Trăm Năm Cô Đơn

Chương 12




Lâm Tiêu rõ ràng cảm giác được lực lượng trong thân thể Phân thân Toản Địa Giáp đang kéo lên với tốc độ kinh người.

Hai mươi bốn không gian đạo văn.

Hai mươi lăm…

Hai mươi sáu…

Nguyên bản Phân thân Toản Địa Giáp có hai mươi ba không gian đạo văn, lúc này nhanh chóng tăng lên, mãi tới cực hạn ba mươi đạo không gian đạo văn của yêu vương nhị trọng mới dừng lại.

Không chỉ có không gian đạo văn, kể cả linh hồn lực, sinh tử lực đều có chuyển biến kinh người.

Mà Tà Hồn Vương trừng lớn đôi mắt kinh hoảng, sinh mệnh lực biến mất, thân thể cứng ngắc ngã xuống, nặng nề nện lên mặt đất.

Vương giả tam trọng, lấy máu sống lại, bất tử bất diệt, mà giờ khắc này Tà Hồn Vương đã chết, mặc dù huyết nhục vẫn còn nhưng đã không có sinh cơ, toàn bộ sinh tử lực đã triệt để bị Phân thân Toản Địa Giáp cắn nuốt.

- Thiên phú thần thông thật bá đạo!

Kết quả này cho dù là chính Lâm Tiêu cũng kinh hãi, thừa dịp Phân thân Toản Địa Giáp còn đang đề thăng, hắn thu hồi không gian giới chỉ của Tà Hồn Vương, đồng thời một chưởng vỗ lên thi thể hắn đánh thành hư không, quay người tiến vào trong thông đạo.

- Phệ Thần, không ngờ là Phệ Thần!

Trong Thương Long Tí, thanh âm Long gia chấn kinh:

- Tiểu tử, nếu Long gia nhớ không lầm, Kim Giáp Vương chính là yêu sủng của ngươi mà ta gặp được trong Sinh Tử Quỳnh Lâu đi? Mặc dù hình dạng của hắn có chút biến hóa, thậm chí khí tức thay đổi, nhưng cảm giác kia Long gia sẽ không nhìn sai.

- Đúng vậy.

Lâm Tiêu gật đầu, không phủ nhận.

- Thật sự là yêu sủng của ngươi?

Long gia chấn kinh, khuôn mặt khó thể tin:

- Ngươi có biết Phệ Thần đại biểu cái gì không? Đây là thiên phú thần thông của hoàng tộc đỉnh cấp trong Yêu tộc, hơn nữa còn là thần thông đỉnh cấp, danh xưng chủng tộc này là Phệ Thần Thú, ở thời đại viễn cổ, là một trong những người thống trị đứng đầu Yêu tộc, có thể nói cho ngươi biết, chỉ luận về huyết mạch, huyết mạch của Phệ Thần Thú cũng không kém gì huyết mạch Thánh tộc trong Long tộc, mỗi bên mỗi vẻ.

Khuôn mặt Long gia nhất thời hỗn loạn.

- Không đúng.

Đột nhiên, Long gia như nhớ lại điều gì, lắc đầu hồ nghi nói:

- Tiểu tử, có phải ngươi giấu diếm gì với ta không? Huyết mạch Phệ Thần Thú thật mạnh, căn bản không khả năng bị hàng phục, cho dù lúc hắn yếu nhất lại bị ngươi thu phục hắn, một khi huyết mạch thức tỉnh sẽ thoát khỏi khống chế của ngươi, hiện tại Phệ Thần Thú chẳng những thức tỉnh huyết mạch, còn đạt tới cảnh giới sinh tử nhị trọng đỉnh phong, đừng nói một vương giả nhị trọng như ngươi, cho dù là tôn giả muốn thu phục hắn cũng tuyệt đối không thể nào.

- Chẳng lẽ ta không thể dùng thủ đoạn nào đó nô dịch hắn sao.

Lâm Tiêu ngẩn người nói.

- Vậy thì càng không thể, nô dịch Phệ Thần Thú, nói đùa sao, Long gia sống lâu như vậy còn chưa nghe nói qua ai có thể nô dịch Phệ Thần Thú!

Ngữ khí Long gia thập phần khẳng định.

- Long gia quả nhiên anh minh, kỳ thật hắn không phải yêu sủng của ta, ta cũng không nô dịch hắn, mà là đoạt xá hắn!

Quen biết với Long gia lâu như thế, Lâm Tiêu hoàn toàn tin tưởng đối phương, giải thích.

- Đoạt xá!

Long gia trợn mắt há hốc mồm.

- Đúng vậy, có thể nói ta chính là Kim Giáp Vương, Kim Giáp Vương cũng chính là ta, chúng ta cùng một linh hồn, liên hệ lẫn nhau, hoặc có thể nói Kim Giáp Vương là phân thân của ta.

Lâm Tiêu giải thích.

- Này…này…cái này…

Long gia cũng không biết dùng lời gì để hình dung, khuôn mặt chấn kinh.

Sau một lúc lâu hắn mới sực tỉnh lại.

- Yêu nghiệt, yêu nghiệt ah!

