Edit: Hieuhiheo00
Beta: Lengkeng_Sophie
Lâm Thanh Thời theo tay của hắn nhìn lại, thấy một người người đàn ông đưa tay ôm một cô nương ăn mặc thập phần mát mẻ, thoáng chốc đen mặt. Nhãn lực của Lâm Thanh Thời rất tốt, thoáng cái liền đem người người đàn ông kia nhìn rõ ràng rành mạch. Người đàn ông kia bộ dạng hơn ba mươi, nhìn bộ dạng ngược lại giống một con chó hình người, bước chân xiêu vẹo, ánh mắt lơ lửng, đáy mắt xanh lên, đôi môi trắng bệch, điểm trọng yếu nhất, nhìn vô cùng xấu! Còn để râu, làm cho Lâm Thanh Thời thoáng cái liền nghĩ đến quỷ Nhật Bản.
Là một người theo chủ nghĩa yêu cái đẹp, Lâm Thanh Thời không hài lòng tướng mạo của hắn.
Làm cho Lâm Thanh Thời chướng mắt chính là, bộ dáng hắn rõ ràng chính là trầm mê tửu sắc miệt mài quá độ.
Hiên Viên Triệt nhìn thấy Lâm Thanh Thời thoáng cái sắc mặt trở nên đặc biệt khó coi, ở trong lòng hài lòng nở nụ cười, trên mặt lại nghiêm trang hỏi nàng, “A Thời cảm thấy hắn như thế nào?”
Trong lòng Lâm Thanh Thời giống như là ăn phải con ruồi khó chịu, còn ôm một tia may mắn cuối cùng, hỏi: “Triệt ca ca xác định chính là hắn sao? Chúng ta không phải tìm lộn người…”
Hiên Viên Triệt nhướn mày, đánh vỡ tia mong đợi cuối cùng của nàng, “A Thời cảm thấy Triệt ca ca có thể nhận lầm người sao? Còn là A Thời cảm thấy Triệt ca ca có thể tùy ý tìm người đến lừa gạt muội? Hử?”
Lâm Thanh Thời bị nói toạc tâm tư, lập tức nịnh nọt cười nói, “Làm sao có thể được? A Thời tín nhiệm nhất là Triệt ca ca ~” vụng trộm liếc hắn một cái, phát hiện tâm tình hắn vẫn còn tốt, lập tức lắc lắc tay của hắn, làm nũng nói: “A Thời không muốn gả cho hắn, Triệt ca ca giúp A Thời đi ~~ “
Hiên Viên Triệt bị nàng dụ dỗ cảm thấy rất hài lòng, lúc này mới gật đầu, cố làm ra vẻ bí hiểm nói: “Cái này đơn giản, chỉ cần muội nghe lời, Triệt ca ca sẽ có thể giúp muội.”
Lâm Thanh Thời vui mừng ngẩng đầu, luôn miệng nói, “Nghe lời, nghe lời, muội khẳng định nghe lời.” Lại tò mò hỏi, “Có biện pháp gì hay sao?”
Hiên Viên Triệt nhìn chằm chằm nàng hai tròng mắt rơi đầy ánh sao, từng chữ từng câu nói, “Gả, cho, huynh.”
Lâm Thanh Thời sững sờ, theo bản năng nói: “Nhưng là huynh đã cưới người khác…”
Hiên Viên Triệt hơi ngẩn ra, thế này mới ý thức được chỗ mấu chốt. Cho tới nay, nàng không phải không thích hắn, chỉ là để ý trong hậu cung của hắn đã sớm có quá nhiều nữ nhân.
Hiên Viên Triệt khẽ mỉm cười, ở bên tai nàng nói mấy chữ. Lâm Thanh Thời chỉ cảm thấy hô hấp hắn nóng rực rơi ở bên tai, giọng nói hắn kiên định lại nhẹ nhàng: “Huynh không có chạm qua các nàng, về sau cũng sẽ không, chỉ có muội, được hay không?”
Hiên Viên Triệt vô cùng muốn nói với nàng, vị trí bên cạnh ta chỉ có muội có thể ngồi, cũng chỉ có thể là muội. Nhưng mà, vẫn còn không được, hắn hiện tại vẫn không thể cho nàng phần hứa hẹn này. Hắn bây giờ có thể cho, cũng chỉ có phần vinh sủng này, chỉ có chính hắn, hắn một lòng với nàng.
Lý trí Lâm Thanh Thời còn không có suy nghĩ, thân thể cũng đã thay nàng trả lời, nàng không tự chủ được gật đầu, đáp một tiếng, “Dạ.”
Trên mặt Hiên Viên Triệt không khỏi lộ ra nụ cười hân hoan, mừng rỡ đem nàng ôm vào trong ngực, ấn xuống một nụ hôn yêu thương trên trán nàng, “Đem hết thảy đều giao cho huynh xử lý, A Thời liền cứ ở nhà chờ là được.”
