Tổng Tài Anh Tàn Nhẫn Quá Rồi

Chương 22




Nhưng cho dù nghĩ gì thì trên mặt Tô Tinh vẫn không có chút biểu cảm nào: “Không sợ tôi giày vò đám người kia đến chết à?” Lawrence cười: “Nếu chỉ thế mà bọn họ đã bị giày vò đến chết thì chứng tỏ bọn họ không có tư cách sống tiếp, nếu chết thì cứ chết thôi.” Từ trước đến giờ gã chưa từng quan tâm đến mạng người.

“Được, còn quyền lực của tôi thì sao?” Nếu chẳng có chút quyền lực nào thì thà rằng cô cứ ở lại chỗ này, tiếp tục bị giam lỏng còn hơn.

“Toàn quyền phụ trách

Chỉ cần không rời khỏi phạm vi căn cứ.”

Đây coi như là đã cho cô phạm vi quyền lực lớn nhất rồi3“Được

Lawrence, anh thật sự buông tha cho tôi như vậy sao?” Chỉ quất roi có một trận, cũng không làm tổn thương đến gân cốt, chẳng giống phong cách trước kia của Lawrence cho lắm

Trước đó, Tô Tinh quay lại là đã hy sinh nửa cái mạng để đổi lấy cơ hội ở lại bên cạnh gã.

“Ha ha, xem ra em cảm thấy tôi đã trừng phạt em quá nhẹ nhỉ? Lần này xét thấy em chủ động quay lại nên tôi mới xử nhẹ, nhưng Tô Tinh, tôi cho em biết, mặc kệ mục đích em quay lại là gì, tôi khuyên em nên bỏ hết những mưu mổ đó đi cho tôi, bằng không..

Tin tôi đi, cho dù người em quan tâm có0là cháu dâu của nhà họ Phó ở thủ đô, tôi vẫn có cách để động đến cô ta.”

Sắc mặt Tô Tinh thay đổi trong nháy mắt, cô khiếp sợ nhìn về phía Lawrence, sao gã lại biết Thẩm Thanh Lan? “Không cần kinh ngạc như thế đâu, trong lòng em rất rõ chúng ta làm nghề gì, chưa từng có chuyện nào tôi muốn biết mà không tra ra được cả

Quả thật em đã bảo vệ cô ta rất tốt, tôi phải tốn rất nhiều công sức mới điều tra ra được cô ta đó.”

Thì ra khoảng thời gian này, Lawrence không hề xuất hiện ở trước mặt cô chính là để đi điều tra Thẩm Thanh Lan ư?

“Lawrence, nếu anh dám động đến5một sợi tóc của cô ấy, tôi sẽ liều chết với anh.” Trong mắt Tô Tinh đầy vẻ lạnh lẽo

Lời này chẳng khác gì thừa nhận quan hệ giữa cô và Thẩm Thanh Lan không hề hời hợt.

Nếu gã đã có thể gọi thẳng tên Thẩm Thanh Lan ra, chứng tỏ gã đã kiểm chứng rồi, phủ nhận cũng không còn bất cứ tác dụng gì nữa, chi bằng thẳng thắn thừa nhận nhược điểm của mình chính là Thẩm Thanh Lan

Còn với Lawrence, một cấp dưới có nhược điểm luôn luôn có thể làm gã yên tâm hơn một chút.

Tô Tinh nhanh chóng nghĩ thông, đồng thời cũng đã nghĩ ra cách đối phó.

Lawrence cười khẽ: “Tô Tinh, người luôn vô tâm như em4vậy mà cũng biết trân trọng một người

Bây giờ tôi bỗng thấy rất tò mò, rốt cuộc Thẩm Thanh Lan này có quan hệ như thế nào với em mà đáng để em hy sinh vì cô ta như vậy?”

Tô Tinh nghe vậy thì yên tâm, xem ra thứ Lawrence điều tra được cũng chỉ là chút chuyện ngoài lề, ít nhất là thân phận Mị vẫn chưa bị điều tra ra.

“Người này chẳng có quan hệ gì với tôi hết

Lawrence, đừng nghi ngờ tới, nếu anh dám động đến một sợi tóc của cô ấy, chưa nói tôi sẽ không bỏ qua cho anh, ngay cả nhà họ Phó và nhà họ Thẩm cũng sẽ không bỏ qua cho anh đâu

Tôi cũng muốn biết,9chọc phải một người trong quân đội của nước Z thì liệu cuộc sống sau này của anh có ung dung tự tại như thế được nữa không.” Tô Tinh lạnh giọng lên tiếng.

