Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật Hai Bảo Bảo Và Một Lão Công

Chương 11




Từ lúc người nào đó cùng đại thần thông gian, khụ khụ, không phải, từ lúc vị nhà ai đó cùng đại thần cấu kết, cũng không đúng, là từ lúc bảo bối của ký túc xá 419, bạn học Kim Jae Jae tình cờ quen biết đệ nhất cao thủ của Phong Vân online, sau đó mới gặp đã thân, như keo như sơn, gắn bó mật thiết, toàn bộ ký túc xá đều tràn ngập không khí xuân về, bong bóng phấn hồng bốc lên ngùn ngụt như nồi cháo vừa sôi, không gì lấn át được, nung đến mức mấy người khác hận không thể đá bảo bối ký túc xá ra ngoài nhưng rồi lại không dám đành phải ngồi góc yên lặng nuốt nước mắt.

Cái người nào đó đã từng vô cùng khinh bỉ người khác cả ngày chơi game, giờ thời gian ngâm mình trên mạng còn vượt quá thời gian ngủ, hết giờ là lại chạy về ký túc xá, hết thảy hoạt động giải trí đều lấy Phong Vân làm trung tâm, thỉnh thoảng ra khỏi cửa mua các thứ còn lo lắng trò chơi của cậu, Trà lâu của cậu, sợ cậu không online, đại thần sư phụ nhà cậu sẽ cô đơn.

Ba người còn lại trong ký túc xá giờ đã cảm nhận được cái gì gọi là sức mạnh của đại thần!

OMG! Hóa ra, đại thần thực sự có thể biến hoa quả thành giày da, có thể khiến cho Ultraman thích tiểu quái thú, có thể biến bánh quẩy thành bánh đa!

Mặc dù Tức Mặc đại thần không cải tạo ngốc manh tự nhiên thành phúc hắc thụ, nhưng có thể khiến cho một tên từ trước đến nay không thích tiếp xúc người lạ vậy mà giờ suốt ngày cắn góc chăn suy nghĩ nên tìm lý do gì gặp mặt thì không quá lộ liễu, đây là một chuyện khiến người ta chấn động cỡ nào nha!

“Hyung, hyung không xuống ăn cơm à? Ăn lẩu đi.” Đã lên lớp một ngày, Kim Junsu cảm thấy bụng mình đói đến mức có thể ăn hết một đầu trâu, ra sân thượng phơi tất xong, thấy Jaejoong ngồi yên lặng trước máy vi tính, thuận miệng hỏi.

“Không đi, đại thần bảo hôm nay dẫn hyung đi bắt bảo bảo.” Jaejoong quay đầu nhìn một dây treo toàn tất bay phấp phới ngoài ban công, thở dài, “Junsu à, mấy đứa lần sau có thể đừng tích góp tất rồi phơi một thể như vậy không? Treo trên ban công trông như ở trại tị nạn vậy.”

“Được rồi, lần sau đủ 30 chiếc em sẽ giặt một lần.” Junsu gật đầu, “Nhưng mà, huyng, hyung không biết treo tất thế này rất giống phơi thịt khô để ăn tết sao?”



Kim Jaejoong trầm mặc, sau đó nhảy dựng lên xách tai Kim Junsu gào thét: “Em lần sau giặt tất thì mang phơi nắng ngay lập tức cho hyung, có đôi nào là phải phơi đôi ấy!”

Không biết có phải phong thủy ký túc xá cậu có vấn đề không mà trừ cậu ra, mức độ hiểu biết về việc nhà của mấy người còn lại đều thấp đến đáng sợ, quần giặt xong vo lại thành quả cầu đặt ngoài ban công, dưới vô số lần cưỡng chế của cậu mới không tình nguyện đi mua móc quần áo, giày bẩn thì lại dùng bút xóa bôi lên, đi qua để lại cả đống bút xóa trên đất, muốn ném đi cũng không được, áo sơmi mua một đống giống nhau, tất cả trong ngoài đều cùng màu để lúc mặc bẩn rồi thì có thể lộn ngược lại mặc tiếp, hàng năm kì nghỉ đông với nghỉ hè, ký túc xá cậu về nhà mà như đi chạy nạn, bao lớn bao nhỏ cầm theo toàn quần áo bẩn, bốc mùi tứ phía.