Lâm Thanh Thời gật gật đầu, không nói gì, yên tĩnh hưởng thụ bầu không khí ấm áp ái muội.
—Edit by Hieuhiheo00— Beta by Lengkeng_Sophie —
Tháng tám năm Hưng Thịnh thứ sáu, kinh thành xảy ra một chuyện lớn, toàn thành ồ lên.
Con trai độc nhất của Tả tướng Lý Thân bị sát hại, hung thủ chính là đại phu Hứa Nho Sơn. Hai người bởi vì tranh chấp với nhau một hoa khôi, rồi sau đó Hứa Nho Sơn lại bên đường giết người.
Lý Thân này mặc dù hay cưỡng bức dân nữ, dù sao là con trai duy nhất Tả tướng, Tả tướng cũng vô cùng thương yêu. Cũng từng có người đem tội của hắn phạm phải nháo đến trước ngự tiền, nhưng Hoàng thượng niệm tình Tả tướng tuổi tác đã cao, dưới gối lại chỉ có một đứa con trai, bởi vậy chỉ là khiển trách, cũng không từng thật sự giáng tội.
Hiện thời, hắn bởi vì một kỹ nữ phơi thây đầu đường, dân chúng không khỏi vỗ tay trầm trồ khen ngợi, nhưng vừa nhìn hung thủ là ai, lúc trước dân chúng còn cao hứng nhiệt tình cùng cảm kích lập tức liền nguội lạnh. Hứa Nho Sơn này cũng không phải là người tốt, thời điểm lúc trẻ không gì nổi bật, đợi đến lớn tuổi, nhưng là khách quen của những nơi ăn chơi đàn điếm, trong ngày thường ỷ vào khí thế trong nhà, cưỡng đoạt dân nữ cũng không ít, so với Lý Thân cũng không kém.
Hứa Nho Sơn dựa vào tổ tiên mình cộng thêm thế lực huynh trưởng trong triều, miễn cưỡng đạt đến chức quan tứ phẩm. Những chuyện hậu trạch trong nhà hắn cả kinh thành huyên náo bay lả tả, dân chúng luôn đem làm trò cười chế nhạo. Sau khi vợ cả hắn chết, trong kinh thành những gia đình phàm là có chút gia nghiệp lại đau lòng nữ nhi, căn bản không nguyện ý đưa nữ nhi đi qua làm vợ kế.
Trong ngày Lý Thân chết, Tả tướng cả đêm vào cung, ở cửa cung quỳ một đêm, chính là vì con trai đòi công đạo. Suốt cả đêm mấy phen khuyên giải không thành, lập tức hạ chỉ, phái ngự lâm quân đem Hứa Nho Sơn tróc nã quy án.
Hứa Nho Sơn muốn đào thoát, lại bị ngự lâm quân đến bắt.
Tả tướng cùng Hứa Nho Sơn hai người lên công đường bị thẩm vấn, Tả tướng lệ rơi đầy mặt, công bố chính mình tuổi tác đã cao, muốn cáo lão hồi hương, không còn tâm nguyện khác, chỉ cầu trong suốt thời gian hắn làm quan nhiều năm như vậy vì dân chúng tận tâm tận lực không có công lao cũng có khổ lao, đem kẻ xấu này ra pháp trường, lấy tế con trai trên trời có linh thiêng.
Nhân chứng vật chứng vô cùng xác thực, Hứa Nho Sơn không thể biện luận, cuối cùng đành tội nhận tội.
Triệt Đế đặc biệt ân chuẩn Tả tướng cáo lão hồi hương, ban thuởng ruộng tốt trăm mẫu, hoàng kim ngàn lượng, lấy bày tỏ an ủi. Lại tại chỗ phán quyết Hứa Nho Sơn trảm lập quyết, bắt được đem xử trảm, trừng trị công chính liêm minh.
Hứa Nho Sơn bị còng tay vào tù, ca ca Hứa Nho Sơn quản đệ không nghiêm, có thẹn với Thánh thượng cùng dân chúng xin từ quan rời đi. Về sau, phủ Hứa gia trong kinh thành bị đỗ ngã, do dân chúng đẩy sập, Hứa Nho Sơn còn chưa xử trảm, Hứa gia cũng đã triệt để suy tàn. Ngày xưa cạnh cửa nhà Hứa gia hiển hách, hiện thời trước cửa có thể giăng lưới bắt chim.