“Tô Tinh, uy hiếp không phải cách làm thông minh đâu.” Khóe môi Lawrence nhếch lên cười, nhưng lại không hề có chút ấm áp nào

“Không phải chính anh đã dạy tôi hay sao? Thủ đoạn không quan trọng, quan trọng là có tác dụng.” Lawrence yên lặng nhìn cô, bỗng bật cười: “Tô Tinh, em quả là học sinh thông minh nhất mà tôi từng gặp, không sai.” Tô Tinh mặt không biểu cảm, đưa mắt nhìn theo gã rời đi

Sau khi Lawrence rời đi, người vẫn luôn canh gác bên ngoài cũng rời đi, cuối cùng Tô Tinh cũng hết bị giam lỏng.

Tô Tinh đầu tiên là đi ra khỏi phòng, sau đó nhìn thấy Bruce đang đứng ở xa, anh ta đi về phía cô

Tô Tinh khẽ lắc đầu ra hiệu anh đừng qua đây, Bruce dừng bước, rẽ sang hướng khác rồi rời đi.

Tô Tinh liếc nhìn một hướng nào đó, cười lạnh, bình tĩnh đi ra ngoài

“Sau khi cô ta đi ra khỏi phòng thì lượn lờ một vòng trong căn cứ, trong thời gian đó cũng không hề tiếp xúc với bất kỳ kẻ nào.” Lawrence nghe cấp dưới báo cáo, vẻ mặt khó đoán: “Thật sự không hề tiếp xúc với bất kỳ kẻ nào sao?” Người báo cáo gật đầu: “Đúng vậy, ngay cả ánh mắt cũng không hề trao đổi, chúng tôi vẫn luôn theo dõi sát sao.”

Lawrence chống cằm, đám ngu này nhất định đã bị Tô Tinh phát hiện ra rồi, bảo sao không thu hoạch được gì

Gã phất tay ra hiệu cho cấp dưới lui xuống.

“Thủ lĩnh, chúng tôi vẫn phải tiếp tục giám sát sao?” Cấp dưới hỏi

Lawrence lắc đầu: “Được rồi, bỏ đi.” Nếu Tô Tinh đã phát hiện ra rồi thì tiếp tục giám sát cũng chẳng còn tác dụng gì nữa.

Trong tay gã đang cầm một bức ảnh, trong ảnh là Thẩm Thanh Lan

Từ sau khi biết Tô Tinh có tiếp xúc mật thiết với một người phụ nữ, gã đã điều tra rồi, thế nhưng điều tra được một thời gian mà vẫn không tra được bất cứ tin tức có ích nào, ngoại trừ biết người phụ nữ này tên Thẩm Thanh Lan, là con gái của nhà họ Thấm, cháu dâu của nhà họ Phó.

Gã nhìn người phụ nữ trong ảnh, không nghĩ ra vì sao Tô Tinh lại bảo vệ cô ta như thế, hai người bọn họ đáng ra phải không hề quen biết gì mới đúng.

Lawrence đã cứu Tô Tinh, thế nhưng lại hoàn toàn không biết gì hết về gia cảnh của cô, chỉ cho rằng cô là trẻ mồ côi.

Gã không nghĩ ra quan hệ giữa Tô Tinh và Thẩm Thanh Lan, tạm thời cũng không tra ra bất cứ điều gì đáng ngờ, đành gác chuyện này qua một bên.

Không phải gã chưa từng nghĩ tới việc bắt Thẩm Thanh Lan để uy hiếp Tô Tinh, nhưng thân phận của Thẩm Thanh Lan không hề đơn giản, gã cũng không muốn chọc phải người có thân phận như vậy

Dù sao nước Z cũng là một trong những cường quốc lớn trên thế giới, nhà họ Phó lại là dòng họ có quyền lực

Mà chồng của Thẩm Thanh Lan, Phó Hoành Dật rất có tầm ảnh hưởng trong quân đội, gã mới chỉ nghe ngóng một chút đã hiểu được sơ bộ.

Nếu bắt Thẩm Thanh Lan, chỉ sơ ý một chút thôi là sẽ tự chuốc vạ vào thân

Chỉ vì một mình Tô Tinh mà làm liên lụy đến tương lai của toàn bộ căn cứ, đây không phải cách làm của người sáng suốt, cho nên sau khi nắm rõ tình huống cơ bản, Lawrence liên quay về, cũng không tiến hành điều tra rõ ràng thân phận của Thẩm Thanh Lan

Nếu không phải như thế, có thể gã đã biết Thẩm Thanh Lan chính là Mị rối.

Tô Tinh là một con thú hoang khó thuần hóa, muốn khiến cô ngoan ngoãn nghe lời thì cần rất nhiều kiên nhẫn và thủ đoạn

Chính vì gã đã quá dịu dàng với Tô Tinh nên mới khiến cho móng vuốt của con mèo hoang này càng ngày càng sắc bén, gã nghĩ đã đến lúc mài giũa móng vuốt cho cô rồi.

