Tổng Tài, Đừng Nghịch Ngợm!

Chương 20




Hoắc Tư Danh cười như không cười nói.

" Nghe đâu ngoài đại công chúa Ellipsea Nissan ra, bà ta rất cưng chiều cô công chúa nhỏ Elani Nissan thì phải... " dừng một chút, Hoắc Tư Danh khẽ nói chậm lại.

" Đem Huỳnh Trơ tặng cho cô công chúa nhỏ đó! Để bà ta chính mình chính kiến tác dụng của Huỳnh Trơ.

Ăn quả phải nhớ kẻ trồng cây chứ... " anh vốn không muốn làm hại bất kỳ người vô tội nào, nhưng do bà ta đã chạm đến giới hạn của bản thân anh.

Biết bao nhiêu chuyện từng xảy ra, mạng sống cũng biết bao nhiêu lần ngàn cân treo sợi tóc, nhưng anh chưa từng cảm thấy tức giận như hiện tại, anh không muốn chết một cách dễ dàng như vậy, càng không muốn khiến Hứa Doãn Hạ lo lắng, chỉ lần này nữa thôi, tuyệt đối anh không để bản thân xảy ra bất cứ chuyện gì nữa.

Đàm Vĩnh Long, Từ Hạnh Ngôn cùng với vài người khác có mặt ở đây, nghe Hoắc Tư Danh nói không khỏi sửng sốt, vì cho dù Hoắc Tư Danh có thật sự muốn ra tay thì cũng sẽ không bao giờ muốn giải quyết đứa nhỏ trước, lần này thật đúng ra mở rộng tầm mắt mới.

Hoắc Tư Danh không phải không tàn nhẫn mà chỉ là thích tỏ ra bao dung thôi.

Lần này, nhìn ra sẽ rất nhanh SiLa Nữ Đế phải ngủm nhanh hơn dự tính rồi.

- -----------

Nước EL.

Hứa Doãn Hạ giật mình trong cơn mơ đầy bi thương kia, cả thân mình mồ hôi ướt đẫm, Hứa Doãn Hạ vội vàng đưa tay xoa lên bụng trấn an hai bảo bảo... những gì cô trải qua kia chỉ là mơ... là một giấc mơ dài khiến cô không bao giờ muốn mơ thêm một lần nào nữa.

Nhưng có một sự thật mà bản thân cô không thể phủ định, Hoắc Tư Danh đang gặp nguy hiểm...

Hoắc Tư Danh, Danh Danh của cô...

Trong mơ anh rất đau đớn... chắc chắn hiện tại anh cũng như vậy thôi...

Hứa Doãn Hạ cảm thấy bụng truyền lên cơn đau nhè nhẹ, cô biết do bản thân quá sợ hãi mà là các bảo bảo bất an đi, tay cô cứ như vậy mà vuốt ve bụng nhỏ một lúc lâu khi bụng dịu lại không còn cơn đau nữa thì cô mới đứng dậy đi thẳng vào phòng tắm.

Giống như ở SiLa, phòng tắm ở đây cũng được cô làm chỗ giữ vũ khí và thiết bị di động.

Vì mang thai mà Cố Hoài Thiên liên tịch thu di động của cô, chỉ cô cầm mỗi sáng 15 phút rồi dừng lại, nên không phải lúc nào cũng tiện liên lạc.

Hứa Doãn Hạ nhanh chóng gọi vào số khẩn cấp bên SiLa.

" Tút... tút... tút... " đầu dây bên kia đang reo chuông nhưng lại không có ai nghe máy.

Hứa Doãn Hạ liền gọi tiếp.

" Tút... tút... tút... "

Mày cô càng nhíu chặt lại, đây không phải là không nghe thấy mà là cố ý không nghe máy!!!.

- --------------

" Làm sao đây? " Khẩm Vinh Kiệt mày nhíu chặt nhìn chằm chằm chiếc điện thoại trên tay.

Hoắc Tư Danh nghe tiếng chuông reo liên tục quát nhẹ.

" Sao không nghe máy? Ồn chết đi được! "

Từ Hạnh Ngôn vội vàng đến chỗ Khẩm Vinh Kiệt định nghe máy thì cũng cứng đờ ngón tay lại, anh không có nhìn nhầm.

Trên màn hình ghi rõ chữ " Chị Dâu Nhỏ " đang gọi đến.

Hoắc Tư Danh nhìn Từ Hạnh Ngôn đang định quát tiếp thì Đàm Vĩnh Long liền nói.

" Boss... Chị dâu nhỏ gọi! Phải làm sao đây. "

Cái gương mắt Hoắc Tư Danh vốn đang khó chịu, vừa nghe Hứa Doãn Hạ gọi gương mặt lên co rúm lại, muốn nghe cũng không nghe được mà không muốn nghe cũng phải không nghe.

Hoắc Tư Danh nhìn điện thoại Đàm Vĩnh Long đưa đến trước mặt lạnh giọng nói.

" Tắt đi. " dừng một chút anh mới vội vàng nói lại.

" À không, cứ nghe, nhưng nói là tôi đang bận! " đúng vậy, nhất định Hứa Doãn Hạ sẽ không nhìn ra bất kỳ chuyện khả nghi nào.

Đàm Vĩnh Long vốn không định nói dối, nhưng nhìn vẻ mặt của Hoắc Tư Danh nhăn nhó co rúm như vậy anh cũng không đành lòng nói thật mà nghe máy.

" Alô? "

" Đàm Vĩnh Long...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.