Trong chuyện này, không thể bỏ qua công lao của Tả tướng. Cho dù là cáo lão hồi hương, ông ta ở kinh thành nhiều năm giao thiệp với nhiều thế lực tài phú, không có con trai độc nhất chẳng khác nào không có hậu thế, ông ta như thế nào có thể cam tâm. Hứa Nho Sơn là sắp chết, nhưng người thân của Hứa Nho Sơn cũng còn sống, chỉ đáng thương con của hắn ngay cả đời sau đều không có để lại đã ra đi. Tả tướng tựa như mất đi chỗ dựa, như dã thú không hề còn lý trí nữa, thề phải làm cho toàn bộ Hứa gia chôn cùng con của ông ta.
Chuyện này náo loạn hơn hai tháng, rốt cục vẫn là Hứa Nho Sơn bị xử trảm mới kết thúc.
—Edit: Hieuhiheo00 – Beta: Lengkeng_Sophie —
Tháng hai năm Hưng Thịnh thứ bảy, đầu mùa xuân, ba năm một lần tuyển tú chính thức bắt đầu.
Đây là lần tuyển tú đầu tiên từ lúc Triệt Đế đăng cơ tới nay. Ba năm trước đây, Triệt Đế lấy lý do vì quốc tang, tạm dừng ba năm tuyển tú một lần, hiện thời tuyển tú bắt đầu, quan viên các nơi cơ hồ tranh nhau vỡ đầu, liền nghĩ đưa nữ nhi tiến cung.
Mấy tháng cuối cùng, trận tuyển tú oanh oanh liệt liệt cuối cùng rơi xuống màn che. Nhưng mà lại làm cho không ít người thất vọng chính là, sau cuộc tuyển tú có thể nhảy lên đầu cành cũng chỉ rải rác mấy người.
Càng làm cho người kinh ngạc là những cô gái này xuất thân cũng không quá cao, trong đó thân phận cao nhất chính là muội muội ruột của huynh đệ Đông Lộ đại tướng quân cùng Lễ Bộ Thị Lang – – Lâm Thanh Thời.
Không biết có phải là Triệt Đế nể trọng hai huynh đệ Lâm gia hay không, Lâm Thanh Thời vừa vào cung liền được phong phi, phong hào Thần.
Hiện thời hậu cung Triệt Đế, địa vị phi tử cao nhất vẻn vẹn hai người mà thôi.
Một người là thiên kim hữu tướng Lục Ngọc Đình, hai năm trước đã vào cung, phong hào Hiền phi, một người khác, vừa vào cung là Thần phi, Lâm Thanh Thời.
Đối với nữ nhân trong hậu cung mà nói, Lâm Thanh Thời gia nhập tựa như trong hồ nước đang yên tĩnh đột nhiên có viên đá lớn, bắt đầu gợn sóng. Lâm Thanh Thời đến, đem một cái hồ vốn đang yên tĩnh triệt để quấy đục.
Vốn Triệt Đế không vào hậu cung, thái độ đối đãi với mọi người đều giống nhau, cũng chưa nói tới vấn đề ai ghen tị ai, thậm chí là muốn tranh thủ tình cảm cũng không có nơi để tranh.
Nhưng Lâm Thanh Thời vừa vào cung, Đế Vương chẳng những phá lệ phong nàng phi vị, càng là cho người xây dựng Thần Thanh Cung, cho dù không thể nói hàng đêm sênh ca, nhưng coi như là độc sủng giữa ba ngàn giai nhân, một đám ngay cả mặt Đế Vương cũng khó khăn mới có thể nhìn thấy càng ngày càng khó chịu và căm hận.
Trong cung vốn tịch mịch, chỉ mình nàng là độc sủng.
Chiếm được độc sủng của Đế Vương khiến hết thảy nữ nhân hậu cung ghen ghét đỏ hai mắt, mỗi ngày đều nghiến răng nghiến lợi hận không thể khiến nàng sớm chết đi, trong đó lấy Hiền phi Lục Ngọc Đình là người cao nhất. Lâm Thanh Thời tiến cung sau, trong hậu cung nàng ta đứng đầu, hiện thời Lâm Thanh Thời vừa vào cung, chẳng những chia hết một nửa quyền lợi cùng địa vị, còn chiếm được sự sủng ái chưa từng có của Đế Vương. Hơn nữa, hai người còn có thù cũ…
Nhưng trong hậu cung các nữ nhân dù ghen ghét thế nào, Lâm Thanh Thời vẫn sống rất tốt. Được sự yêu thương của Đế Vương, nàng bình an không cần lo lắng.
Nhưng trong hai năm, Lâm Thanh Thời liền liên thăng mấy cấp, biến thành nữ nhân có địa vị tối cao trong hậu cung.
Tháng bảy năm Hưng Thịnh thứ tám, Giang Nam lũ lụt, ruộng tốt vạn khoảnh đều bị ngập, một hạt thóc cũng không thu được, tiếng oán than của dân chúng dậy đất. Lễ Bộ thị lang Lâm Thanh Hoa lĩnh mệnh đi Giang Nam trị lũ lụt, sang tháng một năm sau, Lâm Thanh Hoa may mắn không làm nhục mệnh, trở về kinh phục mệnh.
