Trân Châu Cảng

Chương 3: Xây dựng ôn uyển và cuộc cách mạng thời trang




Editor: tan_hye

Tóm lại, nữ nhân này không thể dùng lẽ thường để phán đoán. Trong nhất thời Tiếu thư đồng cảm thấy mê mang, buồn bực. Còn nữa cả đời hắn cũng chưa từng tắm rửa cho người khác, coi như là người này là một đứa bé cũng giống vậy.

Vì vậy, Thẩm Tử An ở ngoài cửa thường nghe được tiếng rên rỉ không giải thích được, hoặc là âm thanh khàn khàn hít khí. Cái này, rất dễ làm cho người ta hiểu lầm!

Khi Tiếu thư đồng tắm và mặc quần áo xong cho hắn (Tuần Lễ), lúc mở cửa thì thấy một bóng người nhỏ ngã bổ nhào vào. Hắn giật giật khóe miệng nói: "Người đang làm cái gì?" Tắm cũng muốn nghe lén?

Thẩm Tử An thấy Tuần Lễ mới vừa tắm rửa xong khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng giống như là đang xấu hổ, liền nói: "Ngươi không có khi dễ hắn sao?"

Tiếu thư đồng cảm thấy buồn cười, thiếu chút nữa đưa tay ra chọc trán nàng, nói: "Tại sao ta phải khi dễ chủ tử?"

Đúng vậy, là rất không có khả năng. Nhưng vừa rồi nghe âm thanh, luôn cảm thấy có chút mập mờ ở bên trong.

Kết quả, trong đêm nay nàng cũng không thể thành công ngủ với Tuần Lễ o(╯□╰)o

Nàng bị Tiếu thư đồng mạnh mẽ đưa trở về, mà hắn và Tuần Lễ nghỉ ngơi một đêm ở thư viện. Sáng sớm ngày thứ hai, Tiếu thư đồng mới vừa rời giường mở cửa, liền bên ngoài có một bóng dáng đang nhìn ngõ vào bên trong. Hắn ngẩn ra nói: "Thiếu phu nhân có chuyện gì sao?"

Thẩm Tử An ngược lại không có việc gì, chỉ là nàng muốn đến nhìn một chút xem Tuần Lễ có bị khi dễ hay không, bị áp đảo gì gì đó. Một tay đẩy Tiếu thư đồng ra đi vào, sau đó thấy Tuần Lễ đã mặc xong y phục, nàng một tay kéo hắn tới, nói: "Nói mau, ngày hôm qua hắn có làm cái gì với ngươi hay không?"

Tuần Lễ ngẩn ra nói: "Không có."

Thẩm Tử An còn muốn hỏi tiếp, người đã bị Tiếu thư đồng giận dữ xách cổ ra ngoài rồi. Tuần Lễ lại ngây người, hắn còn chưa từng gặp qua hạ nhân không lễ phép như vậy. Ngày hôm qua hắn còn lạnh nhạt với mình còn chưa tính, nghĩ là bởi vì cha sủng ái. Nhưng còn bây giờ thì sao, hắn thậm chí ngay cả thiếu phu nhân cũng dám động tay động chân. Nhưng là, người bé sức yếu, hắn cũng chỉ có thể nhìn.

Lại nói Thẩm Tử An bị xách đi, hơn nữa trực tiếp bị nhấc tới một thư phòng xa nhất. Nàng vốn cho là tiểu thư Đồng bị thương nên không dám dùng nhiều sức, nhưng giãy giụa nửa ngày thế nhưng không thoát khỏi tay hắn. Quýnh lên liền nói: "Buông ra, ngươi như vậy thật không có lễ phép!"

Tiếu thư đồng quăng người vào bên trong, đóng cửa. Lạnh lùng nói: "Là ai không có lễ phép, chút tư tưởng kia rốt cuộc là ai dạy ngươi?"

Thẩm Tử An rút rút, nàng cũng không thể nói là do những bộ Anime dạy nàng! Chỉ là, nhìn ánh mắt lạnh lẽo của tiểu thư Đồng, không nói ra nguyên nhân hình như lại không được. Cười nói: "Bất quá là nghe mấy hạ nhân ở nơi đó nói bậy."

"Thì ra là hạ nhân trong Thẩm phủ lại xấu xa như thế." Tiếu thư đồng hừ lạnh một tiếng.

Thẩm Tử An không thích nghe, hơn nữa nói loại chuyện đó là xấu xa. Đây rõ ràng là ô nhục trí tuệ của hủ nữ. Đứng thẳng người đến gần tiểu thư Đồng nói: "Cái gì gọi là xấu xa, người ta yêu thật lòng, muốn cả đời ở chung một chỗ có gì không đúng. Mặc dù là đồng tính, nhưng cũng không có bất luận cái gì có thể ngăn cản bọn họ yêu nhau. Ngươi không phải là cũng yêu thích đại thiếu gia của các ngươi sao, làm như ta không nhìn ra sao!"

"Ngươi nói cái gì?" Bị chính thê tử của mình nói thích một nam nhân khác còn không tức giận, mà người nam nhân kia lại chính là mình. Kể từ khi hắn ra đời cho đến bây giờ cũng không có tức giận như thế, nhìn đối phương thậm chí vẫn không biết sai, cái miệng nhỏ nhắn rút rút hình như không rõ vì sao hắn tức giận, chỉ là bộ dáng kia ngược lại hết sức đáng yêu. Tiếu thư đồng cũng không biết mình là đứt gân não hay là bỗng nhiên thần kinh thất thường rồi, thế nhưng cúi người hôn môi của nàng. Sau đó ngớ ra, cảm giác hình như không tệ, vì vậy lại nhẹ nhàng mút.

Người nào đó hiện tại đã cứng đờ, hoàn toàn không biết Đông Nam Tây Bắc ở nơi nào.

Mới vừa hình như người nào đó còn giả vờ đứng đắn, nhưng bây giờ lại đang làm chuyện xấu xa với nàng, hơn nữa còn là dáng vẻ rất hưởng thụ! Cơ năng thân thể Thẩm Tử từ từ khôi phục, đại não cũng đang phân tích, là tiếp tục hưởng thụ kỹ thuật hôn xem ra cực kỳ thuần thục mất hồn của đối phương, hay là một chưởng đẩy ra hắn, giống như nữ sinh trong ti vi một dạng rơi lệ đây?

Kết quả, hành động của nàng nhanh hơn đầu óc nhiều.

A một tiếng, người nào đó nhảy ra, đôi môi đã chảy máu. Nhìn mỗ nữ hít khí vì chảy máu, Tiếu thư đồng ngược lại sợ run. Chính mình đang làm gì? Bản thân hôn nàng cũng không phải không thể, bởi vì dù sao nàng cũng là thê tử của mình. Nhưng mà thân phận của hắn bây giờ là một bí mật, mà bây giờ nàng cũng là chủ tử của hắn. Không những như thế, lúc nào thì mình mất đi tính nhẫn nại, thế nhưng làm ra loại chuyện tình không lo trước lo sau thế này.

Chỉ là, một loại tư tưởng khác lập tức chiếm giữ đại não hắn. Dù sao làm cũng đã làm, cứ tiếp tục như vậy nữa thì không tồi, nghĩ vậy ngược lại trong lòng cười hắc hắc, một dạng vui mừng giống như tóm được con mồi đã đuổi bắt rất lâu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.