Trái Tim Mong Manh Của Trúc Mã

Chương 12: Hít vào.




Lời thề cũng đã dõng dạc hô to ra rồi, Catherine Windor liền dựa vào cái cớ muốn ngay lập tức thực hiện, quyết bám dính đi theo Cao Cường trở về lâu đài Lufina.

Nhìn ánh mắt đầy hứng khởi của nàng, kẻ ngốc cũng hiểu đây là kiếm cớ rời khỏi lâu đài Windor.

Nói chung ẩn sâu bên trong con người trạch nữ công chúa là một cô nàng hết sức ham chơi.

Thực ra để nàng tiếp xúc nhiều hơn với người nhà Lufina cũng tốt.

Có điều Cao Cường chỉ đồng ý duy nhất Catherine Windor tiến nhập lâu đài Lufina. Nếu gia tộc Windor cho người trà trộn, vậy đến kẻ nào liền phải chết kẻ đấy.

Trong lòng tất nhiên khó chịu vụ Marie bị gia tộc Windor hãm hại, nhưng đã lựa chọn tin tưởng hắn, David Lufina quyết định nghe theo và không thắc mắc gì.

Hội chị em phụ nữ thì đúng kiểu không ai có thể đỡ được.

Dù chỉ nửa lời phản đối cũng không, vừa nghe Cao Cường thông báo Catherine Windor tới “ở trọ” một thời gian, cả đám liền lôi kéo nàng ta đi lựa chọn phòng.

Cơ mà đáng khinh nhất phải kể tới tên nhóc Robin Lufina.

Người ta một đám nữ nhân đi xem phòng, ngươi cái thằng nhóc bám theo làm gì?

Thánh họ, vừa thấy gái xinh là mắt sáng như mèo thấy mỡ, bệnh sợ người lạ gì đó đâu này?

Trong lòng ngán ngẩm không sao tả xiết, Cao Cường hướng David Lufina dặn dò vài câu, rồi một mình đi tới khoảng sân rộng rãi nằm lọt hỏm bên trong cung điện.

Bên trên hoàn toàn để lộ thiên, rình rình hôm nào buổi tối trăng thanh gió mát, rủ nhau quây quần tại khoảng sân này quẩy bữa tiệc nướng là hết sảy luôn đấy.

Không để Cao Cường phải đợi chờ quá lâu, chỉ mười phút sau là mọi người có mặt đông đủ.

Hắn gọi bọn họ đến là để bắt đầu hướng dẫn rèn luyện thể chất, đương nhiên đều đã thay đổi trang phục sao cho thuận tiện trong việc tập luyện với cường độ cao.

Trong đó David Lufina, Robin Lufina với lão Phil Colin liền ở trần mặc quần cộc chạy tới đây.

Còn hội chị em phụ nữ thì táng luôn bộ đồ mỏng dính bó sát, trông cứ như để đi tập yoga.

Catherine Windor tính cách hòa đồng lắm đây này, chẳng hiểu đồ đi mượn hay là tự mang theo trong va li hành lý, hiện giờ cũng quần legging kết hợp với áo ba lỗ.

Không nên lãng phí thời gian, hóa thân làm lão sư được rồi.

Sau khi ra hiệu để bọn họ tập trung lắng nghe, Cao Cường liền lên tiếng:

“Có lẽ mọi người cho rằng rèn luyện thể chất cùng lắm khỏe mạnh hơn đôi chút, nhưng thực tế không chỉ vậy thôi đâu. Nếu bền bỉ rèn luyện theo đúng phương pháp, mỗi người đều có thể nắm giữ sức mạnh khó lường, cũng như làm được những điều không tưởng”

“Trước khi chính thức trở thành tu sĩ, trải qua quá trình rèn luyện thể chất, mỗi một quyền ta đánh ra đều có lực đạo vào khoảng ba ngàn cân. Nói chung những phương diện tốc độ, sức bật hay sự dẻo dai không thua kém quá nhiều so với tu sĩ như là Lex Wilson”

“Nói như vậy không có nghĩa ta khi đó đã có đủ năng lực đánh thắng được hắn. Nhưng nếu trang bị thêm vũ khí lực sát thương lớn, giữ an toàn cho bản thân sẽ không phải là việc gì khó khăn. Giờ thì mọi người đã hiểu tầm quan trọng của rèn luyện thể chất chưa hả?”

Đương nhiên đã hiểu rồi đấy, cơ mà nghe hắn kể chưa là tu sĩ đã đánh một quyền ba ngàn cân, hầu hết mọi người hiện giờ bị choáng váng không nói nổi lên lời.

Một quyền ba ngàn cân nện vào người, tưởng tượng thôi đã thấy sợ toát mồ hôi lạnh.