Triệt Đế khen ngợi có thêm, liên thăng ba cấp, đề đến chức Tả tướng, tấn phong muội muội Quý phi Lâm Thanh Thời thành Thần Hoàng quý phi, là phó hậu, tạm chưởng phượng ấn.
Lúc thánh chỉ tấn vị từ Tô Bình đưa đến Thần Thanh Cung, Lâm Thanh Thời nghe được trong đầu một âm thanh lạnh như băng của máy móc, biến mất rất lâu của Ngôn Tình Số Một 123 cuối cùng xuất hiện.
“Ôi! Ngôn Tình Số Một 123 hữu nghị nhắc nhở, nội dung vở kịch đã chính thức bắt đầu, xin chủ nhân mau chóng tiếp thu nội dung vở kịch cùng nhiệm vụ.”
Lâm Thanh Thời lĩnh thánh chỉ, cùng Tô Bình khách sáo vài câu, cho người đưa hắn đi.
Cùng lúc đó, ở Phương Phỉ cung hướng tây bắc, Lục Ngọc Đình tức giận đập vỡ đồ cổ, đồ sứ khắp phòng. Cung nữ Phương Phỉ cung nín thở tĩnh khí, chỉ sợ vị Hiền phi này tự cho mình địa vị rất cao đem tức giận vung đến trên người mình.
Bên kia, Lâm Thanh Thời đen mặt nhìn Ngôn Tình Số Một 123 – nhiều năm không thấy lại vẫn ngu xuẩn bất trị như cũ, “Mi, mẹ nó tới đây cho bà, chúng ta tính sổ đã!”
Ngôn Tình Số Một 123 nhìn bộ dáng Lâm Thanh Thời giận không kềm được, căng thẳng rụt rụt thân thể mình lại, hai con mắt đen như mực rất đáng thương nhìn Lâm Thanh Thời, giọng máy móc xuất hiện không thể nhận ra âm thanh run rẩy, “Ríu rít ríu rít, Ngôn Tình Số Một 123 vẫn luôn nhớ đến chủ nhân a ~ “
Lâm Thanh Thời cười lạnh một tiếng, “Đừng nói những thứ vớ vẩn này, chúng ta liền nói một chút ban đầu là mi tại sao nói với ta..?”
Ngôn Tình Số Một 123 bay xa một chút, nhìn vẻ mặt Lâm Thanh Thời càng lúc càng lạnh lùng nghiêm nghị, không dám mở miệng.
Lâm Thanh Thời hừ một cái, lạnh lùng chất vấn, “An vui hòa bình? Dân phong thuần phác? Đêm không cần đóng cửa? Đùa giỡn ta chơi rất vui vẻ đúng không?”
Ngôn Tình Số Một 123 run rẩy, thân thể như trái bóng rổ lớn màu xanh lá cây, hai con mắt đen như mực giống như đồng tử của một con mèo con, thoạt nhìn đặc biệt làm cho người ta trìu mến, “Chủ nhân, Ngôn Tình Số Một 123 sai rồi, ríu rít ríu rít…”
Lâm Thanh Thời nhìn Ngôn Tình Số Một 123, càng ngày càng đến gần, không biết vì cái gì không để lại dấu vết cau mi lại, trong lòng đặc biệt hồ nghi, trên mặt lại không có biểu hiện ra chút nào, “Biết rõ sai rồi?”
Thân thể Ngôn Tình Số Một 123 nhảy lên, “Biết rõ, biết rõ.”
Lâm Thanh Thời nhướn mày, “Nhiệm vụ kế tiếp ta muốn đơn giản nhất, thoải mái nhất, có thể làm được sao?”
Ngôn Tình Số Một 123 trên không trung bay mấy vòng, trông thấy ánh mắt lạnh lùng của Lâm Thanh Thời chằm chằm nhìn thẳng nó, mới lắp bắp mở miệng, “Có thể… Có thể làm được, Ngôn Tình Số Một 123 có thể làm được.”
Lúc này Lâm Thanh Thời mới hài lòng gật đầu, lại thêm một câu, “Muốn thể loại sân trường, nghe nóithể loại sân trường là thuần khiết nhất.”
Ngôn Tình Số Một 123 nháy nháy con mắt, “Được rồi.”
Lâm Thanh Thời nghĩ đến Ngôn Tình Số Một 123 là đồng đội ngu như heo theo phương diện thất tín tăng lên, nhịn không được lại dặn dò một câu, “Là loại thuần khiết chỉ cần cầm bàn tay nhỏ bé cũng sẽ mặt đỏ, nghe hiểu không?”