Nếu cậu mà không ở cái ký túc xá này thì đoán chừng 419 đã sớm biến thành ổ heo rồi!!

“Nam tử hán đại trượng phu không câu nệ tiểu tiết.” Kim Junsu vỗ vỗ mông, cầm tiền chuẩn bị xuống lầu, Mập mạp cùng Dae Chil đã xuống dưới kia nửa ngày rồi, nếu bây giờ không xuống, đoán chừng cậu chỉ còn nước dùng để ăn, “Hyung muốn ăn gì? Em mua cho.”

“Đại trượng phu không câu nệ tiểu tiết, em có thể thay cái quần dính đầy nước sốt cà chua kia của em ra không, nhìn y hệt vừa bị thương.” Jaejoong bắt đầu lải nhải với Junsu, “Hyung muốn ăn cơm rang, cho nhiều nấm đấy.”

“Ue kyang kyang, hyung khó sinh hay sao mà phải ăn nhiều nấm vậy.” Junsu vểnh mông lên với Jaejoong, cười hì hì chạy ra cửa, “Hyung cứ vui vẻ mà sinh bảo bảo với đại thần nhà hyung nhá, em đi trước.”

Hừ (ˉ(∞)ˉ)!

Là bắt Bảo bảo, bắt Bảo bảo ấy!!!

Em gái em mới sinh Bảo bảo ấy, hyung đâu có công năng này!

Jaejoong nghiến răng nghiến lợi đăng nhập game, đại thần còn chưa tới, nhưng Quỷ Kiến Sầu cùng Bỉm Pampers hai người đang vui vẻ nói chuyện, qua mấy ngày tiếp xúc, cậu phát hiện hai người bạn này của đại thần tính cách thực sự rất trái ngược nhau, Quỷ Kiến Sầu lời nói độc ác, Bỉm Pampers lại hay nói văn hoa, bình thường lúc cày phó bản gần như chỉ thấy hai người kia đấu võ mồm đến thiên hôn địa ám, còn đại thần thì chỉ yên lặng phụ trách công việc miểu quái.

囧rz

Bỉm PampersAi, trời thật nóng nha! Nóng đến muốn cởi hết ra *Gạt lệ*

Nhớ không lầm, hiện tại đang là mùa đông mà, Jaejoong nhìn áo ngủ bông mà mình đang mặc, mặc dù ký túc xá có điều hòa nhưng cũng không nóng đến mức phải cởi trần nha?!

Là Kim hoa không phải cúc hoa: Cái kia, phó bang chủ à, cậu ở thành phố nào vậy? Nóng thế sao?

Quỷ Kiến SầuBé cải, cậu đừng để ý đến hyung ấy, mấy lời kia trọng điểm ở chỗ cởi hết ra cơ, đó là giấc mơ bao lâu nay của hyung ấy đấy.

Là Kim hoa không phải cúc hoa : -_-! Thật là một lý tưởng vĩ đại.

Bỉm PampersBé cải à, cậu đừng gọi người ta là phó bang chủ á, gọi tớ Pamper là được rồi, hoặc là cậu có thể gọi tớ là Pam oppa, hì hì!! *Cười dâm đãng*

Quỷ Kiến SầuNếu hyung không muốn lát nữa bị lão đại thiến thì tốt nhất thu lại nụ cười đáng khinh kia đi.

Bỉm Pampers: Em thực chẳng biết lạc thú là gì, Sầu Sầu ạ.

Là Kim hoa không phải cúc hoaTớ vẫn muốn hỏi, sao mấy người lại đặt ID như vậy.

Bỉm PampersAi, nói ra rất dài dòng, Tiểu Sầu Sầu có thể ăn rất nhiều, quỷ thấy cũng phải phát sầu, giờ nhân viên cửa hàng buffet đối diện trường tớ thấy cậu nhóc này là mời ra ngoài, thậm chí còn dựng cái biển XXX xin đừng vào ở cửa nữa.

Là Kim hoa không phải cúc hoa: (⊙o⊙) Tớ đột nhiên nhớ ra, hồi trước cũng gặp một người như vậy, Pamper, tên cậu thì sao?

