Tổng Tài “Ngang Hơn Cua”

Chương 40: Dân tự do (Hạ).




Tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài thơm ngọt Lorelei xoa xoa đôi mắt nhập nhèm còn đang ngái ngủ của mình. Mở mắt ra không thấy thân ảnh to lớn cùng vòng tay ấm áp của Lâm Phàm ở bên cạnh Lorelei cảm xúc đột nhiên có chút hỗn loạn khó diễn tả bằng lời.

Một chút bất ngờ vì Lâm Phàm không ở, một chút nhẹ nhõm khi phải đối mặt hắn nhưng lại có một chút hụt hẫng và cảm xúc không tên dấy lên trong lòng. Mất một chút thời gian Lorelei mới ổn định lại được tâm tình và tự nhủ “ dạng này có lẽ là tốt nhất”

Hếch hếch lên mũi nhỏ Lorelei ngửi được mùi đồ ăn thơm nức từ ngoài lều truyền vào khiến bụng nhỏ lại bắt đầu phát ra ục..ục thanh âm. Trên mặt Lorelei lộ ra vẻ mong chờ thần sắc và không ngừng được mà suy nghĩ lấy

“ Tên đáng ghét này quả thật rất đáng ghét, nhưng hắn nấu ăn lại rất ngon. Không biết sáng nay hắn là sẽ làm cho ta ăn món gì đâu? Có mùi trứng ốp, còn đây chắc là mì ăn liền mùi vị đi, ân còn đây hình như là trả cá cùng xúc xích,...”

“ Nếu không có giới hạn giống loài mà nói ngươi là hoàn toàn có thể gửi hồ sơ đăng kí thử xem có hay không có cơ hội được một suất tuyển thẳng vào chó nghiệp vụ sư đoàn. Ta chắc chắn với khả năng của ngươi Jenny cảnh sát là giơ hai tay đồng ý đấy.

Bởi vì nếu không thu ngươi vào đội hình thì đó thật sự sẽ là một tổn thất rất lớn đối với bọn họ.” Lâm Phàm đi vào lều nhỏ cố nén cười mà nói với đang nằm đó nhắm nghiền mắt hếch lên mũi nhỏ làm ra hít hít động tác Lorelei.

Bị thanh âm của Lâm Phàm kinh động đến Lorelei lập tức như thỏ nhỏ bộ dạng chui tọt vào trong chăn. Nhưng khi nghe đến nội dung Lâm Phàm truyền đạt lại cho mình Lorelei lập tức thò đầu ra mím chặt môi giận dữ, căm tức mà trừng lấy hắn.

Thấy Lorelei chuẩn bị như núi lửa bạo phát khi khuôn mặt nhỏ băng sương kia đã tức giận đến nghẹn đỏ Lâm Phàm mới bỏ đi bộ kia đáng tin cậy biểu lộ mà lộ ra một nụ cười nhàn nhạt hòa hoãn lại bầu không khí.

“ Được rồi chỉ là đùa ngươi mà thôi, mà yên tâm đi loài chó là không có dạng như ngươi thành viên tồn tại trong bầy đàn của chúng đấy”

“ Ngươi có ý gì? Ngươi bảo ta không xứng làm chó sao?” Vừa mới hòa hoãn lại Lorelei lập tức bộc phát mà bật dậy hùng hổ mà đứng trước mặt Lâm Phàm truy vấn.

“ Vậy ý ngươi là ngươi xứng là một con chó sao?” Lâm Phàm thì là cười tà mà hỏi lại Lorelei. Nghe được Lâm Phàm hỏi như vậy Lorelei lập tức á khẩu không nói được lời nào. Nhận xứng cũng không được, không xứng cũng không xong.

“ Được rồi đừng đem mình so với cho rồi bởi vì ngươi là người mãi mãi là không thể thành một con chó đấy cho nên không cần ao ước mấy chuyện này. Mau ra ăn mì đi thôi không bữa sáng mì ăn liền sẽ biến thành cháo ăn liền mất”

Thấy Lorelei cứ đứng đó nhìn hắn và biết nếu hắn không là người làm ra kết thúc thì cuộc chiến này sẽ trở thành cuộc chiến bằng mắt không hồi kết cho nên Lâm Phàm đánh tan cuộc chiến này bằng việc chuyển sự chú ý của Lorelei từ chó sang mì.

Nghĩ thế nào đi nữa Lorelei là cũng cảm thấy lời nói của Lâm Phàm đều là châm chọc chính mình và làm cho mình thật tức giận nhưng không có cách nào phản bác.