Có điều Veronica, Phil Colin với Catherine Windor không hề ngạc nhiên như những người khác đâu. Trong đó Veronica cảm thấy hơi khó hiểu liền dơ tay hỏi:

“Mấy người chúng ta cũng cần rèn luyện thể chất ư? Ta thấy việc này không cần thiết”

“Ngươi sai quá sai” – Cao Cường lắc ngón tay chỏ trả lời:

“Thú nhân thế mạnh là nhục thân cường đại, nhưng bởi lười biếng mà ngươi gần như đánh mất ưu điểm. Không cần phải tìm kiếm đâu xa, liền so sánh với gã Jacob Wolver kia đi. Hai ngươi tuổi tác xấp xỉ nhau, hắn đã đạt tới trung giai, còn ngươi vẫn lẹt đẹt ở sơ giai”

“Về phần Phil và Catherine trước giờ chỉ tu luyện tinh thần lực, thể năng yếu nhược không sao chịu nổi. Trong chiến đấu có thể sớm cảm nhận thấy nguy hiểm, nhưng không né tránh được thì thắng kiểu gì? Các ngươi là người cần phải nỗ lực rèn luyện nhiều hơn”

“Đặc biệt là ngươi đó Catherine, viễn cảnh pháp sư đánh ngang tay với tu sĩ đã sớm chìm vào dĩ vãng. Không phải ta cậy mạnh buông lời dìm hàng ngươi, thực tế là hiện nay một tu sĩ chiến lực tầm trung cũng thừa sức trong nháy mắt liền đã tiễn ngươi đi gặp tổ tiên”

“Stop here!!!” – Catherine Windor phát hoảng vội lên tiếng:

“Chúng ta hiểu việc này quan trọng thế nào rồi, thiết nghĩ nên bắt đầu luyện tập thì hơn”

Tên này cũng thật là quá mức kỳ cục, mới lần đầu gặp mặt đã chê bai người ta không ra thứ gì luôn.

Cứ để mặc hắn lảm nhảm thêm một lúc nữa, Catherine sợ mình cái này công chúa sẽ bé như con kiến. Tốt nhất cắt đứt, bị mang tiếng thiếu lễ phép cũng được.

Không rảnh đi xét nét vớ vẩn, Cao Cường liền tiếp tục nói:

“Ta sẽ truyền dạy cho các ngươi một bộ võ kỹ luyện thể, nhưng trước tiên cần phải phá cơ mới được. Việc này có hơi đau đớn, mọi người cố gắng chịu đựng”

“Phá cơ?” – Phil Colin trán ứa ra mồ hôi hột, vội lên tiếng:

“Ta tầm này xương bở như bột rồi, phá cơ là vỡ vụn ngay đấy. Thôi thì mọi người cùng nhau tập luyện, còn lão già ta xin phép đi xử lý đống công việc dang dở”

Khỏi cần đắn đo suy nghĩ, Cao Cường khẽ gật đầu đáp lại.

Kết quả có thể nghĩ, Phil Colin ngay lập tức quay đầu chạy trốn còn nhanh hơn con thỏ.

Không phải Cao Cường ghét bỏ gì đâu, chẳng qua là ngại nói thẳng. Sự thật là ở tầm tuổi này Phil Colin có rèn luyện hộc máu cũng chỉ lãng phí thời gian vô ích.

Phải ngâm mình trong dược thủy thì lão mới bù đắp được chút ít thiếu hụt. Nhưng đợi hỏi cho ra lẽ xem lão có vấn đề khuất tất nào không đã rồi mới quyết định.

Gạt bỏ suy nghĩ bên lề, Cao Cường vẫy tay ra hiệu David với Robin tiến lại gần và nói:

“Giờ nằm sấp xuống thả lỏng toàn thân, để ta giúp hai ngươi phá cơ”

Không hề hay biết phía trước là địa ngục, David Lufina cùng Robin Lufina ngoan ngoãn nằm sấp xuống. Hơn nữa ánh mắt còn đầy háo hức mong chờ mới chết.

Cao Cường trong bụng thầm cười trộm, hai ngón tay chỏ chỉ hướng hai cha con, rồi liên tục khua khoắng giống như là nhạc trưởng chỉ huy dàn nhạc giao hưởng.

David Lufina với Robin Lufina cùng lúc cảm giác thấy có thứ gì đó đè lên lưng, sau đó tay và chân liền bị kéo ngược lên trên, đau đớn lập tức xộc thẳng lên đầu.

“Á Á Á Á Á Á..” “Á Á Á Á Á..”

Khó lòng nhịn nổi, hai cha con liền há miệng hét thật lớn. Tiếng hét xen lẫn với âm thanh “răng rắc” phát ra từ những khớp xương, vừa nghe là thấy lạnh cả gáy.

Cố định thân thể cha con bọn họ cong như cây cung, Cao Cường liếc mắt nhìn hội chị em phụ nữ.

Cứ tưởng các nàng hiện giờ có mà sợ xanh mặt, nào ngờ ai nấy cũng đều tỉnh bơ.

Dáng vẻ tự tin thế này, chắc hẳn cơ thể các nàng rất mềm dẻo?

Phát hiện hắn nhìn sang, bảy người các nàng đồng loạt bĩu môi khinh thường. Cao Cường thoáng cái liền sửng sốt, thiếu chút bẻ gãy xương David với Robin.

