Trăm Lượng Bạc Ta Liền Lấy Thân Báo Đáp

Chương 12: Chương 12




Cô giáo mỉm cười nói: “Chào cô, tôi cứ thắc mắc sao Bộ Cảnh Thiên cứ nói về chị của mình với người ta mãi, xem ra tình c3ảm của cậu bé với cô rất tốt.” Hàn huyên mấy câu, Cung Ngũ tạm biệt cô giáo, dẫn Bộ Tiểu Bát ra khỏi cổng trường, cô hỏ2i: “Tiểu Bát cảm thấy đi học có vui không?” “Vui ạ.” Bộ Tiểu Bát trả lời: “Chị nhìn thấy Nhã Nhã chưa?” “Có phải là cô 5bé xinh đẹp đi cùng em không?” Bộ Tiểu Bát gật đầu: “Đúng, Nhã Nhã là bạn gái xinh đẹp nhất lớp em, bạn ấy thích Tiểu B4át nhất.”

“Ừ, điều này chứng tỏ Tiểu Bát xuất sắc nhất, giỏi nhất, chị rất vui.” Cung Ngũ dẫn cậu lên xe, nói: 0“Vốn dĩ chị và chị Đại Bảo cùng đi, nhưng chị Đại Bảo có chuyện phải đi trước, chị ấy nói lần sau sẽ cùng chị đi đón em, bảo chị nói với em một tiếng.”

Bộ Tiểu Bát rất rộng lượng gật đầu: “Vâng, Tiểu Bát sẽ không trách chị Đại Bảo đầu. Chị Đại Bảo đã là người lớn rồi, nhất định sẽ có việc của mình.”

Hai chị em ngồi vào trong xe, Bộ Tiểu Bát líu ríu nói chuyện cả đường, Cung Ngũ ngẩn ra nghe. Mới về được hai ngày nhưng cô đã cảm thấy mình như về hai tháng rồi. Rõ ràng mới chia tay Công tước đại nhân hôm kia, nhưng trong ký ức của cô thì đã qua rất lâu. Cô tin tưởng Công tước đại nhân chắc chắn rất bận, bởi vì anh thậm chí không nhắn cho cổ được một tin. Cung Ngũ rất thấp thỏm, cô luôn không tự chủ được mà nghĩ linh tinh, nhớ đến lần trước hai người chia tay cũng như vậy.

Bộ Sinh gật đầu: “Ăn cơm xong nói chuyên ngành em muốn học cho tôi, tôi chọn trường tốt nhất cho em.”

Cung Ngũ đáp: “Được.” Nhạc Mỹ Giảo bị tức chết, “Tiểu Ngũ, học nghiên cứu sinh ở đại học Thanh Thành không phải rất tốt sao? Một cô gái như con còn định chạy đi đâu nữa?” Cung Ngũ cười: “Ôi chao mẹ xinh đẹp của con, con đi học mà có phải đi làm chuyện xấu đâu, mẹ đừng căng thẳng như vậy chứ? Chúng ta đi học không phải là phải chọn trường tốt sao? Có phải không?” Nhạc Mỹ Giảo không quan tâm những thứ này. Năm đó bà không có cơ hội học nhiều, sau này sinh Cung Ngũ, bận bịu kiếm tiền mua sữa, càng không có cơ hội đi học. Cho nên sau khi thấy Cung Ngũ thích học hành, Nhạc Mỹ Giảo rất vui, nhưng cũng không hài lòng với việc cô muốn đi học xa. Cung Ngũ cúi đầu ăn cơm, thuận tiện gắp thức ăn cho Bộ Tiểu Bát, “Tiểu Bát ăn nhiều chất cho mau cao.”

Bộ Tiểu Bát nghiêm túc ăn cơm, bởi vì cậu phát hiện mẹ và ba lại sắp cãi nhau rồi, lúc này cậu không nên nói gì cả, nói chuyện mẹ sẽ càng tức giận hơn.

Cô muốn gọi điện thoại nói chuyện hỏi thăm anh nhưng không được. Lý do cô quay về là vì sợ ảnh hưởng đến anh, nếu như bây giờ mới vừa về đã quấn lấy anh, vậy không phải là y như không về sao? Cung Ngũ cảm thấy mình quá rảnh rỗi, nếu như cô bận rộn thì chắc chắn sẽ không có thời gian nghĩ mấy chuyện linh tinh nữa.

Vì vậy, trên đường về biệt thự, Cung Ngũ quyết định tận dụng khoảng thời gian này học nghiên cứu sinh.

Lúc ăn tối, Cung Ngũ nói: “Mẹ, con quyết định rồi, con muốn học nghiên cứu sinh” Nhạc Mỹ Giảo gật đầu: “Học ở đại học Thanh Thành đi, trường này rất tốt, cũng chỉ hai năm thôi.” Bộ Sinh ngẩng đầu phản bác: “Nếu Tiểu Ngũ có bản lĩnh thị đến trường tốt hơn, tại sao không để cho con bé thử xem? Hơn nữa, Tiểu Ngũ trẻ tuổi như vậy, ra ngoài trải nhiều sự đời hơn không có gì là không tốt cả.” Anh ta nhìn Cung Ngũ, cười nói: “Tiểu Ngũ có muốn đến trường học chuyên sâu không? Tôi tham khảo giúp em, nghiên cứu sinh chuyên sâu sẽ càng có ích hơn đối với công việc sau này của em.”

Nhạc Mỹ Giảo đá Bộ Sinh một cái dưới gầm bàn. Cung Ngũ là con của ai?

Nhạc Mỹ Giảo cảm thấy Cung Ngũ ở bên ngoài lâu như vậy rồi, chỉ mong sau này cô đừng rời khỏi Thanh Thành nữa. Bà cũng không muốn con rời xa mình, Bộ Sinh nói như vậy chính là đối nghịch với bà. Cung Ngũ cảm thấy Bộ Sinh nói có lý, hỏi Bộ Sinh với giọng điệu bình thản: “Tôi có hứng với rất nhiều trường, chỉ là không biết chuyên ngành tôi chọn ở những trường đó có được không. Tôi sẽ lên mạng xem xem, nói không chừng | trên mạng sẽ có người đưa ra gợi ý.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.