Trạc Chi

Chương 6: Chương 6: Chương 2: BỨC TRANH BẤT HẠNH (2)




Edit & Beta: Ami Cuteo



“Ân….” Nàng nhiệt tình đáp lại nụ hôn của hắn, cái lưỡi thơm tho giao triền với lưỡi hắn, thân thể mềm mại khó nhịn quân lấy thân thể hắn.

“Ân….. Hoàng huynh…. Hoàng huynh….”

Chu Mẫn cảm thấy hoa huy*t không ngừng mấp máy, nàng cảm thấy càng thêm trống rỗng. Trong thân thể giống như có một đống lửa lớn đang thiêu đốt nàng khiến nàng không thở nổi, rên rỉ rách nát không ngừng truyền ra từ môi đến lưỡi.

Hắn dùng sức nắn bóp một bên vú căng nộn tròn trịa, đầu ngón tay xoa xoa nụ hoa, cảm nhận được núm vú hồng nhạt mẫn cảm càng trở nên cứng rắn thêm, nó nở rộ xinh đẹp ở trong tay hắn.

Hắn dùng lưỡi mềm ấm áp dính ướt liếm, mút nhẹ vành tai tinh xảo của Chu Mẫn. Cái lưỡi linh hoạt đột nhiên hướng lên trên rồi xâm nhập vào lỗ tai của nàng rồi mềm mại ôn nhu lướt qua nhưng vẫn không thấy thỏa mãn mà còn tiếp tục lần mò tìm kiếm vào chỗ sâu trong.

“Ân…. Không…. Muốn……” Toàn thân truyền đến một dòng điện tê dại. Chu Mẫn chỉ cảm thấy cả người không có một tia sức lực, cảm giác vừa ngứa vừa thoải mái.

“Rốt cuộc là muốn hay không muốn nha? Nhìn phản ứng mê ly của Chu Mẫn, Lam Tí Ngọc bật cười.

Hắn khiêu khích làm thân mình nàng dần dần nóng lên, tình dục chọc đến da thịt trắng nõn đỏ ửng mê người. Đôi mắt nàng hơi khép, từng ngọn lửa nhỏ khiến nàng không nhịn đượ mà phát ra tiếng rên rỉ nhè nhẹ, thân thể mềm mại vặn vẹo cọ xát với thân thể càng làm dục hỏa của hắn tăng thêm.

Hắn nheo lại đôi mắt, bàn tay to xoa một bên nhũ thịt. Nhìn nụ hoa hồng nhạt vì bị hắn trêu đùa mà dần dần gia tăng sắc thái mê người, đẹp đến mức khiến hắn cúi đầu ngậm lấy nụ hoa, đầu lưỡi khẽ liếm núm vua, cái lưỡi trơn trượt đầy nước khảy nụ hoa đã sưng to làm nó nở rộ thật đẹp ở trong miệng hắn.

Cảm giác được nàng mẫn cảm run rẩy, hắn lại không dễ dàng thỏa mãn nàng mà vẫn mềm nhẹ khẽ liếm vòng quanh nụ hoa, khiêu khích dục vọng của nàng.

“A! Không cần như vậy…..” Chu Mẫn hết chịu nổi phát ra tiếng kháng nghị, tay nhỏ đẩy nhẹ vai hắn.

Cảm nhận được nàng lui cự (lui lại + kháng cự), Lam Tí Ngọc lại nổi lên một tia phẫn nộ rất nhỏ, hàm răng hơi hơi hợp lại, lực đạo không nhẹ không nặng mà cắn một ngụm nụ hoa trước ngực kia.

“A!” đầu v* bị đau đớn làm nàng hoảng sợ. Chu Mẫn hơi mang ủy khuất nhưng lại không dám làm ra bất kì hành động sự tuyệt nào, chỉ sợ một khi không cẩn thận chọc đến nam chủ này làm hắn nổi điên.

Cảm giâc được nàng lại lần nữa thuận theo, hắn nhịn không được mà nhếch lên một tia đắc ý nên cũng không hề gây khó dễ với nàng. Hắn thuận theo ý của nàng liếm múy nụ hoa, dùng răng tiêm cắn nhẹ xong rồi lại lấy đầu lưỡi mút triền. Bàn tay to cũng không buông tha nhũ thịt còn lại, ngón tay xoa nắn xúc cảm tốt đẹp. Hắn tiếp tục dùng đầu lưỡi khiêu khivhs nụ hoa mê người.

Một bàn tay hắn chậm rãi lôi kéo tay nàng xuống cầm côn th*t đã sưng to phát tím của mình. Tay nhỏ mềm mại bao vây lấy vôn thịt hắn, cảm giác sảng khoái này khiến đầu óc Lam Tí Ngọc trong nháy mắt trống rỗng. Hắn không ngừng kéo tay nàng vận động lên xuống làm hắn càng thêm thoải mái.

Chu Mẫn cảm giác cây côn th*t sưng to và nóng rực trong tay khiến nàng rất muốn buông nhưng lại bị Lam Tí Ngọc chặt chẽ bao vây lấy tay nhỏ đặt ở trên côn th*t và không ngừng xoa nắn lên xuống.

côn th*t vừa nóng bỏng vừa thô to, một bàn tay cón không thể khống chế dược nó nên nàng rất khó để tưởng tượng sao lần trước nó có thể chen vào bên trong tiểu hoa huy*t của mình.

Ngay khi Chu Mẫn đang xoa nắn côn th*t thì đồng thời, bàn tay của Lam Tí Ngọc vẫn luôn ngừng ở xung quanh hoa huy*t. Tay hắn không an phận mà đè nặng lên hạt non mềm kia, cảm giác trơn trượt kích thích lòng bàn tay hắn, mà nàng run rẩy càng chọc đến côn th*t lửa nóng dưới hạ thân hắn.