Ngay sau đó dưới cái nhìn chăm chú của hắn, các nàng hết xoạc hai chân, lại tới tự bẻ cong thân thể. Có thể nói động tác trôi chảy phi thường thành thục đấy.

Rồi thì vặn vẹo cơ thể, bẻ ngoặt tay chân các thứ các kiểu.

Xem tới đây Cao Cường hiểu rồi, khẳng định các nàng chăm chỉ tập luyện yoga.

Có điều lần này hắn đã đoán sai bét nhè, sau khi khởi động cho nóng người, các nàng liền nhún nhún nhảy nhảy. Dĩ nhiên không phải yoga, mà là múa ba lê.

Nào là nhảy tưng tưng, nào là xoay mòng mòng như con quay.

Động tác uyển chuyển xinh đẹp lạ thường, đáng tiếc không có tiếng nhạc phù hợp. Hơn nữa còn bị tiếng hét của David với Robin phá hư phong cảnh rồi còn đâu.

Bảo sao hắn thấy các nàng khi di chuyển dáng vẻ lúc nào cũng nhẹ nhàng thướt tha. Cứ tưởng đấy là phong cách đặc trưng của dân nhà giàu tại phương Tây.

Nói chung các nàng dẻo như kẹo kéo thế thì khỏi cần tốn thời gian phá cơ này nọ nữa.

Nhưng đúng vào lúc này, trên bầu trời mây đen ùn ùn kéo tới.

Cao Cường ngay lập tức vươn thần thức dò xét, không ngờ đúng thật là Hỏa Hồ đột phá. Mới có một đêm mà thôi, mặt hàng này sẽ không phải tiên thú chứ?

Không có thời giờ để nghĩ ngợi linh tinh, Cao Cường lớn tiếng hô lên:

“Phil, kêu toàn bộ mọi người trong lâu đài mau chạy ra sân”

Dứt lời Cao Cường liền nhắc các nàng đưa David với Robin ra bên ngoài. Còn mình thì nhanh chân quay về phòng triệt hồi trận pháp cấm chế để Hỏa Hồ độ kiếp.

Cấm chế vừa tiêu thất, Hỏa Hồ toàn thân hỏa diễm phá cửa lao vọt ra.

Cao Cường vẫy tay ra hiệu rồi dẫn trước chạy trở lại khoảng sân trong cung điện.

Vừa mới tới nơi còn chưa kịp nói năng cùng nhau câu nào thì lôi kiếp đã giáng xuống.

Cũng có nghĩa Cao Cường chưa kịp tránh ra xa, lôi kiếp cộng hưởng mạnh hơn bình thường.

Nắm chắc Hỏa Hồ không thể tự mình đón nhận lôi kiếp tầm cỡ này. Cao Cường nhanh như chớp ôm nó vào trong lòng, còn mình đưa lưng ra hứng chịu lôi kiếp.

“RẮC.. OÀNH..”

Lôi kiếp thô to oanh tạc thẳng xuống lưng hắn, tạo thành vụ nổ khiến cung điện không ngừng run rẩy. Cảm giác đỉnh đầu bốc khói, Cao Cường rất muốn khóc.

Tóc mới mọc được lún phún, xác định lại phải cạo trọc nữa rồi.

Cơ mà nói gì cũng đã muộn, giờ bắt buộc phải gánh hộ Hỏa Hồ tới cùng thôi.

Còn may thiên uy lần này chỉ thường thôi, chứ không thì đám người bên ngoài đi viện hết.

“RẮC.. OÀNH.. RẮC.. OÀNH..”

Rốt cuộc cũng đón nhận xong hai đợt lôi kiếp sau cùng, Cao Cường liền buông ra Hỏa Hồ, rồi mau chóng từ trữ vật giới lấy ra một bộ quần áo mới mặc lên người. Xin nói thật là hấp thu lôi kiếp cũng có lợi ích nhất định, chứ không thì tội tình gì phải đưa thân đón đỡ.

Với lại Cao Cường ra vẻ đau khổ bất đắc dĩ vậy thôi, mưu đồ khiến Hỏa Hồ cảm kích đấy.

Hoàn toàn không biết bị ai đó tính kế, Hỏa Hồ cúi đầu bẽn lẽn nói:

“Đa tạ”

Trọng bụng đắc ý phải biết, Cao Cường ngoài mặt thản nhiên nói:

“Ngươi không cần phải khách khí. Lỗi tại ta đứng gần, ta sửa sai là phải rồi”

“Ừm” – Hỏa Hồ khẽ đáp một tiếng, rồi chủ động nhảy lên vai hắn.

Cao Cường hiểu ý, liền nhanh chân đi về hướng thông đạo xuống tầng hầm.

Sau pha độ kiếp hôm nay, khẳng định Hỏa Hồ không còn nghĩ xấu về hắn nữa. Cao Cường sợ nhất bị nó bóc mẽ trước mặt mọi người, lúc đó thanh danh hỏng hết.

Giờ thì phần nào yên tâm được rồi.

Bởi vì Hỏa Hồ làm sao có thể khiến ân nhân mất mặt đúng không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.