Lâm Phàm thì cũng chỉ là cười cười cho qua chuyện rồi đi đến Balo lấy ra một chiếc áo hoodie của mình đưa cho Lorelei kèm thêm một câu

“ Mặc áo của ta vào đi, chiếc váy kia đã sớm tơi tả mặc trước mặt ta còn được nhưng gặp phải người khác thì là không được. Và còn cả dạng này nữa ngươi chỉ được mặc như vậy trước mặt ta còn trước mặt kẻ khác thì không được, nhớ đấy.

Được rồi ta ra ngoài trước mau thay áo đi rồi còn ra ăn sáng” Nói xong một đống thông tin không đợi Lorelei load xong Lâm Phàm liền đi ra ngoài để lại ánh mắt ngây ngốc tiếp nhận thông tin Lorelei.

Sau khi Lâm Phàm ra ngoài Lorelei mới kịp phản ứng lại và nhìn xuống mình thân thể, tất cả còn sót lại trên người chỉ là một chiếc quần lót không hơn không kém, áo ngực sớm đã rớt xuống dưới chân và hai ngọn núi đang ngạo nghễ mà khoe mình trong không khí...

Một tiếng hét chói tai từ lều nhỏ truyền ra làm Lâm Phàm cười sảng khoái sau đó bắt đầu xì xụp mà xử lí đi phần mì của mình. Cũng không lâu lắm cửa lều được Lorelei vén lên và đi ra trong trang phục là chiếc áo có chút dài, rộng của Lâm Phàm che đến hơn nửa đùi.

Đôi chân thon dài trắng muốt lộ ra ngoài không khí nhẹ nhàng bước về phía Lâm Phàm, Không mặt trái xoan với cặp kính trên mặt lộ ra vẻ ngoan hiền và thêm phần đáng yêu. Mái tóc dài màu đỏ của mình được Lorelei búi lên cao cao để lộ phần gáy hoàn mĩ.

Thân hình hoàn hảo lấp ló, thấp thoáng lúc ẩn lúc hiện qua từng chuyển động của Lorelei trong chiếc áo Hoodie dài rộng của Lâm Phàm.

Nữ nhân hấp dẫn nam nhân nhất cũng chính là ở trong trạng thái nửa kín nửa hở, nửa ẩn nửa hiện dạng này và nhất là xinh đẹp nữ nhân thì sức hút đó càng là kinh khủng.

Nhìn đến dạng này tạo hình của Lorelei miếng chả cá trên miệng Lâm Phàm đột nhiên rớt xuống bát mì, trong đầu hắn chỉ hiện lên được một từ đó là “Perfect”. Không uổng công hắn đem chiếc váy còn mặc được kia của Lorelei đem vứt bỏ.

Lorelei thấy Lâm Phàm si ngốc bộ dạng mà nhìn mình thì lộ ra thỏa mãn biểu lộ đồng thời càng là ưỡn ngực cong mông mà triển lộ ra dáng người ngạo nhân của mình mà đi đến lấy đi phần mì của mình rồi lạnh lùng ngoảnh đít bỏ đi trở lại lều nhỏ.

Đây có thể là cách trả thù duy nhất mà Lorelei có thể làm được để trả thù Lâm Phàm đó là để cho hắn thèm nhỏ dãi mà không làm gì được mình. Nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ của riêng Lorelei mà thôi còn chuyện làm gì được hay không là của Lâm Phàm quyết định.



Sau khi được chứng kiến một màn trình diễn thời trang mãn nhãn mà chỉ có mình mới có thể nhìn đến Lâm Phàm của người mẫu Lorelei hắn tiếp tục công việc bị bỏ dở của mình đó là tiêu diệt xong bữa sáng.

Đang lúc Lâm Phàm và Lorelei đang xì xụp hút mì thì đột nhiên lúc đó trong rừng cây cạnh bãi đất trống vọt ra một bóng người cùng một con Leavanny. Đó là một con Pokemon có hình dạng của một con bọ ngựa cùng bọ lá kết hợp.

Tên kia cái mũi đúng mới là giống chó khi không có chút nào đáng yêu như Lorelei mà hếch hếch lên thật cao hít lấy thứ gì trong không khí. Nhìn khuôn mặt đến xem tên này xa lạ nam tử là cũng có từ 18 đến 20 tuổi tầm đó bộ dạng.

