Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Chương 25




Nhạc Trọng ngồi trên ghế tướng quân cẩn thận quan sát Lạc Thanh Thanh một lát mỉm cười hỏi:

- Lạc Thanh Thanh, chỉ vài ngày không gặp cô đã đột phá sao?

Tuy Nhạc Trọng không thể vừa liếc mắt liền nhìn thấu thực lực của người khác, nhưng hắn có được kỹ năng cảm giác nguy hiểm, cảm giác không ngừng nhắc nhở hắn nữ tử có gương mặt tuyệt sắc trước mắt có được lực lượng uy hiếp tính mạng của hắn.

Lạc Thanh Thanh mỉm cười:

- Vừa mới đột phá không lâu!

Thần chiến sĩ ngũ giai ở trong bất kỳ thế lực nào đều được xem là cường giả đứng đầu, thân thể nhân loại yếu ớt hơn dị tộc, nếu muốn đột phá ngũ giai khó khăn hơn nhiều.

Lạc Thanh Thanh có thể nhờ vào chính bản lĩnh của mình đột phá tới ngũ giai, ở trong nhân loại xem như là thiên tài tuyệt thế khó gặp.

Lạc Thanh Thanh đột nhiên hỏi:

- Nhạc Trọng, anh đã hoàn toàn nắm giữ nơi này sao?

Tuy rằng ở chung thời gian không lâu, Lạc Thanh Thanh đã có chút hiểu biết về Nhạc Trọng, nếu hắn không phải đã hoàn toàn nắm giữ cứ điểm tuyệt đối sẽ không lớn mật bại lộ thân phận của mình như thế.

Nhưng một khi nghĩ đến Nhạc Trọng không biết làm gì mà có thể trong thời gian ngắn ngủi lẫn vào cứ điểm Huyết Lạc sau đó khống chế vào trong tay, trong lòng Lạc Thanh Thanh thật sự cảm giác khó thể tin.

Nhạc Trọng nhẹ nhàng cười nói:

- Đúng vậy, cứ điểm hai mươi này đã hoàn toàn rơi vào trong tay của tôi!

Sử dụng Khôi Lỗi Hộp, Nhạc Trọng chế tạo ra thật nhiều Khôi Lỗi Phù, sau đó dùng Âu Dương Vô Diệt cùng tám cận vệ làm nguồn lây bệnh, từng bước đem toàn bộ chiến sĩ Huyết Lạc Vệ của cứ điểm hai mươi biến thành khôi lỗi của hắn.

Bảo vật Hi Vọng có cấp bậc Bạch Ngân, tuy rằng vẫn còn hạn chế thật lớn nhưng mỗi kiện đều có được lực lượng cực kỳ khủng bố.

Nắm giữ Khôi Lỗi Hộp chỉ cần có đủ tinh hạch biến dị Nhạc Trọng thậm chí có thể đem mấy trăm vạn nhân loại hóa thành khôi lỗi. Loại bảo vật này một khi rơi vào tay người nào có lòng dạ đen tối, sẽ biến thành một hồi tai nạn khủng bố.

Sau khi Nhạc Trọng lấy được Khôi Lỗi Hộp, vẫn là lần đầu tiên đem nhân loại chuyển hóa thành khôi lỗi nhiều như thế. Đó là bởi vì Huyết Lạc Vệ đều trung thành tuyệt đối với hoàng đế Vân Châu Ngụy Minh Thanh, hắn đành phải đem những chiến sĩ kia chuyển hóa thành khôi lỗi. Nếu không một khi thân phận của hắn bại lộ hơn mười vạn sinh linh trong Xích Huyết thành đều phải chết.

Lạc Thanh Thanh hỏi:

- Anh gọi chúng tôi tới đây có tính toán gì không?

Hai mắt Nhạc Trọng ngưng tụ, trầm giọng nói:

- Tôi cần cô tới giúp tôi nắm giữ những cứ điểm khác!

Dứt lời Nhạc Trọng đem kế hoạch của mình nói với Lạc Thanh Thanh.

Một ngày sau, một chiếc xe dài chừng sáu thước, có chút tương tự như xe Jeep, thân xe màu xám, bên trên khắc lên những phù văn huyền diệu, khảm một viên tinh hạch tam giai chạy nhanh tới trước cứ điểm hai mươi.

Bốn chiến sĩ mặc trang giáp tứ giai nhanh chóng bước ra khỏi xe, nhìn chằm chằm xung quanh.

Một gã nam tử trung niên dáng người khôi ngô mặc quân trang màu đen từ trên xe Jeep bước xuống.

Một gã Huyết Lạc Vệ đi tới trước người hắn trầm giọng nói:

- Khánh Nguyên đại tướng quân, xin ngài đi theo tôi!

Khánh Nguyên khẽ gật đầu đi theo tên Huyết Lạc Vệ vào trong nội bảo cứ điểm hai mươi.

Khánh Nguyên tùy ý hỏi tên Huyết Lạc Vệ:

- Lần này Âu Dương Vô Diệt đại tướng quân triệu chúng tôi tới là có chuyện gì?

Lần này Âu Dương Vô Diệt đem những tướng quân trấn thủ các cứ điểm triệu tập nhưng không nói rõ nguyên nhân, Khánh Nguyên cảm thấy vô cùng nghi hoặc.