Long gia nhìn Lâm Tiêu, vẻ mặt kích động:

- Đường đường Phệ Thần Thú, lại là một phân thân của ngươi, Long gia sống lâu như thế, đây là lần đầu tiên gặp chuyện này, tiểu tử ngươi rốt cục là quái thai ở đâu toát ra, trời ạ, ông trời lại để cho ta gặp phải một yêu nghiệt như thế!

Lâm Tiêu vuốt vuốt mũi, nói:

- Long gia, có cần kích động như thế sao.

- Kích động, kích động cái đầu ngươi, ngươi biết cái gì, đây chính là Phệ Thần Thú, là Phệ Thần Thú ah!

Long gia hoàn toàn không lời.

- Đúng rồi…Long gia, phân thân Toản Địa Giáp của ta tựa hồ là hoàng tộc Yêu tộc, ngươi từng nghe nói qua đi?

Lâm Tiêu không khỏi hiếu kỳ hỏi.

- Đường đường Phệ Thần Thú, ta làm sao không nghe nói qua.

Long gia mắng to, phát tiết nội tâm chấn kinh, đồng thời như lâm vào trong hồi ức.

Một lát sau, hắn khôi phục bình tĩnh, nói:

- Tiểu tử, ở thời đại viễn cổ, Nhân, Yêu hai tộc thống trị thiên hạ, mà trong Yêu tộc, có vài hoàng tộc cường đại nhất, bộ tộc của Phệ Thần Thú chính là một trong những hoàng tộc cường đại này, thậm chí còn là đứng đầu.

- Năm ấy, Yêu tộc có ba đại thánh, thống ngự cả Yêu tộc, mà bộ tộc Phệ Thần Thú Vương là một trong ba đại thánh, xưng là Thôn Thiên đại thánh, luận thực lực cường mạnh hơn cả chủ nhân thứ nhất của ta, trong Yêu tộc lấy hắn là tôn.

- Hắn cường đại như vậy là bởi vì có thiên phú thần thông Phệ Thần, thần thông này vô địch thủ, trừ phi có lực lượng linh hồn cao minh hơn, nếu không căn bản không cách nào phòng ngự.

Nói tới đây, Long gia lắc đầu, khuôn mặt quái dị nhìn Lâm Tiêu.

Trên đời này lại có người đoạt xá được Phệ Thần Thú, hắn thật sự không thể nghĩ ra.

- Đúng, trên người ngươi không phải có Thái Thần Tháp sao, đó là thánh khí của Phệ Thần Thú nhất mạch, nếu để cho phân thân Toản Địa Giáp của ngươi nắm giữ, có lẽ có thể đánh thức khí linh.

Long gia lại nói.

Lâm Tiêu vuốt vuốt mũi, lai lịch phân thân Toản Địa Giáp của mình cũng thật quá lớn, khó trách Long gia sẽ giật mình như thế.

Nhưng Lâm Tiêu cũng biết rõ ràng ban đầu Phân thân Toản Địa Giáp cũng không phải Phệ Thần Thú, mà nhờ có Bát Quái Lô giúp đỡ, hấp thu yêu vương chi tâm trong Thái Thần cổ địa, mới thức tỉnh huyết mạch Phệ Thần Thú, lúc đó trong Hóa Huyết Trì nhờ có Bát Quái Lô nên Phân thân Toản Địa Giáp mới không vẫn lạc.

- Long gia, ngươi mau nhìn xem trong thông đạo này rốt cục có bảo tàng gì không.

Lâm Tiêu thu liễm tâm tình, bay nhanh trong thông đạo, lên tiếng hỏi.

Hiện tại cuộc chiến trong đại điện khẳng định đã thật nóng nảy, nếu Lâm Tiêu đi qua tuyệt đối biến thành cái đích cho mọi người công kích, không bằng chờ tranh đoạt xong mới tiếp tục xuất hiện.

- Tiểu tử, ngươi không khỏi quá đen tối đi, nhưng ta rất vui, hắc hắc.

Long gia vốn tưởng Lâm Tiêu trốn vào thông đạo là vì dẫn dụ Tà Hồn Vương đi vào giết chết, không nghĩ tới còn đánh chủ ý với bảo vật trong thông đạo, quả nhiên tâm tư cẩn mật.

Vì thế theo sự dẫn dắt của Long gia, Lâm Tiêu bắt đầu hoành tảo bảo vật trong vài thạch thất.

Thật nhiều man nguyên tinh phách, mấy trăm Man Vương sáo trang nhị tinh, đủ loại thánh phẩm tu luyện, toàn bộ đều thu vào trong Thương Long Tí.

Thậm chí Lâm Tiêu còn thu được một kiện Man Linh đại pháo, theo lời nói của Long gia, Man Linh đại pháo là chí bảo do Man tộc luyện chế, một khi khởi động uy lực kinh thiên động địa, là chí bảo công thành đoạt đất, nhưng đồ vật này cũng giống như khôi lỗi chiến đấu, trận văn vẫn hoàn hảo nhưng phù văn cùng năng lượng đã biến mất hầu hết, trở thành một đống phế phẩm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.