Tổng Tài, Đừng Nghịch Ngợm!

Chương 17




Môi Hoắc Tư Danh khẽ câu lên thầm khen ngợi Đàm Vĩnh Long, so sánh về vũ lực, tuy Đàm Vĩnh Long có giỏi nhưng vẫn kém vài người trong HK nhưng so về độ nhạy bén thì hơn hẳn, cũng bởi vậy Hoắc Tư Danh lúc nào cũng đem theo Đàm Vĩnh Long.

Chính là không phải lúc nào cũng thông minh hay nhạy bén, nên anh cũng không quá tin tưởng a.

Những người khác thì vẫn nhíu chặt mày, khó hiểu, hơn 500 người chết chứ đâu phải ít vậy tại sao còn nói là ông quản gia Oukit cố ý...

" Không hiểu? " Hoắc Tư Danh nhìn một vòng, thấy ai nấy đều nhíu chặt mày.

Anh cũng không làm khó họ mà nói thẳng.

" Thật sự, chuyện hôm nay chúng ta đột nhập hang ổ của quản gia Oukit cũng nằm trong sự tính toán của ông ta, và cũng vì thế những tinh anh đã được báo mà rời đi còn lại thì 100/700 người tinh anh còn lại, vì vậy... không đến hai mươi người của HK nhanh chóng giải quyết bọn người đó bằng súng. " dừng một chút, môi Hoắc Tư Danh câu lên nói tiếp.

" Ông ta quá khinh địch, mặc dù là biết chúng ta không dễ đối phó, nhưng ông ta lại không để ý mà cứ khăng khăng quyết định để những người cũng giỏi nhưng không quá giỏi, kinh nghiệm thực chiến quá ít, khi thấy đồng đội bị thương liền luống cuống tay chân mà mất cảnh giác. Ông ta là đang dụ chúng ta vào rọ rồi bắt hay giết gì đó! Chính là ông ta đến chậm một bước. "

Hoắc Tư Danh vừa nói dứt câu, trên màn hình liền xuất hiện cảnh tượng máu me không những thế còn có vài cuộc đối thoại ngắn.

" Chết tiệt, chúng ta đến q há uá muộn! "

" Chết hết rồi! "

" Không một ai sống! "

" Có camera... "

Sau đó là màn hình đen hoàn toàn, cũng có thể nói là camera bị hủy.

Môi Hoắc Tư Danh giương lên nhìn những người đang há hốc mồm kinh ngạc kia, anh cũng không để ý gì mà nói tiếp.

" Không cần lo, ông ta còn không đến hai ngàn người. Chúng ta còn hơn hai mươi ngàn người mà sợ gì! "

Căn cứ HK, được xây dựng và phát triển đã hơn mười năm, cũng vì thế mà lực lượng chiêu mộ nhân tài khắp thế giới, nói chính xác, ở đâu có nhiều người sống nhiều tội phạm ở đó liền có căn cứ HK. Nên nhiều nhân vật tai to mặt bự vào HK và cũng vì cứ chiêu mộ như vậy mà HK mạnh hơn rất nhiều... nhưng... để quản được những người đó cũng là một cái cực hình rồi.

Những người ở đây, có người mới vào hai ba năm nên cũng không rõ, còn có người vào mười năm hơn cũng ngờ ngợ, chính là nghe chính miệng Hoắc Tư Danh nói hơn " hai mươi ngàn người " họ mới biết được HK mạnh như thế nào.

Nhưng Hoắc Tư Danh chưa bao giờ Phô Trương.

Quản gia Oukit nhìn cả một biển máu trong căn cứ không khỏi tức giận, chính ông quá sơ xuất khi không tính toán kỹ lưỡng, nhưng có mất đi những người này ông mới thật sự nhận ra thực lực của căn cứ HK cũng như Hoắc Tư Danh.

Ông còn nghĩ lần này biết được kế hoạch của họ, thì ông nhất định dành được chiến thắng, mặc dù biết sẽ không giết ngay được con BOSS thì cũng giết được những tép rêu, chính là mọi chuyện đi trái ý ông đến không kịp xoay sở, con BOSS chưa giết được, ngay cả tép rêu cũng không động vào được.

