Tri Vi

Chương 47: Cùng Tôi Ở Chung Một Phòng




Thời gian trôi qua đã hết bốn tiết học. Đối với Thần Phong hôm nay quả thực là không có chú ý một chút nào. Hắn toàn bộ dành thời gian ngây ngốc tại chỗ ngồi nghiền ngẫm toàn bộ kiến thức tu chân. Cuối cùng dùng kiến giải của hắn đối với thế giới này để biết được cảnh giới tu luyện. Tu chân giả có các đại cảnh giới quan trọng chính là luyện khí, Trúc cơ, Kim đan, Nguyên Anh, Hoá Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa, Độ Kiếp chín đại cảnh giới. Mà Thần Phong hắn lúc này chính là luyện khí kì tầng một đỉnh phong.

Đối với thế giới này, Thần Phong cũng am hiểu không ít. Thế giới này tu luyện chính là Ma pháp cùng đấu khí. So với Linh lực của Tu chân giả như hắn không khác là mấy. Ở đây cũng có hai chức nghiệp chính chính là chiến sĩ cùng pháp sư. Chiến sĩ chính là tu luyện đấu khí, lấy năng lượng cùng vũ khí chiến đấu. Chiến sĩ cũng có nhiều chức nghiệp khác nhau như xạ thủ, đấu sĩ, sát thủ. Thậm chí là chức nghiệp hiếm có chính là Kị sĩ, nhất là Long Kị sĩ. Cảnh giới của Chiến sĩ không ngờ cũng có đến chín đại cảnh giới giống như tu chân giới. Theo thứ tự chính là Chiến Đồ, Chiến Anh, Chiến Đan, Chiến Vũ, Chiến Càn, Chiến Vương, Chiến Hoàng, Chiến Thánh, Chiến Đế.

Cùng với Chiến sĩ chức nghiệp song song là Pháp sư. Pháp sư tu luyện chính là năng lượng ma pháp. Pháp sư lấy tu luyện ma pháp hệ là chủ, cũng có nhiều loại pháp sư như Mục Sư, Khống Sư, Thiên Sư, Binh sư. Chức nghiệp mạnh mẽ nhất trong pháp sư hệ chính là Ma Pháp Sư. Cảnh giới của Pháp Sư không khác mấy so với Chiến sĩ, cũng gồm chín đại cảnh giới tương tự. Đó chính là Pháp Đồ, Pháp Anh, Pháp Đan, Pháp Vũ, Pháp Càn, Pháp Vương, Pháp Hoàng, Pháp Thánh, Pháp Đế.

Hai chức nghiệp này chính là hai hệ quan trọng nhất của thế giới này. So với tu chân giả như Thần Phong quả thực không kém cạnh. Thần Phong suy tính một hồi, vẫn là chậm rãi lắc đầu nỉ non nói:

- Tu chân giả mặc dù cường hãn, thế nhưng kẻ mạnh không ít. Nếu ta muốn trở thành cường giả mạnh nhất tại nơi này, cần phải kiên trì, cần có năng lực mạnh hơn. Mà truyền thừa của Lão hàng xóm kia chính là tiền vốn giúp ta trở thành kẻ mạnh nhất!

Lời vừa dứt, tiếng chuông báo tan giờ vang lên. Thời gian buổi sáng hoàn toàn trải qua. Annette thu lại sách vở trên bàn, không biết nàng nghĩ gì, chậm rãi lên tiếng nói:

- Buổi tối hôm nay tại gốc Bạch đàn, 8 giờ, đừng để ta chờ đợi!

Lời vừa dứt thân thể nàng như chạy lập tức biến mất tại cửa ra vào. Có mũ che mặt, Thần Phong hoang toàn không thấy được hai rặng mây đỏ trên má của nàng. Hắn nghe được lời của Annette thì hơi ngẩn ra một chút. Bỗng nhiên nhớ lại câu nói của mình ngày hôm qua thì hiểu ra. Cô bé này không phải hẹn hắn ra để hắn coi mặt đấy chứ?

Nghĩ như vậy, Thần Phong lại nhếch miệng cười tà. Có lẽ đến chính cả bản thân Thần Phong cũng không biết, hắn từ lúc nào lại có thói quen cười như vậy.

- Lão đại, chúng ta hiện giờ đi đâu?

Thomas chậm rãi đi tới chỗ Thần Phong. Hắn cả buổi sáng ngày hôm nay đầu óc hoàn toàn trong trạng thái khẩn trương cùng hưng phấn. Lão sư trên bảng dạy gì hắn cũng không có nhớ lấy một chữ, trong đầu hoàn toàn là lời nói của Thần Phong văng vẳng.

- Tốt!

Thần Phong nhìn vẻ mặt của Thomas gấp gáp liền cười cười, cũng nhanh chóng đứng dậy. Hai người đi ra khỏi học viện Chiến thần nhắm phía một toà tửu lâu đi tới. Khi đi qua một góc khuất, Thần Phong bất giác dừng lại, ngay sau đó lên tiếng nói:

- Ra đi!

Thomas kinh ngạc, ánh mắt hướng về phía trước sau đó lại ngoái về phía sau không thấy ai. Ánh mắt hiếu kì nhìn về Thần Phong. Thần Phong cũng không chú ý đến Thomas, hắn yên lặng chờ đợi.

- Không ngờ lại bị phát hiện!

Tiếng nói vang lên, một thân ảnh từ trên mái nhà nhảy xuống. Một thân y phục màu xám, người tới không ngờ là Murad. Thần Phong nhìn thấy hắn mỉm cười lên tiếng hỏi:

- Sắp xếp ổn thoả rồi chứ?

Murad gật đầu, tâm tình có chút phức tạp, lại có chút cảm kích nói:

- Cảm ơn ngươi, lão đại!

Murad gọi một tiếng lão đại, quả thực là đã thừa nhận vị trí của Thần Phong. Người thanh niên này tuổi tác không kém hắn, thế nhưng lại có mị lực cùng thực lực. Nhất là đảm lược của hắn, hắn tự tin giao một số tiền lớn mà không sợ người khác bỏ chạy. Phần tin tưởng này đáng để Murad hắn tín nhiệm. Hơn nữa, Murad cũng rõ ràng, đi theo Thần Phong hắn cùng một đám tiểu đệ sẽ có cuộc sống tốt hơn. Ít nhất là như vậy.

- Tốt, sắp xếp ổn rồi, vậy thì ngày mai bắt đầu!

Thần Phong gật đầu, đang tính toán rời đi. Bỗng nhiên bị Murad lên tiếng ngăn lại:

- Lão đại, ta có một huynh đệ, thân thủ của hắn cũng không kém ta một chút nào. Ta nghĩ muốn mang hắn tới gặp ngươi, ngươi xem!

Nói đến đây Murad có chút khó khăn quan sát Thần Phong. Dù sao hắn cũng không biết Thần Phong có ý định thế nào, nhưng hiển nhiên là Thần Phong cần có người dưới trướng, mà huynh đệ của hắn, thực lực quả thực không kém hắn một chút nào!

- Ồ, huynh đệ của ngươi thực lực không kém? Hắn là ai?

Thần Phong có chút kinh ngạc, thuận miệng hỏi lại. Dù sao Murad coi như là môt chiến tướng kinh khủng trong liên quân Mobile, người có thể so với hắn thì có bao nhiêu đâu?

Murad cũng không giấu giếm, lập tức trả lời:

- Hắn gọi là Nakroth!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.