Tổng Tài Anh Tàn Nhẫn Quá Rồi

Chương 37






Thân phận của Mạc Vân Thiên không tầm thường như thế, theo lý thuyết, hắn chính là kim quy tể của vô số nữ tử nơi nhà cao cửa rộng nhà giàu hướng tới, nhưng mà huynh đệ Tử Thụ chỉ hy vọng về sau Tử La có thể sống thật yên ổn, quyền thế thì không coi trọng, ngay cả Tử La cũng muốn được sống đơn giản mà vui vẻ

Bởi vậy, thân phận của Mạc Vân Thiên lại trở thành chướng ngại nếu hai người muốn đến với nhau.

Vậy nên khi nhìn thấy tấm lòng của Tử La đối với Mạc Vân Thiên, không chỉ trong lòng Tử Hiến phức tạp, ngay cả Tử Thụ và Tiểu Lục cũng đang cảm khái rất nhiều.

Dung Phong nhìn thấy vẻ mặt của huynh đệ3Tử Thụ như vậy cũng đoán được suy nghĩ trong lòng họ lúc này, trong lòng hắn không khỏi cũng cảm thấy có chút phức tạp.

Đương nhiên hắn vui vẻ khi nhìn thấy Tử La cũng có ý với Mạc Vân Thiên, bởi vì như vậy mới chứng minh không phải Mạc Vân Thiên tương tư đơn phương, nhưng đứng ở góc độ của huynh đệ Tử Thụ thì hắn cũng hiểu được suy nghĩ của bọn họ

Giờ phút này, điều hắn có thể làm cũng chỉ là cầu nguyện sau khi chiến tranh biên quan giành được thắng lợi, Đại Tề ổn định lại, Mạc Vân Thiên có thể dựa theo kế hoạch của hắn mà thành công bứt ra khỏi lốc xoáy lớn này

Nghĩ đến kế hoạch thoát thân mà Mạc Vân1Thiên sớm đã định ra, lòng Dung Phong cuối cùng cũng thoải mái rất nhiều!

Tận mắt thấy tấm lòng của Mạc Vân Thiên đối với Tử La mấy năm nay, mà Tử La cũng không phải không có cảm giác gì với Mạc Vân Thiên, hắn lại hy vọng hai người họ có thể đến với nhau hơn bất cứ ai khác

Mà hắn cũng tin tưởng Tử La là người thích hợp nhất để làm thê tử của Mạc Vân Thiên

Và Mạc Vân Thiên là người một khi đã động lòng thì tuyệt đối sẽ chấp nhất hơn bất cứ kẻ nào, nếu Mạc Vân Thiên không thể ở bên Tử La thì có lẽ cả đời hắn sẽ là một người cô đơn

Tuy rằng Mạc Vân Thiên đã sớm có kế hoạch thoát6thân khỏi cục diện triều đình, nhưng điều kiện tiên quyết là hiện tại bọn họ phải giành chiến thắng ở biên quan và Tây Nam, khiến triều Đại Tề có thể ổn định.

Sau khi suy nghĩ rõ ràng, ánh mắt Dung Phong càng thêm kiên định

Dung Phong và Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục cũng chỉ suy nghĩ lo lắng một lúc rồi bọn họ lại nhanh chóng định thần lại, bắt đầu thảo luận chi tiết về lần vận chuyển lương thảo này.

Mà Tử La cũng chỉ tốn không đến nửa tiếng, không đợi Dung Phong và huynh đệ Tử Thụ phái người đi thúc giục, Tử La đã cùng Xuân Hoa, Hạ Hà cầm bọc lớn bọc nhỏ từ hậu viện đi ra

Ngoài một phong thư mà Tử La đã sớm4tự mình viết cho Mạc Vân Thiên thì nàng còn chuẩn bị cho Mạc Vân Thiên rất nhiều thứ linh tinh khác.

Có quần áo bình thường, có giày, quần áo để mặc mùa đông, cũng có các loại đồ ăn vặt mà Tử La bình thường hay làm, ví dụ như thịt lợn khô, chỉ cần không dính nước là có thể bảo quản lâu.