Quỷ Kiến SầuCậu thật sự muốn biết?

Là Kim hoa không phải cúc hoaKhông thể nói sao? *Nghi hoặc*

Quỷ Kiến SầuKhông, chỉ là nội dung khá thảm thiết, cho nên…

Là Kim hoa không phải cúc hoa: Chẳng lẽ, Pamper có chứng yêu đồ dùng, cuồng Bỉm Pampers?

Quỷ Kiến Sầu… Trên thực tế, chuyện là thế này, hyung ấy đã từng bị… trĩ, sau đó, vì vận động bất tiện nên lão đại bảo hyung ấy dùng BVS, sau đó, sau đó, hyung ấy không cẩn thận mua nhầm, từ đó về sau, gắn bó keo sơn với Bỉm Pampers.

Là Kim hoa không phải cúc hoa: O__O” … Nghe rất… Lãng mạn…

Quỷ Kiến SầuTớ cũng thấy như vậy, ký túc xá của tớ giờ còn thừa rất nhiều Bỉm Pampers, cậu có muốn lấy không?

Là Kim hoa không phải cúc hoa: Cảm ơn, tớ không cần thứ này. Đúng rồi, đại thần khi nào mới online?

Bỉm PampersÔ!!!! Cậu nhớ hyung ấy à?!

Là Kim hoa không phải cúc hoa

Quỷ Kiến Sầu: Lão đại bị thầy gọi đi ghép video, vừa mới về, sắp sửa online rồi.

Là Kim hoa không phải cúc hoa: ( ⊙ o ⊙ ) Hả?

Mấy người là sinh viên?

Quỷ Kiến SầuTruyền thông, Đại học năm ba, ba bọn tớ cùng một ký túc xá.

Đại, đại thần hóa ra lại là sinh viên năm ba?!

Điều này thật giống như việc đột nhiên nói với cậu, kỳ thật đồ lót của siêu nhân là vẽ lên, Spider Man trèo tường thật ra là dùng giác hút, Ultraman có họ hàng gần với tiểu quái thú, thật sự rất huyền huyễn (= =?)

Người vô cùng kỳ diệu như vậy, sao có thể là sinh viên giống cậu.

Nhưng mà, vì việc này, cậu lại cảm thấy đại thần không phải quá xa cách.

Đinh!

Quả nhiên, vừa nói xong, đại thần liền online. Jaejoong dựa theo cách tìm tọa độ mới học được hôm trước truyền tống bản thân đến bên người đại thần, hai người đứng trên đỉnh Lạc Hà, không ai nói gì, cậu chống cằm nhìn hai người đứng sóng vai trên màn hình, giữa khung cảnh tuyệt đẹp thật sự rất hài hòa, nhưng đây không phải là vì cậu chơi acc nữ sao?

Nếu như, hiện tại, người đứng cạnh đại thần áo trắng là một người đàn ông cao lớn thô kệch, có cả râu quai nón thì liệu có thể đẹp như thế này không?!

Bạn học Kim Jae Jae chưa từng suy nghĩ kĩ về vấn đề này đột nhiên cảm thấy lo lắng, giống cảm giác như lời Mập mạp nói lúc tiêu chảy, tìm được WC nhưng lại nhận ra mình không mang giấy vệ sinh vào.

Bởi vậy, kỳ thật đại thần là tờ giấy vệ sinh kia sao? Hay là, cậu phải nghẹn…

{{{(>_<)}}}

 Hiện tại Tức Mặc:

Đi thôi, dẫn cậu đi bắt Bảo Bảo.

 Hiện tại Là Kim hoa không phải cúc hoa:

Đại thần, anh chưa ăn cơm đúng không?

 Hiện tại Tức Mặc:

Chưa.

 Hiện tại Là Kim hoa không phải cúc hoa:

Vậy anh ăn đi đã, tôi hôm qua đã lên website xem cách bắt Bảo Bảo rồi, tôi có thể tự mình đi bắt, dù sao giờ tôi cũng đã là y sư cấp 85 rồi mà, không cần phải lo lắng đâu *Cười*.

