Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Chương 24




Vừa tiến vào kho hàng kia, trong mắt Nhạc Trọng hiện lên vẻ mừng như điên, so với với hắn chứng kiến từng cỗ cơ giáp Thu Hoạch Giả được bày đặt chỉnh tề càng thêm hưng phấn.

Chỉ thấy bên trong kho hàng bày thật nhiều rương lớn, Âu Dương Vô Diệt đã mở ra một rương lộ ra thật nhiều tinh hạch biến dị thú đặt kín bên trong.

Hiện tại Nhạc Trọng tiếp xúc vũ khí khoa học kỹ thuật siêu cấp đại bộ phận đều là sản phẩm Thần Ma hệ thống, trang bị không cần tiếp tục dùng xăng dầu nhiên liệu làm năng nguyên mà sử dụng tinh hạch biến dị thú bổ sung năng lượng.

So sánh với nguồn năng lượng truyền thống, tinh hạch biến dị thú có được năng lượng cao, thể tích nhỏ, đồng thời còn hấp thu không gian năng lượng tự mình khôi phục. Một viên tinh hạch biến dị thú chỉ cần đừng sử dụng vượt qua giới hạn của nó, nó có thể chậm rãi hấp thu năng lượng trong không gian khôi phục lại như ban đầu. Đương nhiên nếu sử dụng quá liều lượng trong khoảng thời gian vượt quy định thì viên tinh hạch kia sẽ bị phá nát hỏng mất.

Đương nhiên giới hạn khi sử dụng tinh hạch biến dị thú cũng không dễ nắm giữ. Trong cuộc chiến đấu kịch liệt, thường xuyên sẽ có chuyện tinh hạch biến dị thú bị phá nát xảy ra. Điện từ pháo đan binh trong tay Nhạc Trọng cũng đã làm vỡ không ít tinh hạch tam, tứ giai không biết bao nhiêu lần.

Bên trong Vân Châu, tinh hạch biến dị thú là năng nguyên trọng yếu, mỗi một cứ điểm quân sự đều được tồn kho thật lớn.

Kho hàng nơi đầy được cất chứa những rương tinh hạch biến dị thú chỉ sợ vượt hơn mười vạn. Nhiều tinh hạch như vậy thường là nhị giai, tam giai. Số lượng tam giai cũng đã vượt qua mười vạn, chỉ tính kho hàng này đã vượt mấy chục lần số lượng của Bạo Phong Cốc cùng Dực nhân bộ tộc có được.

Âu Dương Vô Diệt đi tới nhấn một cái nút trong kho hàng, một bậc thềm từ từ dâng lên, bên trên bậc thềm được một tầng hợp kim màu bạc vây quanh.

Âu Dương Vô Diệt đưa vào một loạt mật mã, bậc thềm mở ra, lộ một bộ trang giáp cường hóa ngũ giai màu đen cùng hai viên tinh hạch biến dị thú ngũ giai.

Âu Dương Vô Diệt đem hai kiện bảo vật cầm tới trước mặt Nhạc Trọng cung kính nói:

- Chủ nhân, đây là hai viên tinh hạch ngũ giai, cũng là tinh hạch trân quý nhất mà cứ điểm chúng ta có được. Chiến giáp này cũng là chiến giáp cực mạnh nhất trong cứ điểm, hi vọng chủ nhân sẽ thích!

Bộ chiến giáp ngũ giai này là trang bị của Âu Dương Vô Diệt. Nhưng nơi này phòng ngự sâm nghiêm, cao thủ nhiều như mây, lại nằm ở hậu phương cuối cùng, mấy trăm năm qua đều không bị địch nhân đánh vào tận nơi này. Sau khi Âu Dương Vô Diệt trở thành đại tướng quân, hắn đem chiến giáp ngũ giai đặt nơi đây, không hề động tới. Dù sao loại chiến giáp này thường xuyên mặc vào cũng làm người cảm thấy không thoải mái.

- Không sai!

Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên vẻ hài lòng thu nhập bảo vật vào trong giới chỉ.

Nhạc Trọng từng lấy được hai bộ chiến giáp ngũ giai ở chỗ Liệt Nhật liên minh, nhưng trong quá trình chiến đấu với Long Tướng trung cấp đã tổn thương, nếu trải qua thêm một lần chiến đấu kịch liệt sẽ bị vỡ nát.

Bộ chiến giáp ngũ giai mới này xem như đòn sát thủ của hắn, với thực lực hiện tại của hắn nếu mặc vào thực lực sẽ tăng lên đáng sợ.

Nhạc Trọng thu lấy chiến giáp, nhìn những viên tinh hạch tràn đầy trong kho hàng không chút do dự trực tiếp thu toàn bộ vào giới chỉ.

Có thật nhiều tinh hạch, hắn có thể chế tạo càng nhiều Khôi Lỗi Phù, có thể nắm giữ toàn bộ cứ điểm Huyết Lạc.

Nhạc Trọng lật tay, Khôi Lỗi Hộp xuất hiện, tâm niệm chợt động, một viên tinh hạch rơi vào trong hộp, Khôi Lỗi Hộp chợt lóe hào quang, một Khôi Lỗi Phù nhảy ra.