Còn có các loại thuốc trị thương, số thuốc đó đều được Tử La dùng nước suối trong không gian để gia công, chính là thứ tốt mà ngàn vàng cũng khó cầu, là Tử La vì chuẩn bị dự phòng cho Mạc Vân Thiên và mọi người ở trên chiến trường bị thương, lại chuẩn bị nhiều và chu đáo, nghĩ Mạc Vân Thiên ngoài bản thân mình ra3cũng có thể cho người bên cạnh dùng.

Vì thế, những gì mà Tử La chuẩn bị ước chừng có bảy, tám bọc hành lý.

Khi Tử La xách theo hai bọc hành lý nhỏ, Xuân Hoa, Hạ Hà sau lưng còn cách theo ba, bốn bọc hành lý lớn theo vào, huynh đệ Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục còn có Dung Phong lập tức đều kinh ngạc, không khỏi trợn mắt há hốc miệng, sửng sốt mà nhìn.

“A, A La, những thứ này đều là muội muốn đưa cho Mạc đại ca à?” Tử Hiên đứng lên nhìn bọc lớn bọc nhỏ trên tay Tử La và Xuân Hoa, Hạ Hà, không dám tin mà hỏi Tử La để xác nhận.

“Vâng, đương nhiên!”

Lúc này Tử La đang sốt ruột vì sắp xếp lại đồ cho Mạc Vân Thiên cho nên cũng không lưu ý đến vẻ dị thường của mọi người

Hiện tại nghe Tử Hiên hỏi như vậy nên cũng thản nhiên trả lời một câu, sau đó lại xoay người sai bảo Xuân Hoa, Hạ Hà sau lưng.

“Xuân Hoa tỷ, Hạ Hà tỷ, chúng ta tạm đặt đổ xuống trước đã.” Nói xong, Tử La đặt bọc hành lý trong tay xuống mặt bàn trước mặt Dung Phong

So với Tử La một lòng một dạ đều tập trung vào đủ loại đồ muốn gửi cho Mạc Vân Thiên, Xuân Hoa và cả người thần kinh khá thô như Hạ Hà lại đều không bỏ lỡ biểu cảm kinh ngạc trên mặt huynh đệ Tử Thụ và Dung Phong

Hai người họ lại hơi ngượng ngùng đặt mấy bọc đồ trong tay mình xuống.

Sau đó, khi Tử La phất tay nói trong phòng không còn chuyện gì cần họ nữa, dưới chân Xuân Hoa, Hạ Hà như bôi dầu vậy, chạy vọt ra cửa.

“Dung đại ca, những gì mà A La chuẩn bị cho Mạc đại ca đều ở đây cả!” Tử La đặt bảy, tám bọc đồ kia xuống rồi mới ngẩng đầu nói với Dung Phong

“A...” Dung Phong ngẩn người, rồi mới tò mò hỏi: “Mấy thứ này, mấy thứ này là gì thế?”

Đương nhiên là Tử La vẫn không biết Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục, còn có Dung Phong đang giật mình khi nhìn thấy một đống bọc hành lý mà nàng lấy ra, nghe vậy liền bắt đầu giải thích cho Dung Phong từng bọc hành lý một.

“Đây là những thứ mà A La chuẩn bị cho Mạc đại ca, có các loại quần áo mặc, đều thích hợp cho mùa đông tới

Còn nữa, đây đều là một ít đồ ăn vặt mà A La làm, có cả thịt lợn khô, đồ ăn ở biên quan không phong phú, những thứ này Mạc đại ca có thể thỉnh thoảng ăn đối vị.”

Tử La giới thiệu lần lượt những bọc đồ đựng đồ ăn và quần áo, cuối cùng khi nhắc tới thuốc trị thương thì lại trở nên nghiêm túc, “Cái này là một ít thuốc trị thương mà A La tự tay làm, A La đã cho các thầy thuốc kiểm tra, đều là thuốc vô cùng tốt, các thành phần dược liệu cũng đều vô cùng tốt, cách dùng thì A La cũng đã viết rõ ràng từng thứ một, đến lúc đó, Dung đại ca nhất định phải đưa tận tay cho Mạc đại ca nhé.”