Hắn nhịn không được lấy lòng bàn tay bao lại nơi riêng tư mèm mại kia. Lòng bàn tay hắn hơi mang vết chai mỏng vuốt ve tiẻu huyệt lầy lội nhiều nước.

Chống cự không được loại khiêu khích này, Chu Mẫn phát ra tiếng rên rỉ mê người nhưng lại bị nụ hôn của hắn lấp kín. Nàng cảm thấy mình giống như ngọn lửa vây quanh, màu hồng nhạt xinh đẹp nhiễm hết toàn bộ thân thể tuyết trắng mềm mại khiêu chiến với cảm quan tầm mắt của hắn.

Cánh môi hắn từ từ rời ra, đầu lưỡi lại vẫn lưu luyến mút lấy đôi môi nàng. Hắn dừng hết mọi động tác, ôn nhu nhìn chăm chú khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của Chu Mẫn. Khuôn mặt nàng tinh xảo nhỏ hồng đến mức gióng như muốn chảy ra máu, thân hình bạch ngọc trong suốt từ lâu đã lây nhiễm một lớp phấn hồng nhạt càng làm nàng tuyệt đẹp không thể tả.

Lam Tí Ngọc nhìn khuôn mặt nhỏ của Chu Mẫn đã ý loạn tình mê. Hắn cắn một ngụm trên vành tai mẫn cảm của nàng, hơn nữa còn dùng đầu lưỡi tà ác dạo quét một vòng, thanh âm trầm thấp bá đạo nói, “Chu Mẫn, ta… Muốn hung hăng cắm hư tiểu huyệt của ngươi…..”

Tiếng nói vang dội làm đầu óc vốn đang hồ nhão của Chu Mẫn nháy mắt bị bừng tỉnh. Nàng mở to hai mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn nam nhân ở trên người mình, cả người bởi vì lời hắn nói mà sợ hãi.

484, ngươi… Ngươi ra đây một chút, xảy ra chuyện rồi! Người nam nhân này có chút không đúng.

Nhưng mà mặc kệ Chu Mẫn kêu to thế nào thì cũng đều không được 484 đáp lại. Ánh mắt Lam Tí Ngọc nhìn nàng giống như muốn thiêu chết nàng làm nàng rụt rụt thân mình nhưng lại bị hân nhạy bén phát hiện. Ánh mắt hắn âm trầm, “Hoàng muội, đời này kiếp này, ngươi xuống địa ngục cùng ta đi….. chúng ta sẽ không bao giờ tách ra…..”

Không đợi nàng trả lời, Lam Tí Ngọc liền gắt gao đè Chu Mẫn ở trên đệm giường rồi sau đó cúi người hôn lên đôi môi của nàng.

“Huhu.” Chu Mẫn giãy giụa suy nghĩ muốn tránh nụ hôn lừa tình của hắn nhưng Lam Tí Ngọc cũng đã không nghĩ muốn nhẫn nại, cũng không đợi được nữa! Hắn dùng một tay chặt chẽ khống chế đôi tay của Chu Mẫn, đem gối đầu của nàng lót ở phía dưới mông nàng, một tay đỡ lấy cự long (côn th*t) của mình để ở miệng huyệt dính đầy mật nước của nàng và nói: “Hoàng muội, cho dù có phải nhốt ngươi cả đời này ngươi cũng đừng nghĩ rằng sẽ thoát đi khỏi ta được.”

Chu Mẫn nghe lời thề bá đạo của Lam Tí Ngọc thì rất muốn trợn trắng mắt mắng chửi, nàng có nói nàng muốn chạy sao?! Nếu nàng muốn chạy thì cho dù nam chủ đại nhân không xử lí nàng thì dựa vào tính cách không biết xấu hổ của cái Hệ thống 484 này thì chỉ sợ là nó thật sự sẽ ném nàng tới thế giới NP nha! Nàng từ chối được sao!? Tất nhiên là không a……

Chu Mẫn mở mắt ra muốn hướng nam chủ biểu đạt lòng trung thành của mình, muốn thề thốt dù ngươi có cầm gậy gộc đuổi ta đi, ta cũng sẽ mặt dày mày dạn lưu lại cạnh ngươi, kiên trinh kiên định a.

Mà từ góc độ của nàng đương nhiên là thấy rõ ràng côn th*t màu đỏ tím thô to đang bắt đầu ngo ngoe rục rịch.

Mục tiêu của nó tất nhiên là tiểu huyệt hơi hơi khép mở của nàng. Tiểu huyệt nàng bây giờ có chút mị thịt lộ ra bên ngoài câu dẫn dục vọng trên người nam nhân.

Nhìn nàng nhỏ xinh cùng với hắn to lớn, Chu Mẫn không khỏi nuốt nuốt nước bọt, nàng vó chút sợ hãi xê dịch mông nhưng đôi bàn tay to của Lam Tí Ngọc đột nhiên buông đôi tay nàng ra. Sau đó nắm lấy eo sườn nàng, hắn động thêm một cái lực lượng to lớn tựa như muốn đem nàng xuyên tới đỉnh.

Chu Mẫn chưa kịp chuẩn bị. Nàng thét chói tai, trong thân thể giống như bị một cấy kiếm đâm vào, hung hăng và không lưu tình chút nào làm Chu Mẫn la lên một tiếng, thân thể căng thẳng, không có cảm giác đau đớn, chỉ là tiểu huyệt bị căng đến sắp nứt.

“Ngô……” Nước mắt bao phủ cả hốc mắt, Chu Mẫn vặn vẹo hạ thân muốn thoát khỏi sự ngược đãi này: “Buông ra, buông ra…….. Quá căng!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.