Trong lòng quản gia Oukit thật sự rất khó chịu, nhưng dù sao mọi chuyện cũng đã xảy ra.

Nhìn hơn hai trăm người đang suy sụp tinh thần quản gia Oukit khẽ quát.

" Đây chỉ mới là bắt đầu! Sau này sẽ còn những lần nhìn những đồng đội của chúng ta hy sinh nữa. Nếu các cậu không muốn thấy những người đồng đội của mình như vậy thì hãy nhanh chóng tập luyện, vì không lâu nữa đâu chúng ta không có cơ hội tập luyện. "

Hơn hai trăm người nghe xong quản gia Oukit nói liền cất cao giọng la lên.

" Rõ. "

- ---------------

Ở một đất nước xa lạ, bên trong dường như khác hẳn với những người ở bên ngoài, đất nước được bao phủ bởi những tường thành cao to ngàn nghìn km.

Đi sâu vào có một cung điện cực kì quy nga tráng lệ, mọi thứ dường như được lát bằng vàng, khi ánh sáng mặt trời chiếu xuống những cung điện liền trở nên thật chói mắt.

Trong cung điện, một người đàn ông ăn mặc cực kì tốn kém, vì mọi thứ trên người ông ta toàn là vàng, vải được thêu bằng chỉ vàng, vương niệm được làm một cách kỳ công tinh xảo cũng bằng vàng, hai mắt ông ta nhắm nghiền như đang suy nghĩ gì đó.

Không bao lâu, một người đàn ông khác ăn mặc cũng không thua kém gì bao nhiêu người đang ngồi trên cái nga vàng trên cao kia, người đàn ông nhanh chóng quỳ xuống nói to.

" Thần, Nhị Hoàng Tử Aka RiPhiCion kính chào Quốc Vương. "

Người được gọi Quốc Vương kia hai mắt khẽ mở ra nhìn chằm chằm Nhị Hoàng Tử Aka RiPhiCion khẽ nói.

" Toàn người nhà! Đứng lên đi. "

Người được gọi là Quốc Vương này không ai khác chính là Đại Hoàng Tử Aka LiEnVion, là một người độc tài tham sống sợ chết nhưng cực kì độc ác. Từ lúc ông lên ngôi đến nay đã hơn năm mươi năm, nhưng chưa một lần nào bị các anh em cùng cha khác mẹ đá ra khỏi ngôi vị... vì ông ta rất may mắn khi bản thân có những người anh em rất trung thành.

Aka RiPhiCion vừa đứng dậy, cũng không còn thực hiện lễ nghi hay khách khí nữa mà mày nhíu chặt nói.

" Anh cả, chúng ta không thể để mất SiLa Nữ Đế dễ dàng như vậy! "

Aka LiEnVion đương nhiên cũng nghĩ như Aka RiPhiCion, khó khăn lắm những cái đó mới thuộc về nước này, vậy mà hiện tại có người đang muốn phá hủy, thật sự không thể tha thứ mà.

Nhưng khi nhìn mọi chuyện đang diễn ra một cách tiêu cực ông thật sự không biết nên giải quyết làm sao.

Nhìn người em trai cùng cha khác mẹ của ông một lúc lâu, Aka LiEnVion mới nói.

" Em có cách gì sao? "

Aka RiPhiCion nghe Aka LiEnVion hỏi, mày ông khẽ nhíu lại, trong đầu không ngừng suy nghĩ, Aka LiEnVion cũng không gấp rút mà để cho Aka RiPhiCion suy nghĩ. Tầm năm phút trôi qua, Aka RiPhiCion mới ngẩng đầu lên nói.

" Em nghĩ chúng ta nên cho quân đội sang đó hỗ trợ. "

Ngoài cách này ra, thật sự ông cũng không biết làm gì hơn, để bảo vệ SiLa Nữ Đế thì chỉ còn lại cách này.