Trong bộ đồ quần jean màu cam, áo ba lỗ màu đen với họa tiết màu cam trên đó với đôi mắt nhắm nghiền đi cũng không cần nhìn chỉ dùng mũi đến đánh hơi xác định vị trí nồi mì mà tiến đến.

Đối phương cũng không có mang ác ý mà đến đơn thuần chỉ là vì thức ăn mà đến cho nên Lâm Phàm cũng chẳng có cản trở hắn. Chỉ là muốn cái gì thì cũng phải nói, nhất là thứ mình muốn lại không phải là của mình.

Chính vì thế để nhắc nhở cho tên này biết nồi mì này cũng là có chủ nhân nên Lâm Phàm thả ra Ninjask khiến nó công kích về phía tên nam tử với mái tóc màu xanh lá này để làm ra nhắc nhở.

“ Lên đi” Chỉ là nhàn nhạt hai chữ phát ra từ miệng Lâm Phàm cũng đã đủ để Ninjask hiểu và phát động công kích về phía con kia Leavanny.

Chiến đấu bây giờ đối với Ninjask đã gần như là bản năng, trong chiến đấu nó cũng đã không cần Lâm Phàm làm ra quá nhiều chỉ đạo thì nó cũng có thể dễ dàng mà làm ra ứng đối và sử dụng chiêu thức đến một cách hợp lí.

Thậm chí là như dạng này kết hợp chiêu thức. Chỉ thấy Ninjask thân hình lấp lóe phát động Agility chiêu thức dùng cực nhanh tốc độ mà lao đến con kia cũng đang tiến đến phía này Leavanny.

Đồng thời lúc này hai chiếc càng của nó cũng hiện lên ánh sáng màu đỏ lưu chuyển và bao phủ lấy, Fury Cutter từ Ninjask tung ra cực nhanh mà tìm đến vị trí của con kia Leavanny.

Tuy không lấy ra thực lực Thiên vương cấp bậc của mình nhưng với dạng này tốc độ cực kì cao chiêu thức của Ninjask thì cũng không phải là bình thường mấy con vớ vẩn hệ Grass hay hệ Bug có thể tiếp được đấy.

Lâm Phàm ý tứ rất rõ ràng đó là hắn muốn lấy chiêu này của Ninjask mà thăm dò lấy thực lực của đối phương xem đối phương là có tư cách hay không mà ăn mì do chính tay của hắn nấu.

Dù sao hắn cũng mới chỉ nấu đồ ăn cho nữ nhân cùng Pokemon của mình ăn mà thôi, chưa bao giờ phục vụ qua kẻ khác và hắn cũng không có suy nghĩ này.

Dưới ánh mắt quan sát của Lâm Phàm con kia Leavanny thấy được Ninjask tốc độ cực nhanh công kích đến nhưng nó lộ ra không quá quan tâm bộ dạng. Đây chỉ có thể có hai dạng khả năng xảy ra đối với biểu hiện của con này Leavanny.

Một đó là con này Leavanny thực lực quá yếu không cách nào nhìn đến Ninjask biến ảnh liên tục với cực nhanh tốc độ công kích đến. Hai đó là nó có thực lực cực cường đại và không có xem cấp độ này công kích của Ninjask ra gì.

Và hành động của con này Leavanny làm ra ngay sau khi Ninjask công đến là câu trả lời cho Lâm Phàm đó là nó thuộc dạng khả năng thứ hai. Khi giờ đây hai tay như hai chiếc lá ghép lại của nó hiện lên lam quang, Leaf Blade chiếc thức phát động chém về phía Ninjask.

Nhưng cũng không phải là một nhát chém bởi vì nó biết dạng này là không thể cản lại công kích đang trong Agility trạng thái Ninjask. Đầy trời diệp đao bay múa đem quanh thân thể nó khu vực bao phủ.

Leaf Blade được Leavanny thành thạo mà kết hợp với Close Combat, một chiêu thức cực mạnh của hệ Fighting với tốc độ ra đòn siêu nhanh Leavanny như đem một vùng không trung bao phủ trong ánh đao màu xanh.

Một chiêu Leaf Blade là thật rất khó cản lại công kích ở tốc độ cao của Ninjask nhưng mà dạng này từ đơn mục tiêu được biến thành như phạm vi lớn công kích chiêu thức của Leavanny phát động ra thì là hoàn toàn làm được điều này.