 Hiện tại Tức Mặc:

Tôi sẽ lo.

 Hiện tại Là Kim hoa không phải cúc hoa:

Vậy anh ăn nhanh đi, ăn xong thì lên tìm tôi luôn, đi đi đi đi. *Nghịch ngợm*

 Hiện tại Tức Mặc:

Vậy cậu cẩn thận một chút, có việc gì thì tìm Quỷ Kiến Sầu đấy.

 Hiện tại Là Kim hoa không phải cúc hoa:

Tôi đã biết, anh nhanh ăn cơm đi.

Đầu bên kia đại thần rời khỏi máy tính, đi đến tủ lấy mì ăn liền ra, đổ nước sôi định ngâm mì tôm, Shim Changmin cùng Park Yoochun đồng thời sửng sốt, vị này để bé cải nhà anh một mình trong game còn bản thân thì chạy đi ăn?!

“Hyung, bé cải logout rồi à?” Park Yoochun đi theo Jung Yunho vào toilet.

“Không.”

“Vậy sao hyung lại đi ăn mì?”

“Hay là, em muốn xuống tầng mua cơm cho hyung?”

“…”

“Park bát mẻ, đã bảo hyung rồi, đừng có tự chuốc khổ vào thân.” Shim Changmin cười, tên này sao bị ăn đánh mãi mà vẫn không chừa nhỉ.

“Không được gọi hyung là Park bát mẻ!!!!!” Park Yoochun bạo rồi, anh chỉ là cắt quả đầu mới thôi mà, Shim Changmin mỗi ngày lại đặt cho anh một biệt danh mới, hôm qua là vỏ dưa hấu, hôm nay lại là bát mẻ, “Cái này gọi là nghệ thuật, nghệ thuật hiểu không?!”

“Mùa đông không có dưa hấu để ăn, quả thực cần thứ gì đó tương tự để an ủi.” Shim Changmin thở dài, quay đầu hỏi Yunho đang rót nước, “Lão đại, sao anh lại ăn cơm luôn vậy?”

Jung Yunho xé gói gia vị, trầm ngâm nửa ngày mới nhổ ra mấy chữ: “Mấy đứa không có ái phi xót không hiểu đâu.”

(#‵′) 凸

Shim Changmin cùng Park Yoochun buồn nôn ngã xuống đất, đã thấy kẻ nào không biết xấu hổ như tên này chưa, bé cải người ta còn chưa biết gì, bên này đã coi cậu ấy là Hoàng Hậu nương nương rồi là sao?!

Chỉ là, hai người nào đó bị đại thần lạm dụng uy quyền mà áp bách, giận không dám nói gì, dùng ánh mắt biểu đạt sự khinh bỉ của mình xong liền chạy về phó bản giết quái, chỉ có ở trong trò chơi, bọn họ mới tìm lại được chút tự tin cho mình. *Nước mắt chảy dài*

Bạn học Kim Jae Jae thấy đại thần đã logout liền mở bản đồ ra, bắt đầu nghiên cứu chuẩn bị cho sự nghiệp đến Thiên đường Sủng vật bắt Bảo Bảo cho mình.

Trong Phong Vân có rất nhiều loại Bảo Bảo, có loại chỉ để trang trí, có loại có thể đánh nhau, thậm chí có kỹ năng hồi máu cho chủ nhân, cho nên, người chơi bình thường đến cấp 80 đều đi đến Thiên đường Sủng vật bắt Bảo Bảo về nuôi, chỉ là, Bảo Bảo trong Phong Vân không thể mua bán, cũng không thể thông qua giết quái mà đạt được, biện pháp duy nhất là đi Thiên đường Sủng vật xem vận may mình bắt được Bảo Bảo như thế nào, dù là đẳng cấp cao hay thấp, toàn bộ đều quyết định bởi giá trị may mắn.

Cậu gần đây không may mắn cho lắm, nhưng ngàn vạn lần đừng để cậu bắt được con gì khó coi đến mức muốn đập đầu vào tường là được rồi, không cần phải có nhiều kỹ năng, dù sao đại thần vẫn luôn ở bên cạnh cậu, còn hữu ích hơn Bảo Bảo nhiều, ha ha ha!!!

