Tổng Tài Sủng Thê Bà Xã Em Đừng Chạy

Chương 66




- Cứ vậy rồi thôi à?

Lục Thượng Hàn nhếch mày, khuôn mặt tuấn tú ánh lên nụ cười đầy ý vị...hắn nhìn chằm chằm vào Đan Nghi.

- Hehe....

Đan Nghi bật cười:

- Ai biết lại gặp phải cảnh này cơ chứ? Anh không phải là muốn cố ý để em mang bầu đấy chứ? Người ta mới có 18 tuổi thôi, còn chưa hoàn thành xong chương trình học nữa.

- Đợi chút!

Nét nghiêm nghị thoáng hiện trên khuôn mặt Lục Thượng Hàn, xoay người bước vội xuống giường, đến khăn tắm cũng không kịp khoác lên người, bước từng bước lớn sang phía bên cạnh.

Thân hình cao lớn, từng đường cơ bắp cuồn cuộn với đường nét rất rõ ràng,nước da rám nắng đầy nam tính.... Đan Nghi nhìn theo bóng lưng hắn... hai má ửng đỏ...

Thật ra, cô cũng có chút hối hận vì đã trêu chọc hắn như vậy.

Nhưng chỉ vài giây sau, Lục Thượng Hàn đã quay lại bên cô.

Và trong tay hắn đang cầm hai chiếc hộp bcs.

Không phải chứ? Hắn đã mua sẵn từ lúc nào vậy chứ?

Đan Nghi nhớ rất rõ số bcs hắn mua khi trước đã dùng hết sạch rồi và cô còn cố tình không nhắc hắn đi mua để đêm nay được nghỉ ngơi nhiều hơn.

Ai dè hắn kiếm được hẳn hai hộp thế này chứ?

Một hộp có 12 chiếc, hai hộp 24 chiếc.....

Trời ơi.... không chỉ hai má cô ửng đỏ mà nhiệt độ toàn thân cũng đang có xu hướng tăng dần, tăng dần....

Lục Thượng Hàn nằm đè lên trên người cô, cất giọng nói khàn khàn quyến rũ:

- Không dùng hết số bao còn lại này thì sao có thể bù đắp đủ cho sự nhiệt tình khi nãy của em?

- Khi nãy là em...

Đan Nghi khi nãy đâu phải là nhiệt tình, cô chẳng qua chỉ là muốn trêu hắn chút thôi.... ai ngờ lại bị hắn bắt thóp thế này đây...

Cô nhăn mặt:

- Anh mua thêm khi nào vậy? Sao em không biết?

- Em chuẩn bị sẵn mấy thứ này khiến anh rất là hài lòng!

Hắn nhếch môi cười, cúi xuống ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô...

- Em á?

Đan Nghi không hiểu ý của hắn cho lắm...

Lục Thượng Hàn giơ chiếc hộp bcs lên:

- Anh vốn sợ em mệt vì quá sức, nhưng em có vẻ hứng thú như vậy, người làm chồng như anh tất nhiên phải cố gắng hết sức làm cho em vui rồi!

- Ý anh là, hai hộp này do em chuẩn bị từ trước á??

Đan Nghi cuối cùng cũng hiểu ra ý ám chỉ của hắn...

Mặt cô càng lúc càng đỏ hơn....

- Em sao có thể đi chuẩn bị mấy thứ này chứ? Lục Thượng Hàng anh là đòi sắc lang,rõ ràng là đồ anh tự mua về mà giờ lại đổ thừa cho em. Là anh muốn....

- Đây là đồ lấy ra từ trong vali của em đấy!

Lục Thượng Hàn cũng không ngờ hai hộp đó nay lại cứu hắn kịp thời đến vậy...

Quá tuyệt!

Không phải sợ cô sẽ dính bầu, cũng không phải lo lắng cho cơ thể còn non nớt của cô.

- Không phải....

Chiếc miệng nhỏ xinh của cô lại bị bờ môi mỏng gợi cảm của hắn bịt lại....

.... tiếp đó thì mọi lời giải thích đều là vô nghĩa.... vì Lục Thượng Hàn đã giành mọi tinh lực vào chuyện thiết thực hơn....

Đan Nghi giờ mới nhớ ra, vừa rồi về

Đan gia, cô có nhắc với dì Dương về chuyện của Lục Thượng Hàn,rồi mặt lại còn cứ đỏ bừng bừng nữa....

Dì Dương là người từng trải...

Hành lí của cô cũng là do một tay dì Dương sắp xếp, không cần nói nữa, hai hộp đó chắc chắn là do dì Dương mua để sẵn vào rồi...

Đan Nghi: "......"

Dì Dương ơi!!!!! Dì hại thảm con rồi.....

Cô còn lâu mới chủ động chuẩn bị mấy thứ này...càng không muốn cả đêm bị hắn hành đủ mọi tư thế như vậy...

Nhưng Lục Thượng Hàn vẫn cho rằng đây là do cô cố ý an bài và hắn cũng rất là thoải mái mà đón nhận....

Mạch suy nghĩ của Đan Nghi bị hành động của Lục Thượng Hàn làm cho loạn hết lên,không có cách nào để tập trung tinh thần được nữa....

Nhiệt độ trong phòng càng lúc càng tăng cao....

.... bên ngoài khung cửa sổ, đến cả vầng trăng trên trời cao cũng xấu hổ mà ẩn nấp vào tầng mây....

......

Sáng hôm sau....

Thật không dễ dàng Đan Nghi mới tỉnh dậy, xoa xoa, bóp bóp,đấm đấm nơi bờ eo đau nhức đáng thương của mình.... miệng không ngừng thầm trách cứ hành vi dã man của ông chồng sắc lang....

Ra đến phòng khách,nhìn thấy ngoài một bàn ăn sáng được chuẩn bị rất là đầy đủ, ngon lành thì còn có thêm một đống đồ.....

??? Đống đồ gì đây mọi người ơi???

Ai tò mò hẻm ??

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.