Hai nguồn năng lượng hệ Bug cùng hệ Grass của hai chiêu thức va chạm nhau lập tức phát sinh nổ lớn, đồng thời hai con Pokemon cũng dùng cực nhanh tốc độ mà bắn ngược về phía sau một khoảng nhỏ.

Vụ nổ này cũng thành công hấp dẫn đến đang tập trung đánh hơi tên kia tóc xanh nam nhân. Cảm nhận được Pokemon của mình tụt lùi lại một khoảng ở phía sau hắn mới mở mắt ra và quan sát tình hình xung quanh.

Aaron thấy được đập vào mắt mình đó là một tên thiếu niên với khuôn mặt trẻ trung đang đầy hứng thú mà nhìn hắn cùng một con Ninjask to lớn hơn những con Ninjask bình thường khác một chút đang bay vù vù trước mặt hắn.

Hiển nhiên kẻ đẩy lui Leavanny vừa xong đó là con này Ninjask và Aaron còn nhìn ra con này Ninjask thực lực quả thật là cũng không hề thấp kém bộ dạng. Nhìn đến đây Aaron là lập tức bật thốt lên mà hỏi tên thiếu niên này

“ Ngươi cũng là hệ Bug Pokemon Master huấn luyện gia sao?” Sau đó quên cả cơn đói của mình Aaron hứng thú bừng bừng cùng hưng phấn mà nhìn về phía Lâm Phàm chờ đợi câu trả lời đồng thời bày ra tư thế chiến đấu dáng vẻ.

Nhưng rất nhanh Aaron là không hăng hái nổi để quan tâm đến chiến đấu bởi vì bụng của hắn đang sôi lên phát ra ùng ục thanh âm. Đã có hai, ba ngày thời gian hắn không có gì bỏ bụng bởi vì thức ăn cho chuyến đi này có chút không đủ dùng mà đã sớm hết.

Vì theo đuổi một con Pokemon trong khu rừng này và đem nó bắt đến tay thời gian có chút lâu hơn dự kiến và không thể bỏ dở giữa chừng để rồi mất dấu nó cho nên Aaron mới lâm vào tình cảnh như hiện tại.

Đang trên đường cấp tốc trở về Aaron gấp gáp tìm cái ăn hắn đột nhiên ngửi đến trong không khí truyền đến mùi thơm nức mũi của đồ ăn được nấu vào buổi sớm cho nên vì thế bị mùi thơm của thức ăn hấp dẫn đến đây và gặp Lâm Phàm.

Lâm Phàm thấy đến bộ dạng này Aaron biết đối phương đã sớm đói đến khó nhịn và không thể nào toàn lực đối chiến cho nên hắn cũng ra hiệu cho Ninjask thu hồi chiến đấu tư thái rồi nói với tên kia hắn chưa biết tên nam tử.

“ Ta không phải Pokemon Master hệ Bug, ta chỉ là huấn luyện gia bình thường lữ hành đi ngang qua nơi này mà thôi. Tuy vậy ta cũng có thể cùng ngươi tiến hành so đấu một chút. Nhưng trước tiên ta nghĩ ngươi là nên giải quyết cái dạ dày của mình tiếng kêu đi”

Hiển nhiên tên này xa lạ nam tử thông qua kiểm tra và hắn là có thực lực cùng tư cách mà ăn được mì mà Lâm Phàm nấu.Lâm Phàm lấy một bộ bát đũa mới múc một bát mì giơ lên ý bảo cho tên này nam tử.

Cũng không có một chút khách khí tên này đã sớm đói đến khó nhịn nam tử là lập tức dùng cực nhanh tốc độ tiến đến bên Lâm Phàm cầm lấy tô mì và đôi đũa hắn đưa rồi bắt đầu ngấu nghiến ăn.

Theo sau mà đến con kia Leavanny đứng ở một bên tên này đang mải ăn nam tử và phát ra hừng hực chiến ý mà nhìn về phía Ninjask, Ninjask bay ở bên Lâm Phàm cảm nhận con này “bọ ngựa lá” nhìn mình cũng là nhìn lại nó không một chút kiêng dè bộ dạng.

Qua ngăn ngắn một hai chiêu giao thủ cả hai đều biết đối phương thực lực là không hề đơn giản. Chính vì như thế cả hai ganh đua chi tâm đã bị kích hoạt và bày ra một bộ hừng hực chiến ý quyết phân cao thấp bộ dạng.