Tìm được điểm truyền tống trên đỉnh Lạc Hà, Jaejoong nhanh nhẹn đi vào Thiên đường Sủng vật ở kênh hai, hình ảnh ở Phong Vân vẫn tinh xảo như trước, Thiên đường Sủng vật là một quảng trường lộ thiên rất xinh đẹp, có không ít người chơi đang bắt Bảo Bảo ở đây.

Jaejoong lập tức phấn chấn, lâu rồi không thấy bầu không khí an bình thế này trong trò chơi, cậu đột nhiên có cảm giác như mình đã rơi vào Thiên đường cho trẻ em.

Oa ha ha, Bảo Bảo thân yêu, tao tới rồi đây!!!

Vui vẻ chạy đến NPC vào cửa, đồng ý mấy điều khoản hoàn toàn vô dụng xong, Jaejoong không thể chờ đợi cầm thẻ mà NPC phát xông vào, trong đầu tưởng tượng ra cảnh một đám động vật nho nhỏ đáng yêu chạy tới chạy lui quanh chân cậu, giống như Ji Ji nhà cậu vậy.

Quá tuyệt vời rồi!!

Đẩy cửa ra, sau đó, Kim Jae Jae sững sờ tại chỗ như thể có tia sét từ trên trời giáng xuống trúng đầu cậu.

OMG! Ai nói cho cậu biết với, cậu nhìn thấy cái gì vậy?!

Ai đến nói với cậu rằng mấy quả trứng có hoa văn lằng nhằng trên đất thật ra là ảo giác của cậu đi, thật ra cậu đã vào nhầm phòng rồi đúng không?!

Cậu muốn đến Thiên đường Sủng vật, là Thiên đường Sủng vật tràn ngập Bảo Bảo, không phải là trại nuôi gà có trứng đầy đất đâu!!!

Mấy loại trứng này là sao? Mang về xào rán hay luộc đây?!

Mấy Bảo Bảo đáng yêu xinh đẹp mà cậu tưởng tượng đâu?!

Sụp đổ mở phong thư NPC đưa cậu, sau đó, Kim Jaejoong lại một lần nữa rơi lệ đầy mặt, nếu cậu có bom ở đây, cậu nhất định phải cho nổ tung Phong Vân.

Đừng lừa gạt trái tim thủy tinh mong manh của cậu mà, đừng đùa bỡn tình cảm thuần khiết của một thiếu niên như cậu mà!!

Hướng dẫn: Mời người chơi đứng bên ngoài vạch vàng, ấn Ctrl + Q, vòng vàng sẽ tự động rơi vào một quả trứng bất kì, sau đó bạn phải ấp trứng

!!!!

Đồ lừa đảo, đây là ai nghĩ ra vậy?!

Tên này có phải lúc còn bé bị ngược đãi nhiều quá nên giờ chạy đi ngược đãi gamer không?!

Còn ấp trứng nữa?! Mấy người cho tôi là gà mái à?!

Sa sút tinh thần nhìn quả trứng luộc Mập mạp đặt trên bàn, lại quay đầu nhìn trứng trên màn hình, nuốt nước bọt, sau đó ấn Ctrl + Q, vòng vàng trên tay liền bay ra ngoài, xoay vài vòng trên không trung cuối cùng rơi xuống một quả trứng cách đó không xa.

Hệ thống : Người chơi Là Kim hoa không phải cúc hoa đạt được trứng Bảo Bảo —— Trứng gà.

Nhìn thấy tin hệ thống, lúc này Jaejoong ngay cả sức để chửi bới cũng không còn, trứng gà! Vậy cậu có nên xin thêm ít muối để làm cơm chiều luôn không!

Bỏ chạy khỏi Thiên đường Sủng vật, Jaejoong một mạch chạy tới hồ nước cách đó không xa mới dừng lại, lòng còn đầy sợ hãi quay đầu lại nhìn nơi tràn ngập màu sắc kia, trong lòng yên lặng thề, đến lúc level 150 chuyển chức, cậu thà không có cái gì cũng không muốn tới đây bắt Bảo Bảo!!