Màn đêm buông xuống, khu căn cứ dần chìm vào tĩnh lặng

Tô Tinh đứng dậy, mở cửa phòng ra một khoảng hẹp, ngó ra bên ngoài nhìn quanh một chút, không phát hiện bất cứ người khả nghi nào, xem ra đám người giám sát cô đã rời đi rồi.

Tô Tinh nhếch miệng lên, nụ cười lạnh lùng, hoàn toàn không ngờ bây giờ Lawrence đã sa sút tới mức phải dùng thủ đoạn như giám sát rồi.

Xác nhận ngoài cửa không có ai, mà tình hình xung quanh cũng an toàn, Tô Tinh lắc mình, hòa vào bóng đêm

Trụ sở này cũng coi như là nơi cô đã sống từ nhỏ đến lớn, cổ vô cùng quen thuộc với từng ngọn cây cọng cỏ ở đây, đương nhiên biết những chỗ nào có camera, những chỗ nào không có

Bóng dáng cô nhanh chóng xuyên qua màn đêm, né tránh được tất cả camera một cách hoàn hảo.

Bruce đang định đi ngủ, ai ngờ cửa lại bị mở ra, anh lập tức nắm chặt dao găm: “Ai?” “Bruce, là tôi.” Tô Tinh lên tiếng, Bruce thả lỏng trong nháy mắt, ném dao găm qua một bên

“Sao cô lại tới đây?” “Bruce, chuyện lần trước trong địa lao, tôi rất xin lỗi.” Tô Tinh vừa mở miệng đã xin lỗi

Lời cô nói trong địa lao rất nặng nề, chắc chắn đã làm tổn thương lòng Bruce.

“Tôi không để bụng chuyện đó đâu, nhưng cô nhất định phải đi bên cạnh hắn ta sao?” “Bruce, hôm nay chúng ta tạm thời không nói chuyện này, tôi muốn hỏi anh chuyện khác, thời gian không nhiều, tôi hỏi xong sẽ đi luôn.” Vẻ mặt Tô Tinh nghiêm túc

“Nói đi.” “Thời gian anh ở trong căn cứ lâu hơn tôi, anh có từng gặp người phụ nữ nào có dáng vẻ rất giống tôi xuất hiện bên cạnh Lawrence không?” Bruce không rõ Tô Tinh nói vậy là có ý gì? Tô Tinh giải thích: “Ý tôi là gương mặt này của tôi đó

Có phải bên cạnh Lawrence đã từng xuất hiện một người phụ nữ trông rất giống tôi hay không?” “Tô Tinh, tôi hiểu ý cô, nhưng vì sao cô lại hỏi như vậy? Bên cạnh Lawrence chưa từng xuất hiện bất cứ một người phụ nữ nào.” Nếu Tô Tinh cũng được tính thì người đó chính là cô.

Tô Tinh nhíu mày: “Không có lấy một người sao?”

“Đúng, không có ai hết.” Tất cả mọi người trong căn cứ đều biết con người Lawrence không gần nữ sắc, cũng không ham nam sắc

Gã tựa như là một cỗ máy không có tình cảm.

Vậy xem ra chính là Lawrence đã che giấu quá kỹ rồi, Tô Tinh thầm nghĩ

Cô dám chắc chủ nhân của gương mặt này nhất định có quan hệ sâu sắc với Lawrence, có lẽ cô gái này cũng chính là điểm yếu duy nhất của Lawrence

Nếu cô có thể làm rõ ràng mối quan hệ của phụ nữ này với Lawrence, có lẽ cô sẽ đánh bại được Lawrence, thậm chí diệt trừ gã.

“Bruce, tôi cần anh giúp.” “Cô nói đi.” Bruce đồng ý không chút do dự.

“Tôi muốn đến thư phòng của hắn ta xem thử

Tôi cần anh canh chừng giúp.” “Không được

Chuyện này quá nguy hiểm

Nếu bị Lawrence phát hiện thì cô sẽ chết chắc.” Anh quá rõ thủ đoạn của Lawrence.

Bruce sợ Lawrence hơn cả Tô Tinh sợ gã.

“Bruce, tôi nhất định phải làm, chuyện này rất quan trọng với tôi

Nếu thành công thì chúng ta sẽ được tự do, cũng không cần nghe theo hắn ta sai bảo nữa, hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của hắn

Từ nay về sau, chúng ta có thể sống cuộc sống mà mình muốn, không cần tiếp tục sống cuộc sống kinh hồn bạt vía, như cái xác không hồn nữa.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.