Nhạc Trọng đem gần trăm Khôi Lỗi Phù tứ giai đưa cho Âu Dương Vô Diệt:

- Đi đem toàn bộ người trong nội bảo biến thành khôi lỗi, làm bí ẩn một chút!

- Dạ, chủ nhân!

Hơn ba mươi nam nữ trẻ tuổi theo sự giám thị của một đội Huyết Lạc Vệ đi tới lối vào cứ điểm hai mươi Huyết Lạc.

Bên trong hơn ba mươi nam nữ trẻ tuổi kia rõ ràng có cả Bạo Phong nữ vương Lạc Thanh Thanh, lúc này trên người nàng mặc quần áo rách nát, trên mặt cùng tay đều bị chất nước của thực vật biến dị nhiễm thành màu đen vàng, liếc mắt nhìn qua thật giống như một nạn dân xanh xao vàng vọt.

Nữ tử đi theo bên người nàng chính là thống lĩnh cận vệ Bạo Phong Bát Kiệt Hải Thiến, lúc này thân thể Hải Thiến căng thẳng, thoáng cúi đầu, không hề dám lộ ra chút gì khác thường.

Cùng nhau đi vào các nàng mới nhìn thấy được sự khủng bố của hai mươi cứ điểm, mỗi cứ điểm phòng ngự vô cùng sâm nghiêm, các chiến sĩ tinh nhuệ đại bộ phận đều mặc trang giáp cường hóa tam giai, đồng dạng bên trong cứ điểm còn sắp xếp thật nhiều binh khí chiến tranh khoa học kỹ thuật mà các nàng hoàn toàn chưa từng nhìn thấy. Các nàng ở Thanh Châu được xem là cường giả nhất lưu đứng đầu, nhưng đi vào trong cứ điểm thực lực chỉ có thể xem là cao thủ bình thường.

Khi đoàn người đi tới cứ điểm hai mươi, một Huyết Lạc Vệ mặc trang giáp cường hóa tam giai tiến lên nói:

- Mời! Đại tướng quân cần triệu kiến các ngươi!

- Dạ!

Nhóm người Lạc Thanh Thanh căn bản không dám nháo sự ngay trong địa phương này, đi theo gã Huyết Lạc Vệ vào trong nội bảo.

Càng đi sâu vào bên trong, nhóm người Lạc Thanh Thanh càng thêm bất an, đặc biệt sau khi đi vào nội bảo nhìn thấy các Huyết Lạc Vệ tản ra khí tức đáng sợ họ càng thêm lo lắng.

Nhìn cao thủ trong nội bảo, ngoại trừ một mình Lạc Thanh Thanh căn bản không còn ai là đối thủ của bọn họ. Vừa đi vào bên trong, bọn họ không còn khả năng chạy trốn.

Nhóm người Lạc Thanh Thanh được đưa vào trong phòng sách của Âu Dương Vô Diệt.

Vừa đi vào trong phòng, Hải Thiến nhìn thấy được Nhạc Trọng đang ngồi trên vị trí tướng quân, nhịn không được sắc mặt đại biến thất thanh kêu lên một tiếng:

- Ah!

Những người còn lại nhìn thấy Nhạc Trọng ngồi trên vị trí tướng quân, sắc mặt mỗi người đều khác nhau.

Bên trong nhóm người trà trộn vào Vân Châu, có một nửa là người của Nhạc Trọng, một nửa là người của Lạc Thanh Thanh.

Người của Nhạc Trọng nhìn thấy hắn ngồi trên vị trí tướng quân, trong mắt hiện lên vẻ mừng như điên, nhưng họ lại vô cùng thành thật bảo trì trầm mặc.

Người của Lạc Thanh Thanh trong mắt hàm chứa vẻ kinh dị lẫn kinh nghi nhìn Nhạc Trọng.

Cả hai nhóm người đã được dặn trước không được tùy tiện lên tiếng, bởi vậy đều im lặng, chỉ dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn.

Lạc Thanh Thanh nhìn Nhạc Trọng ngồi trên ghế tướng quân, trong mắt cũng hiện lên vẻ kinh ngạc. Sự phòng ngự sâm nghiêm của hai mươi cứ điểm nàng chưa từng được thấy qua, so sánh với sự phòng ngự của địa phương này, phòng ngự trong Bạo Phong Cốc quả nhiên là đơn giản tới mức không lời nào để nói. Nàng biết thực lực của Nhạc Trọng cường đại, nhưng nàng đồng dạng cũng hiểu rõ ràng Nhạc Trọng còn chưa mạnh mẽ tới mức có đủ lực lượng chiếm lĩnh cứ điểm quan trọng như vậy.

Đừng nói Nhạc Trọng không có đủ lực lượng mạnh mẽ xông vào nơi đây, cho dù là Thần chiến sĩ lục giai trong truyền thuyết muốn lẻ loi một mình mạnh mẽ xông vào địa phương quân đội dày đặc đồng thời còn có đủ trang bị tiên tiến siêu việt thời đại chỉ sợ cũng khó mà toàn thân trở ra.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.