Trăng Tỏ Hòa Sương Trong

Chương 27: Phế Vật Cũng Có Thể Là Thiên Tài




~~~Người dịch: Gió Lốc~~~~

Lục Diệp uống lên cà phê sau, Quý Á Huyên liền lập tức đến chỗ Lục Lăng Tuyết cho ả một ánh mắt.

Hiện tại cơ bản tính toán toàn bộ chuẩn bị tốt, sẽ chờ Lục Diệp đích dược hiệu phát tác.

Lục Lăng Tuyết đắc ý cực kỳ, một lòng cảm thấy được, lần này nhất định có thể cho Lục Diệp thân bại danh liệt.

Lúc này, Lục Diệp đang ở chụp diễn. Cô phía trước quay chụp tất cả đều phi thường thành công, mỗi lần cơ bản đều là một lần liền quá. Nhưng là cho tới bây giờ, cô đã có chút......

"CUT!" Đạo diễn có chút không kiên nhẫn: “Lục Diệp ngươi rốt cuộc đang làm gì đó a?!"

Lục Diệp phi thường thật có lỗi, cô thật sự lo lắng cho mình hội ảnh hưởng đến tiến độ người khác. Vì thế cô vạn phần ngượng ngùng nói: "Đạo diễn thật có lỗi...... Tôi hiện tại có thể thân thể có chút không thoải mái......”

"Thân thể không thoải mái cô hãy trước hết đi nghỉ ngơi, chờ cô nghỉ ngơi tốt lại đến!"

"Tốt, tôi hiểu được.”

Lục Diệp thật sự không có cách nào, cô hiện tại luôn luôn loại cảm giác cả người nóng lên.

Cô trong lòng cảm thấy được rất kỳ quái, chẳng lẽ chính mình phát sốt?

Cô chính do dự, lại bỗng nhiên nhận được một cái tin nhắn.

~~~~Người dịch: Gió Lốc~~~~

Tin nhắn của một dãy số xa lạ gửi tới, mặt trên chỉ có hai chữ -- cứu mạng!

Lục Diệp trả lời tin nhắn, bởi vì không rõ ràng lắm tình huống, vì thế cô chỉ có thể hồi phục một cái dấu chấm hỏi.

Nhưng mà rất nhanh, tin nhắn lạ lại phản hồi lại. Mặt trên viết: Chị Diệp Tử, cứu em! Em ở......

Lục Diệp không khỏi trong lòng không hiểu.

Không phải là Lạc An đi? Nếu như đúng là của cậu, cậu hẳn là không dùng số lạ đề tin tức đến? Hơn nữa tin nhắn ghi địa chỉ, ngay tại phụ cận phim trường.

Đạo diễn tuyển nơi này là ở phòng nhỏ ở trong khu chuyên về cảnh quay trong nội thành, mà chuẩn bị mặt sau còn có thể có một tràng đánh diễn, cho nên đạo diễn tuyển địa phương mặt sau còn có một cái kho hàng để đó không dùng.

Mà Lục Diệp từ tin nhắn thu được địa chỉ, Lạc An đang ở trong ngay kho hàng bỏ hoang đó.

Tuy rằng cảm giác người gửi tin nhắn không phải là Lạc An, nhưng là vì để ngừa vạn nhất, Lục Diệp vẫn là hướng kho hàng đi tới......

~~~~Người dịch: Gió Lốc~~~~

Năm phút đồng hồ sau.

Lạc An tìm nửa ngày tìm khắp không thấy Lục Diệp, không khỏi bắt đầu vội vàng xao động đứng lên.

Diệp Tử đột nhiên đang lúc diễn mất tích, Lạc An trong lòng nhất thời dâng lên một trận dự cảm bất hảo. Cậu nghĩ đến phía trước Nhan Hải Nhi tìm đến chính mình, đột nhiên cảm thấy được Lục Diệp quấn vào một hồi âm mưu.

Cậu hiện tại căn bản tìm không được Quý Á Huyên, đồng thời cũng tìm không thấy Lục Lăng Tuyết. Mà Diệp Tử hiện tại cũng không thấy, Lạc An tự nhiên bản năng bắt đầu lo lắng.

Không từ mà biệt, đã nói Quý Á Huyên, Lạc An thủy chung cảm thấy được Quý Á Huyên nhất định sẽ đối Diệp Tử làm ra chuyện bất lợi.

~~~~Người dịch: Gió Lốc~~~~

Cậu ở bên ngoài dạo qua một vòng, như thế nào cũng không có tìm được Diệp Tử. Nghĩ đến trước đó Nhan Hải Nhi "dây dưa", Lạc An bản năng cảm thấy được chuyện này cùng Nhan Hải Nhi khẳng định cũng thoát không khỏi liên quan.