Aka LiEnVion khẽ nhíu mày lại, nếu như bây giờ ra tay giúp thì những quốc gia khác sẽ nhìn ra thực lực của nước này, không những thế còn sẽ bị người đời dị nghị.

Như nhìn ra Aka LiEnVion suy nghĩ điều gì, Aka RiPhiCion liền nói.

" Chúng ta sẽ không bị ai nói gì khi sử dụng quan hệ thông gia mà giúp sức SiLa Nữ Đế. " dừng một chút, môi ông khẽ câu lên cười nham hiểm nói.

" Không phải Ara Limsini có những cô con gái sao? Bắt đại công chúa của nước SiLa Nữ Đế lấy Aka SiSion, Aka SiSion sinh ra quá đơn thuần lại ngốc nên có người chịu làm vợ của em ấy, chúng ta cũng bớt lo, không những thế sau này SiLa Nữ Đế thuộc về tay của công chúa đó, cũng tức là của Aka SiSion, chúng ta sẽ không cần lo lắng Ara Limsini phản bội nữa. "

Aka LiEnVion mày nhíu chặt suy nghĩ, không phải ý này không được, chính là đó là khi thắng trận, nếu như thua trận thì sẽ liên lụy đến đây.

" Em biết rõ là ở đây là khi SiLa Nữ Đế thắng, còn nếu thua nhất định chúng ta sẽ liên lụy. "

" Sẽ không! " Aka RiPhiCion khẳng định nói.

Aka LiEnVion vẫn nhíu mày lại khó hiểu.

" Anh cả, chúng ta giúp thông gia, chứ không phải tham gia vào trực tiếp, ngày đó nếu thua chỉ cần lấy lý do là giúp thông gia nên mới giúp và bằng chứng... đương nhiên cần những người bên SiLa Nữ Đế ký văn kiện giấy trắng mực đen đàng hoàng, cho dù có thua thì cũng đâu liên quan gì ta, bất quá, phải cưới cô vợ khác cho Aka SiSion thôi. "

Dừng một chút, Aka RiPhiCion lại nói.

" Anh cả là người tốt, chúng em ở trong hoàng cung đã gần hơn nửa đời người, thay vì những những đời trước sẽ bị tách ra xưng vương ở vùng nào đó nhưng anh vẫn giữ chúng em lại, không cho chúng em chịu thiệt, em vẫn là con của vua vẫn là em trai của anh và hơn nữa vẫn là một hoàng tử chứ không phải một vương gia, các công chúa cũng không bị gọi là quận chúa.

Anh yêu thương chăm sóc chúng em thấy rõ, huống chi là những người dân của chúng ta. Hiện tại nếu muốn đất nước chúng ta giàu mạnh hơn chỉ còn cách giúp SiLa Nữ Đế thôi anh. "

Họ biết, họ nợ Aka LiEnVion rất nhiều, tuy ông rất độc ác nhưng chưa bao giờ làm hại người thân khi họ không phải là người ám ông, họ vẫn được người người gọi hoàng tử thay vì là một vương gia nho nhỏ kia...

Quyền lực cũng vậy, Vương gia nắm trong tay 1000 lính thì hoàng tử tận 10000, nên chưa bao giờ bọn họ thấy chưa đủ cả cũng vì thế họ càng muốn giúp anh cả của họ, quốc vương của đất nước này ngày một thêm lớn mạnh hơn.

Aka LiEnVion thở hắc ra một hơi, cũng không biết có phải là đã bị thuyết phục hay không mà môi ông khẽ câu lên...

Ông nhớ lại hơn năm mươi năm về trước, trước khi lên ngôi kia cũng có người muốn giết ông, những phi tử của phụ vương ông đều vì bảo vệ ông mà chết đi, những anh em trai gái cũng bị chết vô số, Aka SiSion trước khi ngốc cũng từng cứu ông một mạng, đương nhiên khi ông lên ngôi ông phải bảo vệ những người đã hy sinh cứu ông rồi, giống như hiện tại... ông làm sao lại không đồng ý yêu cầu của Aka RiPhiCion được chứ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.