lại.

- Dần Chí Tôn, bắt đầu đi!

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Ừ!

Dần Lạc Nhật gật gật đầu, lật tay lấy ra một thanh trường thương, 1 cổ sát khí từ trường thương tản ra.

- Khặc khặc khặc, chỉ bằng các ngươi? Một tên Thiên Cực Cảnh tầng thứ tám, một tên Thiên Cực Cảnh tầng thứ nhất, còn có một Đế Cực Cảnh tầng thứ nhất?

Tên Vu tộc phát ra một tiếng quỷ dị nhỏ giọng nói.

Lật tay một cái, lòng bàn tay tên Vu tộc xuất hiện một đạo không gian sóng gợn mờ nhạt bắn ra.

- Oanh...................

Trường thương Dần Lạc Nhật hung hăng đâm tới tên Vu tộc kia. 1 cổ khí thế cường đại, bức thẳng tới hắn, bốn phía trường thương dường như hiện ra một đầu hổ, rít gào lao tới tên Vu tộc.

- Rống...................

Trường thương Dần Lạc Nhật phát ra một tiếng rống lớn, năng lượng trào ra va chạm vào lòng bàn tay tên Vu tộc.

- Oanh...................

Một tiếng va chạm mạnh mẽ, trường thương Dần Lạc Nhật khi còn cách lòng bàn tay Vu tộc ba trượng thì ngừng lại, không tiến thêm được một chút. Trong mắt Dần Lạc Nhật lộ ra vẻ kinh hãi, Vu tộc này thật sự lợi hại như vậy sao?

- Khặc khặc khặc...

Trong lúc Vu tộc cười lạnh, một đạo ánh sáng trắng hiện lên, Thiên Hiểu đột nhiên biến mất tại tại chỗ, Sinh Mệnh Chi Trượng trong tay hung hăng điểm tới tên Vu tộc.

Bởi vì Thiên Hiểu hiểu được, nếu như tên Vu tộc không chết, chính mình phải chết không thể nghi ngờ, Dần Lạc Nhật không thể thua, nhất định phải tiêu diệt Vu tộc.

- Ông...................

Nhưng mà tên Vu tộc vừa quay mặt, nhìn về phía Thiên Hiểu, dường như có một bức tường năng lượng khổng lồ xuất hiện trước mặt Thiên Hiểu, tốc độ vọt tới Thiên Hiểu chợt chậm lại, lúc Sinh Mệnh Chi Trượng trong Thiên Hiểu cách ba trượng là lúc, hắn giống như Dần Lạc Nhật, làm cách nào cũng không tiến thêm được một chút nào.

- Rống...................

Dần Lạc Nhật và Thiên Hiểu đều phát ra một tiếng rống lớn, nhưng, Vu tộc cảnh giới Huyền Tiên, thực lực quá mạnh mẽ, căn bản vào không chạm được tới hắn. Căn bản không thể đả thương được tên Vu tộc kia.

Chung Sơn chắp tay sau lưng nhìn, nhưng, Chung Sơn thật sự đang nhìn sao?

Trong chốc lát Dần Lạc Nhật tấn công tới, đồng tử Chung Sơn cũng theo đó rụt lại, đồng tử co rụt lại, sau đó đột nhiên biến thành màu xanh biếc, một đôi đồng tử quỷ dị nhìn thẳng tên Vu tộc.

Luân Hồi vừa mở, âm dương nghịch chuyển!

Một cỗ lực lượng khổng lồ rung động hồn phách từ hai mắt Chung Sơn bức thẳng tới tên Vu tộc.

Tên Vu tộc còn đang phát ra tiếng khặc khắc cũng biến mất, nhưng mà trong giây lát Luân Hồi Chi Mâu của Chung Sơn mở ra, lông tơ toàn thân hắn đều dựng lên.

Một cỗ lực lượng khổng lồ hút về phía tên Vu tộc.

Vu tộc hơi hơi trùng xuống, vũ khí Dần Lạc Nhật và Thiên Hiểu lại tiến thêm về trước nửa trượng.