Vì thế cậu cũng chỉ có thể đi tìm Nhan Hải Nhi.

~~~~Người dịch: Gió Lốc~~~~

Lúc này Nhan Hải Nhi đang ở phong ghi âm trong phòng hồi hộp, vừa nghĩ tới Lạc An đối cô đích thái độ, cô cũng có chút không phục.

Hồi hộp đối với cô mà nói, chính là một loại phát tiết.

Cánh cửa phòng ghi âm bỗng nhiên mở ra, Nhan Hải Nhi bản năng cảm giác được cực kỳ bất mãn. Nhưng nếu ngẩng đầu đầu tiên mắt nhìn người đến là Lạc An...... Nhan Hải Nhi sắc mặt không chỉ có dịu đi rất nhiều, hơn nữa còn mang theo vài phần vui sướng.

"Lạc An?" Nhan Hải Nhi kinh hỉ nói: “Anh là riêng tới tìm tôi sao?"

~~~~Người dịch: Gió Lốc~~~~

Lạc An sắc mặt nháy mắt trầm thấp, khí thế của cậu tăng mạnh, đi đến trước mặt Nhan Hải Nhi, một tay chống vách tường, đem cô cả người giam cầm ở vách tường.

"Nhan Hải Nhi, cô sẽ không phải cùng Lục Lăng Tuyết thông đồng một mạch?"

Lạc An thái độ không tốt, Nhan Hải Nhi lại nhất đinh điểm tức giận đều không có. Nhưng là Lạc An nói vẫn khiến cô thập phần khó hiểu, cô hoang mang hỏi: "Anh nói này...... Là có ý gì? Tôi nghe không hiểu.”

"Cô đừng giả bộ! Cô đã cùng Lục Lăng Tuyết thông đồng tốt lắm muốn dẫn tôi đi khỏi, không sai chứ?"

Bằng không cậu như thế nào mới đi khỏi một lúc, Lục Diệp đã không thấy tăm hơi bóng dáng?!

Lạc An tuy rằng có gương mặt như Thiên Sứ, nhưng trên thực tế, trong lòng của cậu so với bất luận kẻ nào đều phải rõ ràng trong giới giải trí hiểm ác...... Không, không chỉ là giới giải trí.

~~~~Người dịch: Gió Lốc~~~~

Trên đời này, Lạc An đối bất luận kẻ nào đều không có một chút tín nhiệm, trừ bỏ Diệp Tử!

"Tôi dụ anh rời khỏi làm gì?"

"Các người thông đồng tốt lắm dụ tôi rời khỏi, không phải là muốn đối chị Diệp Tử xuống tay sao?" Lạc An thanh âm dần dần bắt đầu kết băng: “Nhan Hải Nhi, tôi cho cô biết! Cô tốt nhất hiện tại lập tức liền nói cho tôi biết chị Diệp Tử đến tột cùng ở đâu, nếu không tôi vô luận như thế nào cũng sẽ không buông tha cô!"

Nhan Hải Nhi không thể tin: “Tôi thật sự không biết!"

~~~~Người dịch: Gió Lốc~~~~

Nhìn đến Lạc An đối Lục Diệp cái loại thái độ này, Nhan Hải Nhi là thật hiểu được.

Lục Lăng Tuyết nói một chút cũng chưa sai, Lạc An chính là thích Lục Diệp, hơn nữa anh ấy có thể vì Lục Diệp làm ra đủ loại chuyện đến.

Không, không chỉ có như thế.

Lạc An đối tất cả mọi người lạnh nhạt xa cách, duy độc đối Lục Diệp liền trở thành một thiếu niên bình thường không khác.

"Hi vọng cô là thật sự không biết!" Lạc An nhìn Nhan Hải Nhi liếc mắt một cái, rồi sau đó rời khỏi phòng thu âm.

Cậu bỗng nhiên có chút mất đi phương hướng.

Hiện tại, cậu rốt cuộc nên đi làm sao tìm Diệp Tử đâu?

~~~~Người dịch: Gió Lốc~~~~

Đang nghĩ ngợi, ting, Lạc An bỗng nhiên nhận được một cái tin nhắn -- tin nhắn đến từ một cái xa lạ dãy số.

Mặt trên nội dung là: Anh nghĩ muốn cứu Lục Diệp sao?

Sau đó gửi tới một địa chỉ.

~~~~Người dịch: Gió Lốc~~~~

Lạc An vừa nhìn thấy hai chữ Lục Diệp, nhất thời trong lòng liền không thể bình tĩnh. Chính như cậu sở liệu, Lục Diệp nhất định là đã xảy ra chuyện!