Nhưng cả hai là không được mệnh lệnh của chủ nhân cho nên cũng không có làm ra hành động không được phép cho nên chỉ có thể dùng ánh mắt mà đối chiến lấy không còn cách nào khác.

Ăn xong một to lớn đầy mì và trả cá các thứ Aaron lộ ra vẫn chưa thỏa mãn cơn đói bộ dạng, nhìn đến trong nồi còn mì Aaron thật không có ý tứ mà hướng ánh mắt về phía Lâm Phàm. Biết hắn ý tứ Lâm Phàm làm ra cứ tự nhiên biểu lộ.

Thế là Aaron là thật rất tự nhiên khi bát cũng không có cần mà chỉ với đôi đũa trên tay hắn đã đánh bay nồi mì. Giải quyết xong cả cái lẫn nước còn sót lại trong nồi Aaron là mới thỏa mãn mà xoa xoa mình bụng cùng đánh cái ợ dài biểu thị đã no.

“ Thật ngon, cám ơn ngươi … Đúng rồi ta vẫn chưa biết tên của ngươi. Chết quên, ta thật không lịch sự quên mất trước khi hỏi người khác tên phải giới thiệu mình trước đã. Ta tên Aaron là Pokemon Master chuyên huấn luyện loại này hệ Bug Pokemon.

Ta chỉ là một kẻ thích đi đây đi đó khám phá và tìm hiểu về các loại mới của hệ Bug Pokemon. Đúng rồi ở Sinnoh địa khu này ta được người ta biết đến với danh hiệu là một trong tứ đại thiên vương của nơi đây. Hệ Bug thiên vương Aaron. Đã hết còn ngươi.”

Aaron có thể là vì cảm thấy Lâm Phàm gần bằng tuổi hắn mà thấy thân cận thân cận cũng hoặc là vì một bát mì của Lâm Phàm khiến tên này cảm thấy Lâm Phàm là người tốt mà không chút nghi ngờ tất tần tật thông tin của bản thân đều nói cho hắn.

Nhưng những thông tin ngoài lề Lâm Phàm là không thèm quan tâm, hắn chỉ quan tâm nhất đến một thông tin của đối phương đó là “một trong tứ đại thiên vương của vùng Sinnoh, Aron thiên vương bậc thầy về các Pokemon hệ côn trùng ”.

“ Không phải ta đã nói rồi sao? Ta chỉ là một huấn luyện gia đi lữ hành qua vùng này không phải là Pokemon Master chuyên tu hệ Bug Pokemon dạng này huấn luyện gia. Nhưng ta là có thể dùng hệ Bug Pokemon đến cùng ngươi đối chiến.”

Để tránh phiền phức không cần thiết kéo đến Lâm Phàm là cũng không có ý định tiết lộ thân phận của mình, dù sao cũng là bèo nước gặp nhau cần gì biết quá nhiều về nhau đâu. Cùng nhau đối chiến một hồi đã là quá đủ rồi.

Aaron biết Lâm Phàm không muốn tiết lộ thân phận thực sự của mình cũng là không quá xoắn xuýt vấn đề này, dù sao đều là người thông minh có một số chuyện là không cần nói quá nhiều đối phương cũng đã tự hiểu lấy.

Nhìn một chút Leavanny rồi lại nhìn một chút Ninjask biểu lộ của hai con Pokemon Aaron là gật đầu cái rụp mà đồng ý cùng Lâm Phàm chiến đấu.

“ Kia hiện chúng ta liền ở đây đến đối chiến đi, không biết ngươi là ai cũng được dù sao mặt ngươi ta đã nhớ kĩ sau này có gặp lại cũng sẽ nhận ra ngươi. “Không đánh không quen” cho nên sau trận chiến hôm nay ta và ngươi cũng xem như quen biết đi.”

Nói xong Aaron dẫn theo Leavanny đi về vị trí lúc này đứng đối diện Lâm Phàm và bày ra tư thế chuẩn bị chiến đấu tập trung mười phần. Leavanny cũng là thành thạo mà nhảy ra trước người hắn khiêu khích mà nhìn về phía Ninjask.

Lâm Phàm thấy Aaron dứt khoát như vậy cũng là càng thêm xem trọng và cũng nhớ kĩ đối phương bởi đúng như Aaron nói “ không đánh là không quen”.

Đang lúc “giương cung bạt kiếm” khí thế chiến đấu hừng hực này này trong lều nhỏ đột nhiên vang lên Lorelei thanh âm cắt đứt tất cả, thu hút sự chú ý của hai người...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.