Nói nhảm, nhỡ lần sau cậu nhận được trứng cá thì làm sao?!

Thật vất vả tỉnh táo lại, Jaejoong lấy quả trứng gà trong túi trang bị ra, nhìn trái nhìn phải nhìn trên nhìn dưới cũng không biết phải ấp trứng như thế nào, vừa rồi đi vội quá, chưa kịp hỏi NPC, giờ đành phải trợn tròn mắt lên mà nhìn nó.

Nhưng mà, ấp trứng là phải giống gà mái ủ ấm trứng sao, nhưng hệ thống đâu có tặng cậu con gà mái nào?!

Trong lúc Jaejoong đang xoắt xuýt, tiếng hát của Mập mạp liền truyền đến từ phía xa —— Tình yêu không phải em muốn mua là mua được, la la la la, cảnh sát Hắc Miêu, đóa hoa xinh đẹp, chúng ta…

“Mập mạp, cậu có biết phải ấp trứng Bảo Bảo như thế nào không?”

“Ài, sao cậu không hỏi đại thần nhà cậu ấy?” Mập mạp ngừng hát, chạy đến bên người Jaejoong.

“Anh ấy đi ăn cơm.”

“Không có nút ấp trứng sao?” Junsu cũng chạy tới, cả người cậu nhóc toàn mùi tương khiến Jaejoong nhịn không được tránh sang một bên.

“Không có.”

“Bạch hyung, em nhớ ở kênh 1 có suối nước nóng, hyung ném thử vào xem?”

“Này, hyung muốn ấp trứng, không phải luộc trứng!!”

“Hay là cậu dùng búa của cậu đập vỡ đi?” Mập mạp đưa ra chủ ý cùi bắp.

“Cậu cho là đang chơi trò đập trứng vàng à!”

Tất cả bạn cùng phòng đều không đáng tin hết sao, Jaejoong đập đầu vào bàn, sau đó quyết định dùng phương pháp ấp trứng nguyên thủy nhất để xử lý quả trứng gà này.

Vì vậy, lúc đại thần ăn mì xong, dựa vào tọa độ mà tìm được bé cải nhà anh thì mặt vạn năm băng sơn lúc này kịch liệt run rẩy, sau đó liệt mất rồi.

Rốt cuộc là ai đã lừa tên nhóc này phải ấp trứng Bảo Bảo như vậy?!

Trong game, y sư mặc quần lụa mỏng đang nằm sấp, dưới bụng là một quả trứng tròn, bởi vì trứng khá lớn nên cả người gần như không tiếp xúc mặt đất, bảo trì cân bằng trong không trung, nhìn tổng thể thật sự rất giống ếch xanh? Ngâm nước?!

Tên nhóc này định dùng nhiệt độ cơ thể để ấp trứng Bảo Bảo sao? Thực sự cho rằng mình là gà mái à?!

Hô ~~~~ Cái tính dễ lừa này là tốt hay xấu đây?

 Hiện tại Tức Mặc:

Cậu đang…

 Hiện tại Là Kim hoa không phải cúc hoa:

Đại thần à, tôi đang ấp trứng nha!!

 Hiện tại Tức Mặc:

NPC không nói với cậu, trứng Bảo Bảo chỉ cần đặt trong túi trang bị, sau mười ngày sẽ tự động ấp sao?

 Hiện tại Là Kim hoa không phải cúc hoa:

… *Khóc lớn* Vì sao không ai nói cho tôi biết?!

Bé gà xù lông rồi, một cước đá văng trứng ra xa, ngồi bệt xuống đất khóc lớn, lăn qua lăn lại trên mặt đất, vừa rồi nhiều người đi qua nhìn như vậy mà không ai nói với cậu cả, vậy là sao?!

Thế giớiPhật sơn vô ảnh:

O(∩_∩)O Ha ha ha ~ Vừa rồi nhìn thấy một cảnh rất buồn cười, chụp lại cho mọi người xem.

Screenshots 1

Screenshots 2

Screenshots 3

Thế giớiĐã bắt đầu:

OMG!!!!!!!!!! Người kia đang ấp trứng à?

Thế giớiĐã xong:

Thoạt nhìn rất giống…

Thế giớiYêu yêu:

Gửi lời chào thân ái tới vị gà mái kia!