Trên chiến trường, đao kiếm không có mắt, thuốc trị thương đương nhiên là không thể thiếu, cho nên Tử La rất coi trọng số thuốc trị thương đó

Mà đương nhiên Dung Phong cũng biết rõ tầm quan trọng của thuốc trên chiến trường ở biên quan, nghe Tử La nói như vậy nên cũng thu hồi tâm tư muốn trêu ghẹo Tử La vừa rồi, trịnh trọng gật đầu với Tử La.

“Ừ, A La yên tâm, đến lúc đó, chắc chắn Dung đại ca sẽ tự tay giao số thuốc trị thương này cho biểu huynh.” Dung Phong hứa hẹn

Nghe Dung Phong bảo đảm, Tử La thấy tất cả đều được chuẩn bị tốt nên cũng thả lỏng, giờ mới lưu ý tới không khí trong phòng có chút dị thường nên cẩn thận nhìn biểu cảm của Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục và Dung Phong.

Nhìn thấy Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục, còn có Dung Phong lúc này vẫn còn có chút giật mình mà nhìn một núi bọc đồ trên bàn, lại nghĩ đến sự khác thường của Xuân Hoa, Hạ Hà vừa rồi

Nhất thời, Tử La cũng hiểu được mình xếp | hơi nhiều thứ gửi cho Mạc Vân Thiên!

Sau đó nàng nghĩ rằng lần này Dung Phong đi vận chuyển lương thảo, có lẽ không có chỗ nào để đồng bọc đồ của nàng thì không khỏi lo lắng, nghĩ không biết có phải mình đã gửi đồ cho Mạc Vân Thiên hơi nhiều rồi hay không

Dù sao, đám người Dung Phong lần này làm chính sự, vận chuyển lương thảo đến biên quan, việc này quan trọng, làm sao có sức lực mang cả bọc đồ của nàng nữa

Nhưng mà nàng chuẩn bị những thứ này đã lâu, chọn lựa đi chọn lựa lại, đều là những thứ mà nàng cảm thấy Mạc Vân Thiên sẽ cần đến, hơn nữa lại là thứ khan hiếm đối với Mạc Vân Thiên

Cho nên nếu bảo nàng không để Dung Phong mang số bọc đồ này cho Mạc Vân Thiên thì nàng cũng lo lắng.

Nhưng Tử La cũng biết sự tình bên nào nặng bên nào nhẹ, nghĩ nghĩ rồi mới cắn răng, ngượng ngùng nói với Dung Phong: Ha ha..

Dung đại ca, hình như A La chuẩn bị hơi nhiều rồi, nếu Dung đại ca bất tiện thì các huynh chỉ cần gửi cho Mạc đại ca thuốc trị thương là được.”

Nhìn thấy Tử La khó xử, lúc này Dung Phong đâu còn có thể kinh ngạc với núi bọc đồ mà Tử La lấy ra nữa.

Vì thế, Dung Phong định thần lại, lập tức nói: “Không sao đâu, không sao đâu, bọn huynh nhiều xe ngựa lắm, người cũng nhiều, nhiều lương thảo như vậy mà vẫn có thể vận chuyển đến tận biển quan, sao có thể không chỉ được số bọc hành lý này chứ? Cho nên không sao cả, không sao, cứ mang hết đi, Dung đại ca bảo đảm sẽ tự tay đưa hết số bọc đồ này cho biểu huynh.”

“Thật sao?” Nghe Dung Phong nói vậy, đương nhiên Tử La cực kỳ vui mừng, nhưng vẫn muốn xác nhận lại với Dung Phong

“Ừ, đương nhiên, đương nhiên rồi! Dung đại ca chưa bao giờ nói lời nào không nắm chắc cả.” Dung Phong nghe Tử La hỏi vậy thì liên tục gật đầu, chỉ kém vỗ ngực để cam đoan.

Dung Phong biết nếu để Mạc Vân Thiên biết hắn bỏ lại những thứ mà Tử La muốn gửi cho mình thì khẳng định sẽ hành chết hắn cho xem.

Vừa nghĩ đến thủ đoạn hành người của Mạc Vân Thiên, Dung Phong không hề nghĩ nhiều đã liên tục gật đầu

“Được, vậy thì làm phiền Dung đại ca nhé.” Đương nhiên Tử La không biết suy nghĩ trong lòng Dung Phong lúc này, vừa nghe vậy liền cực kỳ vui sướng nói với Dung Phong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.