- Ngươi là ai?

Tên Vu tộc mở miệng hỏi.

Giờ phút này Chung Sơn lại kinh ngạc, Luân Hồi vừa mở, âm dương nghịch chuyển, không ngờ không có hiệu quả với tên Vu tộc này? Hoặc là nói, hắn chỉ bị một chút thương tổn mà thôi!

Dùng Vu lực, chống lại ba đại cường giả?

Chung Sơn trong đầu hiền lên trăm đạo ý niệm, lập tức biết như vậy là tuyệt đối không được. Phải nhanh chóng giải quyết tên Vu tộc này mới được.

Đồng tử Chung Sơn đột nhiên tỏa ra ánh sáng xanh.

- Oanh...................

Toàn bộ thế giới hắc ám điên cuồng rung lên, điên cuồng lắc lư, hình như bất cứ lúc nào sẽ sụp đổ.

Vu tộc kinh hãi hỏi:

- Ngươi muốn làm gì?

Không chỉ tên Vu tộc kia, Dần Lạc Nhật và Thiên Hiểu cũng đều cảm nhận được 1 cổ không khí quỷ dị, chỉ là hai người toàn lực ứng phó Vu tộc, không thể quay đầu nhìn lại.

Giờ phút này, trước mặt Chung Sơn bị vô tận hắc khí bao phủ, tiếp đó, từ trong hắc khí hiện lên từng điểm xanh, điểm xanh càng ngày càng lớn, tiếp đó ở trước mặt Chung Sơn xuất hiện một cái thông đạo quỷ dị khổng lồ màu xanh biếc, dường như thông với một thế giới khác vậy.

Trong sâu thẳm thông đạo phát ra ánh sáng xanh, ở trong chỗ sâu cũng là muôn màu muôn vẻ, vô tận cương phong bay múa xung quanh, một cỗ khí tức khổng lồ chấn hồn khiến cho mọi người không thở được.

Trong mắt Dần Lạc Nhật và Thiên Hiểu đều lộ ra vẻ kinh hoảng, nhưng mà cả hai người không dám quay đầu lại, bởi vì hai người biết, một khi tiết lực, vậy chỉ có chết.

Đó là một cái thông đạo quỷ dị đến cực điểm.

Thông đạo xuất hiện, tên Vu tộc liền phát ra tiếng rống sợ hãi:

- Không, làm sao có thể?

Vu tộc sợ hãi rống lên, càng chứng thực suy đoán của Dần Lạc Nhật, thực lực Chung Sơn thật sự mạnh tới dị thường.

Luân Hồi thông đạo mở!

Vạn Ảnh Thiên Kinh cường đại, có thể không ngừng tạo ra thông đạo Luân Hồi.

Luân Hồi thông đạo không chỉ có một cỗ lực hút, cũng có lực phá hư, lực lượng cường đại đánh lên người tên Vu tộc, sau đó chấn nát cái mũ chụp đầu của hắn.

Mũ vừa nát, bên trong lộ ra mặt bộ xấu xí gầy gò, chỉ còn lại da bọc xương, tóc thưa thớt, làn da ngăm đen, hình tượng Vu rất xấu xí. Xấu đến mức khiến người nhìn có cảm giác trái tim băng giá, rất dọa người!

Giờ phút này, trong mắt Vu tộc cũng không phải vô hạn khủng hoảng, mà lại hiện lên vẻ hung ác xấu xí, hai mắt lồi ra, trợn tròn nhìn thông đạo trước mặt Chung Sơn.

- Luân Hồi? Luân Hồi thông đạo? Ngươi là đệ tử Luân Hồi Thánh nhân?

Vu tộc sợ hãi rống lên.

Luân Hồi Thánh nhân? Chung Sơn cũng không biết ai là Luân Hồi Thánh nhân, nhưng tất cả chuyện này cũng không thể ngăn Chung Sơn giết Vu tộc.

- Âm Dương Luân Chuyển, Luân Hồi Diệt Thế!

- - - - - oOo- - - - -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.