Tên Huyết Lạc Vệ đáp:

- Tướng quân, thuộc hạ không biết!

Khánh Nguyên không nhận được đáp án cũng không hỏi tiếp, hắn cũng không nghĩ sẽ nhận được lời giải thích từ một tên cận vệ, dù sao địa vị của người này không cao, không khả năng tiếp xúc cơ mật.

Đi theo tên Huyết Lạc Vệ dẫn dắt, Khánh Nguyên cùng bốn gã hộ vệ đi tới trong phòng hội nghị.

Bên trong phòng hội nghị đã có mặt các tướng quân ở những cứ điểm khác cùng hộ vệ của bọn họ.

Âu Dương Vô Diệt mang theo hai hộ vệ hướng Khánh Nguyên chào đón.

Âu Dương Vô Diệt cười sang sảng nói:

- Khánh Nguyên, ông đã đến rồi! Ông đến muộn!

Khánh Nguyên cười đáp:

- Âu Dương đại tướng quân, hội nghị không phải mời dự họp lúc 11h sao? Hiện tại mới 9h, tôi tới sớm hai giờ!

- Ha ha ha…

Âu Dương Vô Diệt lớn tiếng cười tiến lên thêm vài bước, đem khoảng cách giữa song phương rút ngắn thêm một chút.

Đúng lúc này Âu Dương Vô Diệt đột nhiên ra tay, một chưởng vỗ lên đầu Khánh Nguyên.

Khánh Nguyên chỉ có chiến lực tứ giai, hắn căn bản không nghĩ đến Âu Dương Vô Diệt vốn cùng phe cánh lại đột nhiên tập kích hắn, trong nháy mắt liền bị một chưởng chấn hôn mê bất tỉnh.

- Tướng quân!

Bốn hộ vệ đi theo vừa phát ra tiếng quát to, hai hộ vệ đứng hai bên Âu Dương Vô Diệt lại đột nhiên lao tới hóa thành tàn ảnh nháy mắt đánh lên đầu bốn hộ vệ kia.

Nhạc Trọng cùng Lạc Thanh Thanh lấy thân phận cường giả ngũ giai đánh lén bốn cường giả tứ giai, tự nhiên dễ như trở bàn tay, một kích đã đánh ngất bọn họ.

Bàn tay Nhạc Trọng vung ra, Khôi Lỗi Phù chìm vào trong đầu năm cường giả tứ giai kia.

Lạc Thanh Thanh nhìn thấy Khôi Lỗi Phù dung nhập vào đầu năm tên cường giả, ánh mắt phức tạp nhìn Nhạc Trọng nói:

- Loại năng lực này thật sự là đáng sợ! Nhạc Trọng, anh sử dụng loại năng lực này đối với địch nhân thì cũng thôi. Nếu anh sử dụng năng lực như vậy đối với người của tôi, như vậy đừng trách tôi trở mặt!

Loại năng lực có thể hoàn toàn an bài thân thể cùng tâm linh người khác quỷ dị như vậy, bất luận người nào nhìn thấy đều sản sinh lòng sợ hãi.

Lạc Thanh Thanh đương nhiên lo lắng Nhạc Trọng sẽ sử dụng trên người của mình.

Nhạc Trọng cười nói:

- Cô yên tâm, tôi sẽ không sử dụng trên thân người vô tội. Cần phân rõ họ có bị tôi chi phối hay không kỳ thật thập phần đơn giản. Người bị chi phối sẽ giống như con rối, không có năng lực tự chủ phán đoán, thật dễ dàng bị người nhận ra. Bằng không tôi cũng không cần nhờ cô tới hỗ trợ!

Năng lực Khôi Lỗi Phù thập phần khủng bố, Nhạc Trọng không muốn lạm dụng lực lượng này đối phó người vô tội, đây là điểm mấu chốt của hắn. Nhưng đối phó địch nhân hắn sử dụng Khôi Lỗi Phù hoàn toàn không có gánh nặng tâm lý.

Nhạc Trọng nhìn Khánh Nguyên nói:

- Người cuối cùng đã bị bắt giữ, chúng ta bắt đầu đi!

Lạc Thanh Thanh gật nhẹ đầu:

- Được!

Không bao lâu, Lạc Thanh Thanh đi theo bên người Khánh Nguyên, được một ngàn Huyết Lạc Vệ hộ tống nhanh chóng chạy tới cứ điểm mười chín.

Khánh Nguyên vừa về tới cứ điểm mười chín liền phát ra mệnh lệnh, đem các quan quân trong cứ điểm triệu tập.

Bên trong phòng chỉ huy, Khánh Nguyên nhìn đám thủ hạ ra lệnh:

- Truyền lệnh của tôi, lập tức đem phòng ngự chuyển giao cho Huyết Lạc Vệ, mọi người trong cứ điểm mang theo một ngày lương khô di chuyển qua cứ điểm hai mươi!

Nghe được mệnh lệnh này, mỗi quan quân trong phòng chỉ huy đều đưa mắt nhìn nhau, mệnh lệnh này thật sự quá mức quỷ dị, lần đầu tiên trong suốt mấy trăm năm qua mới nghe được cứ điểm Huyết Lạc xuất hiện mệnh lệnh như thế.

Một gã thống lĩnh tiến lên chất vấn Khánh Nguyên:

- Đại tướng quân! Thuộc hạ muốn biết vì sao như vậy?




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.