Tổng Tài Cuồng Vợ

Chương 37: Tươi đẹp




Editor: May

Làm cho hai mắt tên James kia bốc hỏa gào to kêu lên, một tay xé lụa mỏng trên người cô ta ra, bàn tay giống như quạt hương bồ nắm lấy ngực cô gái nhỏ kia vuốt ve. Cô gái kia hiển nhiên có chút đau, giọt nước mắt nhẹ nhàng rơi xuống, đọng ở bên má trong suốt như tuyết. Biểu tình của cô ta ôn nhu mà lại làm cho lòng người thương xót, nhưng lại nâng hai chân mảnh khảnh mềm mại lên, nhảy qua ngồi ở trên người James, cánh tay vừa nhấc liền ôm lấy cổ của hắn, ngực nhỏ xinh nhẹ cọ qua hai má James, rồi lại đột nhiên nhẹ nhàng tách ra, vòng eo nhỏ bé bị nắm chặt nhẹ nhàng giãy dụa xoay động quyến rũ chỗ bụng dưới của hắn...

James không ngờ cô gái Trung Quốc tinh xảo nhỏ xinh như búp bê Barbie này lại có động tác lớn mật như vậy, trong khoảng thời gian ngắn liền quên hết tất cả động tác...

Trong phòng lớn như vậy, thanh âm làm cho người ta mặt nóng tim đập dần dần tràn ngập ra, ông chủ Triệu nhìn thấy vậy, tâm liền bốc hỏa, nhưng lại ngại vì Hà Dĩ Kiệt ngồi ở chỗ này, không dám làm quá càn rỡ, tròng mắt liên tiếp loạn chuyển, liền liếc mắt lên mặt Hà Dĩ Kiệt.

Hà Dĩ Kiệt bưng trà chỉ làm bộ không thấy được khẩn cấp của ông ta, nhàn nhạt hỏi: “Ông chủ Triệu có vừa ý không?”

Tâm ông chủ Triệu như bị mèo cào, có thể thấy James kia đang ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, chính mình lại còn phải giả bộ chính nhân quân tử, lại càng nôn nóng hơn. Vừa nghe Hà Dĩ Kiệt hỏi, ông ta lập tức gật đầu lia lịa; “Rất vừa ý, đều là mỹ nhân!”

Hà Dĩ Kiệt cười, đặt tách trà xuống, rất chân thành nói: “Nếu ông chủ Triệu hài lòng, vậy Hà mỗ an tâm, chỉ là Tiêu thư ký còn đang chờ tôi đáp lời... Ngài xem chuyện đầu tư hạng mục...”

Lúc này ông chủ Triệu kia một lòng đều bay đến trên người cô gái đi thứ nhất vừa rồi, vừa nghe Hà Dĩ Kiệt hỏi chuyện đầu tư, đầu gật như gà mổ thóc, cười đến không thấy mắt: “Hà Tiên Sâm, chuyện này đã bàn tốt rồi, lần này tới nơi này của các người đầu tư, chính là nhìn sự chân thành của người bạn là Hà Tiên Sâm và Tiêu thư ký để quyết định, các người đã có thành ý, tôi đương nhiên sẽ không phản đối đâu. Chuyện đầu tư, tôi sẽ để cho phó tổng của tôi đi làm, liền... Liền tối ngày mai đi, các người mang hợp đồng đến đây đi!”

Hà Dĩ Kiệt nghe ông ta nói như vậy, đáy lòng thở nhẹ nhỏm một hơi, nét mặt lại không lộ ra quá nhiều biểu tình, chỉ lạnh nhạt gật đầu: “Như vậy rất tốt, kia -- ông chủ Triệu nhìn trúng ai?”

Triệu Tấn Thăng vui vẻ, mặt mày rạng rỡ, một phen lôi cô gái tóc dài kia ôm vào trong ngực: “Tôi thích phụ nữ tràn đầy khiêu gợi này, đây rất đúng với khẩu vị của tôi!”

Vừa nói, vừa sờ soạng cô gái kia...

Hà Dĩ Kiệt ngồi ngay ngắn một bên, lại không có dấu hiệu muốn đi.

Tương Tư lại nhìn không được, tay níu lấy áo Hà Dĩ Kiệt buộc chặt từng chút một... Cô không muốn, cô không muốn có một ngày cũng biến thành như vậy...

Cô cũng không muốn lại tới nơi này bị Châu tiểu thư biến thái kia dạy dỗ!

Nghĩ tới đây, lại cắn răng một cái, phút chốc tránh ra từ trong lòng của hắn. Tương Tư mặc kệ tất cả, không nhìn hắn, cúi đầu nói một câu: “Tôi đi về trước, có chút không thoải mái.”

Trong phòng đều là tiếng gầm dâm đãng, trên thân tên James kia đều cởi sạch trơn, lộ ra ngực rắn chắc đầy lông, cô gái kia đã bị hắn cởi ra hết, mà ông chủ Triệu và ông chủ Tôn bên này cũng là tình cảnh không khác lắm, nhưng có lẽ ông chủ Triệu này còn cố kỵ Hà Dĩ Kiệt ngồi ở trong này, chỉ là sờ loạn ở trên người cô gái kia, không có động tác tiến thêm một bước, Tương Tư liếc mắt nhìn liền cảm thấy buồn nôn, mím chặt môi xoay người liền chạy ra ngoài.

Hà Dĩ Kiệt vẫn không ngăn cản cô, cũng không gọi cô lại, chỉ là nhìn bóng lưng gần như chạy trối chết của cô, khóe môi nhẹ kéo một chút.

Tương Tư mới vừa ra khỏi phòng, liền lộn vòng trở lại đường lúc tới. Cô đi qua cái hành lang kia, thấy được thang máy, vẫn là một đường không người như cũ, chỉ là ấn thang máy, hồi lâu sau cũng không có phản ứng, cô có chút mờ mịt lại đi ấn chốt mở, thang máy vẫn không nhúc nhích như cũ. Tương Tư giật mình đứng ở tại chỗ, ngắm nhìn bốn phía, nhưng không thấy một người, cô bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác sợ hãi và cô đơn lớn nói không nên lời. Đứng ở nơi đó hồi lâu, cô chuyển phương hướng muốn đi tìm cầu thang, dạo qua một vòng lại không hề phát hiện, cô đành phải trở về lại, nhưng dù như thế nào cũng không chịu trở về gian phòng kia nữa.

Ngồi xuống thảm trên mặt đất, tựa vào trên vách tường bọc thảm tường thật dày, hai chân gập lại, cúi mặt xuống chôn ở trên đầu gối, giống như là một đứa bé không tìm được đường về nhà.

***

Ông chủ Triệu bị cô gái trong lòng trêu chọc bốc hỏa, lại thấy Hà Dĩ Kiệt không biết điều ngồi ở một bên, giọng nói không khỏi có mấy phần trầm thấp trào phúng: “Hà Tiên Sâm, tính tình bạn gái nhỏ của anh ngược lại rất lớn, cũng không thèm cho anh thể diện.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.