Tổng Tài Sủng Thê Bà Xã Em Đừng Chạy

Chương 30: Xâm nhập




Đỗ Thanh đang sinh sống và phát triển tại Thành phố HCM rộng lớn, anh là một ca sĩ chưa nổi thường xuyên đi hát tại các phòng trà không lớn. Giọng ca anh khá nội lực có rất nhiều nốt cao, nốt trầm anh phát âm chuẩn hơn nhiều ca sĩ lâu năm.

Trương Nguyễn Tya là một họa sĩ mở quán trà sữa ở Cần Thơ, bởi vì xuân năm nay anh rể cô không về chỉ có chị hai cô trên thành phố HCM. Gia đình cô tạm thời không đón giáo thừa tại nhà 1 năm, họ ở lại căn nhà biệt thự của vợ chồng chị hai.

Hôm đó, cô đón bé Mi con gái út của chị hai từ trường mẫu giáo về nhà, vì không có chìa khóa vào nhà, cha mẹ cô lại đi bệnh viện tối mai mới về. Hai dì cháu lang thang trên đường hết ăn kem, đi uống trà sữa và ăn tối nhưng họ vẫn chưa về.

- Mi, con có mệt không? - Tya hỏi cô bé

- Không có, lâu rồi con chưa được đi chơi vui như vậy. - cô bé Mi hồn nhiên trả lời

- Đi dạo thôi, 8 giờ mẹ con mới về. - cô thở dài, nắm tay kéo con bé đi qua cái hẻm nhỏ để đi đến tiệm kem

Ưm ưm ưm... Ah... Khụ khụ... hz...

What? Chết cô rồi, đây là ngỏ vắng xảy ra việc đáng sợ này cũng là một chuyện bình thường. Bình tĩnh, cô bước qua tay ôm bé Mi che đôi mắt nhỏ nhắn tí hon lại! Bé Mi rất hiểu chuyện, không có giẫy giụa hay hỏi nhiều.

Hai người đàn ông điển trai tuy thấy vẫn làm ngơ, họ vẫn tiếp tục trạng thái làm tình rất tuyệt vời đó. Cô thân là một đọc giả cũng từng đọc qua rất nhiều truyện 18+, ngay cả truyện tranh cũng đã đọc qua. Nhưng thân cô chưa thấy qua ngoài đời, cô nuốt mấy ngụm nước bọt ôm tiểu tử trong lòng hốt hoảng chạy khỏi con hẻm nhỏ.

Phía sau cô vẫn có một đôi mắt nhìn theo say đắm, cứ như cô là một thiên thần bước ra từ truyện tranh vậy.

- Đủ rồi. - người đàn ông mặc áo khoác đen lạnh lùng đẩy tên biến thái kia ra, ném cho hắn một cái nhìn vô cùng chán ghét

- Được rồi, show lần này giao cho cậu. Cố gắng làm tốt, có mấy nhà sản xuất lớn họ nhìn trúng thì may cho. - nói xong, người đàn ông sửa đồ lại, xoay người bước vào trong cánh cửa bị bóng tối che khuất

- Khốn nạn. - người đàn ông mặc áo khoác đen tức giận đấm thực mạnh vào tường, vì sao chứ, khốn khiếp mà.

3 năm sau

" Cần cho thuê nhà, mức giá thỏa thuận "

Tấm bảng màu trắng được ngắn gọn treo trước căn nhà một lầu, căn nhà nhìn vào khá đơn giản vì đây là nhà sửa.

Tya mua nhà này với mức giá vô cùng rẻ nhưng nội thất bên trong hoàn toàn cần sang mới, tuy giá sửa nhà bằng giá mua một căn hộ chung cư. Nhưng vì cô thích sự yên tĩnh, cô cũng thích khoảng sân đối diện căn nhà, buổi sáng có thể đi tập thể dục cũng thực thoải mái, bên cạnh đó ven đường còn trồng cây xanh và hoa oải hương.

Bây giờ cô rất nhàn rỗi, căn nhà cô ở cũng chỉ là tạm thời thôi. Sao này nếu cha mẹ đuổi cô ra khỏi nhà thì còn chỗ tá túc, cô tính thật xa.

- Chị à, em vào ở với chị không được sao? Em trả tiền mà... - cậu nhóc bên cạnh nhỏ hơn cô hai tuổi, năm nay cũng đã có bạn trai rồi, là thành phần đam mỹ. Nó rất muốn ở cùng cô, nhưng điều kiện là bạn trai nó cũng dọn đến.

Cô không thể dám suy nghĩ ra, nếu đêm chưa ngủ mà tụi nó đã ân ái trước mặt cô. Đến lúc đó, cô phải làm sao?

- Nè, thằng bạn trai mày một đêm nó " ăn " tới mấy lần. Buổi sáng chị mày còn phải đi làm, chị không chịu nổi đả kích đâu. - cô chán nản lắc đầu

- Chị... Sao lại nói ra như vậy, xấu hổ chết đi được. - Bim cười hồn nhiên, mặt tự nhiên đỏ bừng xấu hổ

- Bày đặt, nhanh lên mau đi qua quán trà sữa đi. Hôm nay Ánh dẫn bạn đến nhà, chị ở lại tiếp. - cô đẩy đẩy Bim ra xe, ra lệnh

Bim cũng không dám cãi lại, chỉ dặn dò vài câu rồi thôi!

Cô vào trong sắp xếp chút đồ ăn sáng, dọn dẹp lại tủ lạnh và tủ quần áo. Rất nhanh cô đem dĩa trái cây cắt ra, trang trí một chút thì đặt lên bàn Quan Âm. Cô nhớ, ở nhà mỗi lần mẹ cúng đều đốt nhang nên cũng làm theo, đúng là ấm nhà, ấm cửa.

" Ring Ring Ring "

- Tya, tôi dẫn khách đến cho bà nè.

- Ra ngay. - cô cấm cây nhang trên bàn thờ, rồi chạy ra ngoài mở cửa

5 phút sau

- Mời hai người uống nước. - cô lịch sự đẩy ly nước qua cho hai người, một nam và một nữ

- Không cần đâu, tôi dẫn khách đến cho bà đây. Anh này là ca sĩ nổi tiếng Đỗ Thanh, anh ấy đang có công việc cần làm nên muốn thuê nhà ở. Lại không muốn báo chí dòm ngó, cho nên mới đến tìm nhà bà đây. - Ngọc Ánh vui vẻ giới thiệu cho hai người làm quen

- À, xin chào! - cô có ý muốn bắt tay, nhưng cảm thấy đối phương không muốn nên rút về thì hắn lại bắt lấy. Lạnh lùng gở mắt kính xuống, môi hơi cong lên một chút

- Chào, xin nhờ giúp đỡ. - Đỗ Thanh cười thản nhiên bắt tay cô, ý không muốn buông

- Vậy anh định thuê bao nhiêu? - cô hỏi tay lại không ngừng muốn thu về, nhưng lại bị nắm chặt hơn

- Cảm phiền, tay tôi hơi đau rồi. - cô nhăn mặt

- Oh, xin lỗi. - hắn giơ tay cao lên

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.