Trái Tim Thầm Mến

Chương 17-1: Tình Hoặc (tình Mê) (1)




1 người đàn ông,dù lạnh lùng tàn khốc thế nào thì khi họ yêu một người nào đó, họ sẽ ôn nhu với người đó đến cực điểm

---------------

2 tuần nghỉ học cực kì nhanh đã trôi qua.Mọi việc lại quay về quỹ đạo của nó.

Thanh Băng đi xuống lầu thấy Minh Khê và Mộc Cát đang ngồi ăn sáng cô chỉ đến rồi nói: “Con đi học trước.”

“Đi Học? Minh Khê còn chưa đi mà….”-Mộc Cát nói.

“Có người đến đón.Con đi trước.”-Nói xong cô đi ra khỏi nhà bỏ lại sau lưng 2 bộ não chứa đầy những câu hỏi.

Từ lúc ở công viên về Đài Phong vẫn không gọi điện không nhắn tin cũng không gặp mặt,cô cứ tưởng rằng anh đã bỏ cuộc nên cũng an tâm. Thật không ngờ…tôi hôm qua anh ta gọi nói hôm nay đón cô đi học.

“Ra rồi à.”- trên ghế lái chính của chiếc BMW màu đen,1 chàng trai có vẻ ngoài hớp hồn người khác,đôi mắt xanh lam lạnh nhạt sắc bén khi thấy Thanh Băng đi ra liền lộ rõ vẻ ôn nhu.

Đợi khi Thanh Băng ngồi vào ghế lái Phụ Đài Phong đưa cho cô một gói ùa.

“Gì thế?”-Thanh Băng nhíu mày.

“Xem đi.”-Đài Phong cười.

Thanh Băng nhận lấy gói quà và mở ra. Tức thì gương mặt của cô lộ rõ vẻ kinh ngạc.

Trong đó là quyển võ thuật bí truyền của tổ chức Mafia ở Italy.Đây là chiêu võ độc môn của Mafia,những cuốn sách này vốn là cơ mật tại sao Đài Phong có được.

“Anh biết em thích võ thuật nên mấy ngày qua có đi Italy một chuyến vì Mafia cũng có giao tình với anh nên bang chủ mới tặng anh.”- Đài Phong nhẹ giọng giải thích

Thì ra…ra là 2 tuần nay không liên lạc gì là vì Đài Phong phải đi Italy tìm sách cho cô.

Thanh Băng bỗng nhiên cảm thấy ấm áp,1 sự cảm động ùa vào tâm trí cô.

Cảm động?

Là cảm động sao?

Từ khi mẹ cô mất cái cảm giác băng giá luôn hiện diện trong trái tim cô,cô giết người chưa hề chớp mắt nhưng lại vì một quyển sách mà cảm động.

Chắc có lẽ đã từ lâu rồi chưa có ai vì cô mà làm những việc khiến vô vui như vậy.

Thật ra cô với Henry- bang chủ của Mafia có thể nói là có giao tình rất tốt.Trong làm ăn,từng đợt vũ khí mà Mafia muốn tiến hành giao dịch điều phải có sự thông qua của Thiên Long,đây là quy định trong thế giới ngầm.Nếu là ở ngoài đời,cô đã từng cú Henry một mạng trong vụ nổ lớn ở đảo Vân Nam nhiều năm trước,từ đó Henry vẫn luôn xem cô là bạn tốt tuy nhiên do cái tên Henry này chẳng bao giờ chịu an phận nên Thanh Băng cũng hạn chế giao tiếp với hắn. Về thế lực,Thiên Long Bang và Mafia cân bằng nhau,Mafia cai quản hắc đạo châu âu còn Thiên Long cai quản hắc đạo châu á,nhưng Henry đối với Thanh Băng vẫn uôn nhiết tình và nể mặt cô,chỉ cần cô mở miệng, đừng nói là 1 cuốn sách nhỏ, cho dù là 1 nữa sản lượng của Mafia cũng không thành vấn đề.

Thấy Thanh Băng im lặng,Đài Phong cười: “Đừng quá cảm động,anh là người rất dễ đắc ý.”

“Ai bảo anh làm chuyện phí hơi sức thế này”-trong lòng cảm động là thế nhưng ngoài miệng vẫn cay độc. Nhưng nếu tinh tế có thể nhận ra,giọng nói của Thanh Băng đã bớt đi vài phần băng lãnh.

“Muốn em yêu anh thì phải chịu khổ.”-Đài Phong nói,trên môi anh vẫn nở nụ cười.

“Tôi sẽ không yêu ai.”-Thanh Băng nói.

“được,em đừng có mà yêu ai.Để anh yêu em,đây có được xem như là quyền lợi của anh không? Em không có quyền từ chối.”-Đài Phong nói.

“Được,vậy em hỏi anh. Em và Đài Thị anh chọn bên nào?”-Thanh Băng nói.

Đây là câu hỏi khó,Đài thị là tâm quyết của cha anh nếu anh không chọn Đài Thị chẳng phải anh bất hiếu sao?

“Anh chọn Đài Thị. Nhưng anh nhất định sẽ chết cùng em.”-Đài Phong dứt khoát.

Thanh Băng ngạc nhiên nhưng cũng hài lòng vì câu trả lời này.Đúng,anh chọn Đài Thị nhưng anh sẽ chết cùng cô.Nếu anh trả lời là anh chọn cô cô sẽ cho là anh nói dối nếu anh chọn Đài Thị cô sẽ tiếp tục lạnh nhạt với anh.Nhưng anh lại chọn Đài Thị để trọn chữ hiếu với Đài Gia nhưng lại không thể ở bên cô vậy anh sẽ chết cùng cô để có thể ở bên cô.Đây là câu trả lời thật lòng.

“Băng nhi,Đời này kiếp này em chỉ có thể là của anh,dù có chết em cũng sẽ là của anh.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.