Đúng vậy a, nếu không Lục Diệp như thế nào bỗng nhiên mất tích đâu?

Lạc An không chút nghĩ ngợi, trực tiếp liền hướng địa chỉ đi nhanh mà đi. Theo địa chỉ, cậu đứng ở một gian kho hàng trước mặt.

Lạc An thử hô một tiếng: "Chị Diệp Tử, chị ở bên trong sao?"

Nhưng mà bên trong lại không hề có động tĩnh gì.

Lạc An theo bản năng địa hướng kho hàng đi vào, cậu vừa mới đi không vài bước, mặt sau cửa kho hàng bỗng nhiên bị người đóng lại. Lạc An bước nhanh quay đầu lại, lại nghe thấy một tiếng động khóa lại.

Có người đem cậu giam ở bên trong!

Lạc An dùng sức đẩy cánh cửa, lại không dùng được.

Đang ở lúc này, Lạc An nghe được giọng nói Lục Diệp.

~~~~Người dịch: Gió Lốc~~~~

"Tiểu, tiểu Lạc?"

Giọng Lục Diệp phát ra ở kho hàng ở chỗ sâu, hơn nữa còn lộ ra cực kỳ dày đặc suy yếu...... Cùng dụ hoặc.

Lạc An hốt hoảng, nhưng vừa nghe đến Diệp Tử, cậu rất nhanh liền hướng tới chỗ Diệp Tử mà đi.

Diệp Tử quả nhiên ở bên trong!

"Chị Diệp Tử, chị không sao chứ?" Lạc An nhìn đến Diệp Tử quỳ rạp trên mặt đất, lập tức đem cô giúp đỡ đứng lên.

Diệp Tử lắc lắc đầu, nói: "Chị không sao.”

"Chị như thế nào sẽ ở này?"

"Chị...... Chị không nhớ rõ, chị hình như là bị người đánh ngất xỉu, vẫn là...... Chị không biết, chị hiện tại đầu óc đều cũng có chút mơ mơ hồ hồ.”

Lục Diệp rõ ràng cảm giác được thân thể của mình không thích hợp.

Đầu tiên là nóng lên, sau đó lại là mơ mơ hồ hồ. Cô cảm thấy được, bằng không chính là chính mình phát sốt cộng thêm bị người đánh ngất xỉu, nếu không như thế nào sẽ có loại cảm giác kỳ quái này?

"Chị Diệp Tử, chị không sao chứ?" Lạc An lo lắng cực kỳ, hai tay vội vàng kéo Lục Diệp, muốn thay cô hảo hảo kiểm tra.

~~~~Người dịch: Gió Lốc~~~~

Tay cậu vừa mới đụng tới Lục Diệp, Lục Diệp liền nhất thời nếu như giống như bị chạm điện rụt trở về.

Không đúng, cảm giác không đúng!

Nhất định là có vấn đề!

Lục Diệp nháy mắt phát hiện thân thể mình khác thường, vì thế nếu không có thể bình thường đối đãi Lạc An.

"Tiểu Lạc, em trước tránh xa một chút.” Lục Diệp hai tay ôm đầu gối, bỗng nhiên đề phòng đứng lên.

Thái độ Diệp Tử như vậy, thật là làm Lạc An có chút khó chịu. Nhưng là chỉ cần là chị Diệp Tử nghĩ muốn, cậu đều nhất định sẽ hết sức làm được.

Lạc An một bên lui về phía sau, vừa nói: "Chị Diệp Tử, chị không sao chứ......”

"EM chỉ cần lui ra phía sau một chút, chị sẽ không sẽ có việc.” Lục Diệp ôm đầu gối ôm chặt hơn nữa một ít: “Tiểu Lạc, một hồi vô luận phát sinh chuyện gì, một hồi vô luận chị thế nào, em cũng không muốn tới gần chị.”

"Được......”

~~~~Người dịch: Gió Lốc~~~~

Trên thực tế, Lục Diệp yêu cầu như vậy Lạc An cơ bản là làm không được.

Cậu tất nhiên là nghe được Lục Diệp nói, chính là không thể không thừa nhận rằng, một khi Lục Diệp xảy ra tình huống giống như lời nói cho dù vi phạm, Lạc An vẫn là sẽ tiến hỗ trợ.

Đương nhiên, Lạc An căn bản không biết, Lục Diệp đã uống một chút "dược".

====================

Vụ âm mưu ngày sẽ thành công hay thất bại đây? Hãy đón xem vào ngày mai....

GL ăn chơi sa đọa, giờ chạy theo chương.... Quá ăn hại rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.