Tổng Tài Ngươi Không Biết Xấu Hổ

Chương 47




Dị năng giả của Phương Hữu Mạo càng nhiều thì số người vào thôn Bát Phương càng nhiều hơn. Khi Tô Tô rời khỏi thôn Bát Phương, thôn đã sắp đầy một phần ba. Trong Xuân thành, Phương Hữu Mạo đồn thổi thôn Bát Phương thành chốn bồng lai tiên cảnh, dị năng giả nào được nhận đều đưa người nhà đến thôn Bát Phương nên đương nhiên số người đến thôn phải tăng lên.

Phương Hữu Mạo có gia đình hậu thuẫn, vũ khí dùng mãi không cạn nên thế lực cũng phát triển hơn Xuân Chính Tông nhiều, đây không phải điều bí mật gì. Có điều Xuân Chính Tông cũng là con rắn độc, Phương Hữu Mạo không thể đánh đổ Xuân Chính Tông trong một sớm một chiều được.

Số dị năng giả muốn được chọn đứng thành hàng, Xuân thành cũng phân thành hai nửa. Kiếp trước Xuân thành có bốn khu bốn hướng, tất cả đều thuộc về Xuân Chính Tông, loại người gì cũng có. Kiếp này, mọi thứ được phân chia rõ ràng hơn. Khu tây và khu nam của Phương Hữu Mạo, khu đông và khu bắc của Xuân Chính Tông. Khu ăn chơi nằm ở đông và nam. Thân làm phụ nữ đàng hoàng thì không nên đến hai nơi này. Khu tây và khu bắc có trị an tương đối tốt nhưng phụ nữ đi một mình vẫn không an toàn.

Khu tây coi như còn chút tình người. Dù sao Phương Thúc Ế cũng là người nhìn xa trông rộng, nhà họ Phương cũng không phải loại trời sinh tàn nhẫn nên ban ngày ban mặt, khu tây không có những chuyện bi thảm. Có điều ở khu bắc của Xuân Chính Tông, nghe nói mấy ngày trước, một người phụ nữ ra ngoài một mình bị đám đàn ông kéo vào ngõ ngay trước mặt đội tuần tra, thay phiên nhau hãm hiếp.

Vì thế, đội tuần tra trong Xuân thành chỉ để cho có, an toàn của bản thân vẫn phải tự lo liệu.

Sau khi trình bày tình hình cụ thể ở Xuân thành, Mai Thắng Nam lại giới thiệu về các ngạch hành chính hiện tại ở đây. Xuân Chính Tông và Phương Hữu Mạo mỗi người có một trung tâm nhiệm vụ,các bệnh viện và bộ phận liên quan chỉ tiếp dị năng giả có tinh hạch.

Những người thường phải tự chờ vết thương lành, bị thương nặng thì nằm chờ chết, không có cửa được những bệnh viện này cứu chữa.

Ngoài ra không còn ngạch nào nữa.

Về vấn đề tìm kiếm đồ đạc và tinh hạch, trong Xuân thành có hai cách. Một là nhận nhiệm vụ trong trung tâm, hai là tự mình ra ngoài tìm.

Nói về trồng trọt, không chỉ Xuân thành mà đại đa số các khu an toàn khác đều chưa có.

Phương Hữu Mạo thấy sau lưng có thôn Bát Phương nên đưa hết tất cả các dị năng giả hệ mộc đến thị trấn nhộng. Có thể thấy ông ta rất ỷ lại vào thôn Bát Phương, có thôn Bát Phương hậu thuẫn nên ông ta hoàn toàn không phát triển nông nghiệp ở khu vực của mình.

Xuân Chính Tông muốn tự mình làm nông nghiệp nhưng Xuân thành bị zombie bao vây cả năm nay, ông ta chưa thể tiến hành ngay được. Vì thế, ở đây không phát triển nông nghiệp quy mô lớn, chỉ có vài dị năng giả hệ thủy và hệ mộc tương tự như Phỉ Phỉ hồi đầu ở khu an toàn Tương thành, bị ép buộc tiêu hao dị năng đến chết đi sống lại để tạo ra rau củ, gạo và nước sạch, chuyên cung cấp cho tầng lớp cao cấp sử dụng.