Thế giớiPhật sơn vô ảnh:

+1

Thế giớiĐùi gà nướng:

+2

Thế giớiYêu ma quỷ quái:

+3



Bạn Tiểu Bạch nhìn thấy thế giới lại bắt đầu xếp hàng vây xem thì khóc càng thảm thiết, lăn qua lăn lại, gặp chướng ngại vật liền dùng toàn bộ các kỹ năng, đại thần ở một bên bất đắc dĩ nhìn bé cải nhà mình tiến vào trạng thái phát cuồng, rốt cục ngón tay múa lên gõ mấy chữ:

 Hiện tại Tức Mặc:

Ăn cơm xong chưa?

 Hiện tại Là Kim hoa không phải cúc hoa:

Đã ăn rồi, anh ăn xong chưa?

 Hiện tại Tức Mặc:

Rồi, muộn rồi, hôm nay không luyện cấp nữa.

 Hiện tại Là Kim hoa không phải cúc hoa:

Được.

Cái kia, đại thần, anh còn đi học sao?

 Hiện tại Tức Mặc:

Ừ.

 Hiện tại Là Kim hoa không phải cúc hoa:

( ⊙ o ⊙ ) A! Tôi cũng vậy nha, vậy anh ở thành phố B sao?

Server Sắc nước hương trời phần lớn đều là người thành phố B, đại thần liệu có ở cùng thành phố không nhỉ?

 Hiện tại Tức Mặc:

Phải.

!!!!

Đại thần vậy mà ở cùng thành phố với cậu, hơn nữa đại thần còn học ngành truyền thông, cả thành phố B này ngoài mấy đại học nhỏ ở ngoại thành ra thì chỉ có đại học T có học viện truyền thông.

Kim Jae Jae vô cùng kích động gõ bàn phím.

 Hiện tại Là Kim hoa không phải cúc hoa:

Vậy vậy vậy, đại thần, anh học ở nội thành sao?

 Hiện tại Tức Mặc:

Ừ.

 Hiện tại Là Kim hoa không phải cúc hoa:

( ⊙ o ⊙ )!

Đại thần, anh không phải là học ở đại học T chứ?

Nhấn nút enter xong, Jaejoong xoa xoa tay lo lắng chờ đợi, cảm giác này giống hệt cảm giác lúc đang chuẩn bị tra điểm thi Đại học, nhưng đợi cả buổi, chỉ thấy màn hình máy tính tối sầm rồi trò chơi tự động tắt.

“A a a a a, chuyện gì xảy ra vậy? Sao lại tối đen thế này?”

“Hyung, đến thời gian cắt điện nên ngắt mạng rồi.”

%>_<%

Sao lại vậy?!

Đợi cậu một phút nữa thôi sẽ chết sao, có cần thiết phải cắt điện chuẩn xác từng phút từng giây như vậy không, bình thường đâu có chuẩn như vậy?!

Không biết hỏi xong mà không có câu trả lời thì sẽ dễ chết vì tò mò sao?!

Sinh con sinh một nửa thì không thể dừng lại, đi hỏi người ta cũng như vậy nha!

Jaejoong bạo phát, mấy người trong ký túc xá hai mặt nhìn nhau, không biết nguyên nhân, cuối cùng đành phải ngồi trong bóng tối nghe vị nào đó ngắm tường mà nguyền rủa chế độ tắt đèn của trường học, huyên thuyên như Đường Tăng niệm kinh.

Jaejoong mắng đến khát khô cổ, quyết định sáng sớm mai phải đăng nhập Phong Vân hỏi cho xong, thuận tiện hỏi xem liệu có thể nhìn thấy đại thần ngoài đời không.

Hú hú — nghĩ thôi đã chảy nước miếng rồi, đại thần nhất định là kiểu người đeo kính gọng vàng, trong tay cầm laptop, mặc áo gió màu đen nha.

OMO, đại thần, chờ tôi với!!!

Nhưng mà, không như mong muốn của cậu, trong lúc cậu đã đưa ra quyết định thì một chuyện lại xảy ra đảo loạn mọi kế hoạch của cậu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.