Vì sao Xuân Chính Tông lại sống sót được? Vì Xuân thành là nơi khí hậu phù hợp để trồng trọt. Trước mạt thế, nông nghiệp ở Xuân thành vẫn phát triển khá tốt, xung quanh có rất nhiều kho lúa lớn. Hiện nay, vị trí các kho lúa này đều bị đám rắn độc Xuân Chính Tông nắm giữ.

Chỉ dựa vào những lương thực dự trữ này mà Xuân Chính Tông duy trì được đến giờ. Ngoài ra, ông vẫn thúc đẩy đám tay chân đi thu hoạch. Từ lúc mạt thế đến giờ, Xuân thành đã bị người của Xuân Chính Tông vơ vét không còn gì. Sau khi Xuân thành cạn kiệt, Xuân Chính Tông lại hướng ra ngoại thành. Nếu không phải bị zombie vây hãm, có lẽ giờ khu vực xung quanh Xuân thành cũng bị càn quét hết sạch.

Trái ngược với Xuân Chính Tông khao khát tài nguyên, Phương Hữu Mạo dư thừa của cải lại có vẻ nhàn tản, dễ dàng quản đông quản tây. Khi Xuân Chính Tông còn đang giành giật đồ, Phương Hữu Mạo đã bắt đầu xây dựng hệ thống phòng thủ cho Xuân thành. Khi Xuân Chính Tông nhận ra thì Phương Hữu Mạo đã làm được rất nhiều, Xuân Chính Tông không thể đuổi kịp.

Cửa lớn của Xuân thành mỗi ngày mở một lần, người nhận nhiệm vụ cần phải đoàn kết cùng xông ra biển zombie bao vây để ra ngoài. Người muốn vào Xuân thành cũng chỉ có thể đi theo những người đã làm xong nhiệm vụ vào thành.

Đương nhiên, sử dụng quan hệ cũng là một cách. Chẳng hạn như Tô Tô đây!

“Hai ngày trước, tôi nghe nói Xuân Chính Tông đang tuyển người thường số lượng lớn, bảo là có chức tước vị trí.”

Mai Thắng Nam tiếp tục nói. Cô ta lại ngáp, đưa ngón tay vuốt đuôi lông mày:

“Nhưng căn cứ theo điều tra của tôi, chuyện này có lẽ liên quan đến vaccine phòng bệnh mạt thế của các cô.”

“Xuân Chính Tông muốn tuyển người sống sót liên quan đến vaccine mạt thế?!” Tô Tô cau mày lặp lại lời Mai Thắng Nam, suy nghĩ một chút rồi hỏi, “Xuân Chính Tông này định tiến hành thí nghiệm trên người trưởng thành chứ không phải thí nghiệm trên trẻ con để mở rộng lực lượng dị năng giả à?”

“Đúng thế.”

“Ôi mẹ ơi, ban đầu họ chỉ định sử dụng vaccine này để giúp trẻ con sống sót tốt hơn trong mạt thế thôi!”

Tô Tô cảm thấy Xuân Chính Tông quá tham vọng. Kiếp trước, căn cứ Thanh Long nghiên cứu mười hai năm mới ra được loại vaccine có thể khiến trẻ con tiến hóa thành dị năng giả, còn bây giờ Xuân Chính Tông muốn gì? Với vaccine chỉ có xác suất thành công 76% mà hắn ta đã muốn làm thí nghiệm trên người trưởng thành. Nếu thí nghiệm thành công dễ dàng như vậy, căn cứ Thanh Long đã uổng phí mười hai năm nghiên cứu rồi.

Nhưng Tô Tô chợt thấy rùng mình:

“Gần đây Xuân thành có nhiều người chết không?”

“Có một nhóm chết rồi,” Mai Thắng Nam không hững hờ được nữa, “Sáng nay có tin tức từ khu đông, nói rằng có một xe zombie chết, không biết từ đâu đến. Một xe zombie lớn như vậy xuất hiện trong thành thì chẳng phải tường thành đã bị zombie bên ngoài phá rồi sao? Nhưng tường thành vẫn ổn cả.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.