Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị

Chương 10: Phong Làm Quý Nhân




Vì thân phận đặc biệt của Dạ Đình Sâm nên không có ai dám phỏng vấn hắn, thậm chí chụp ảnh cũng phải cố gắng tránh từ chính diện, tất cả micro đều đồng loạt tập trung về phía Nhạc Yên Nhi, từng câu hỏi sắc bén như dao đồng loạt ném lại đây.

- Cô Nhạc, xin hỏi với thân phận của cô để trở thành phu nhân chủ tịch tập đoàn LN có cần đến cách đặc biệt nào không?

- Cô Nhạc, xin hỏi có phải cô đã mang thai trước nên mới có thể trở thành người vợ bí mật của chủ tịch Dạ không?

- Cô Nhạc, cô là con gái nuôi của nhà họ Cố, theo nguồn tin chúng tôi có thì ông Cố là do bị cô làm tức chết, cô Cố Tâm Nguyệt vào tù cũng vì cô, xin hỏi cô có muốn giải thích gì không?

- Cô Nhạc, xin hãy trả lời câu hỏi của tôi! Theo những gì chúng tôi tìm hiểu được thì cô và ngài Dạ đây đã kết hôn nhưng không cử hành hôn lễ, lý do vì cô thay lòng đổi dạ, có quan hệ với Nhị thiếu gia nhà họ Dạ phải không?

- Cô Nhạc, trước đây cô lấy được vai diễn trong White Lover nhờ quan hệ với chủ tịch Dạ phải không?

- Cô Nhạc, nghe nói An Tri Ý bị thay vì đã động chạm đến cô, đối với quy tắc ngầm trong showbiz cô có ý kiến gì không?

- …

Vô số máy quay nhắm thẳng vào cô, ống kinh dài ngắn đủ cả, như hố đen muốn nuốt chửng người khác, đèn flash nháy liên tục khiến cô không mở nổi mắt.

Đám ký giả tranh nhau đưa micro vào gần, sắp chạm cả vào mặt cô.

Hôm nay tất cả giới truyền thông thành phố A đều nhận được tin nặc danh về quan hệ mờ ám của Nhạc Yên Nhi và chủ tịch LN là Dạ Đình Sâm, nói cô mang thai trước khi cưới, nói cô bắt chẹt người trong giới, hãm hại người thân, làm tức chết trưởng bối… Quả thực là tội lỗi chồng chất.

Nếu chỉ có thế họ cũng không dám chất vấn phu nhân chủ tịch LN như này nhưng người báo tin lại cho biết Dạ Đình Sâm đã biết bộ mặt thật của Nhạc Yên Nhi nên sẽ không bảo vệ cô.

Cơ hội tốt thế này đám phóng viên đương nhiên không thể bỏ qua, dùng đủ mọi thủ đoạn cũng phải vào được bữa tiệc này để phỏng vấn.

Những câu hỏi vừa rồi nghe xong Nhạc Yên Nhi tuy hiểu hết nhưng khi chúng được đặt cạnh nhau cô lại thấy như mình không hiểu lắm.

Cô đứng đờ ra, lạnh run cả người.

Ác ý như thủy triều sắp sửa nhấn chìm cô.

Lúc này cô đã biết, sự nghiệp chỉ vừa mới khởi sắc của mình coi như đã xong rồi.

Vấn đề đạo đức với ngôi sao nữ là trí mạng.

Nháy mắt như thể trở về lần đầu tiên gặp nhau, cô cũng bị đám phóng viên quây kín thế này, đối mặt với vô số chất vấn ác ý.

Lúc đó hắn như thiên thần từ trên trời giáng xuống bảo vệ cô.

Giờ cô một lần nữa rơi vào cảnh không nơi nương tựa, phía sau vẫn là người đàn ông đó nhưng cô lại không dám xin hắn giúp đỡ.

Cô sợ…

Sợ kết quả khi cầu cứu là lời từ chối vô tình của hắn!

Cô siết chặt tay, ép chính mình phải đối mặt với tất thảy, muốn nói gì đó nhưng lại thấy cổ họng vô cùng đau đớn, hệt như bị vô số cây kim đâm vào.

- Tôi…

Cô ráng hết sức mới nói được một chữ, nhưng ngay sau đó lại bị vô số vấn đề bao phủ.

- Cô Nhạc, tại sao cô lại chần chừ, chẳng lẽ tất cả đều là sự thật?

- Cô Nhạc, còn có người nói cô đã từng chen vào cuộc hôn nhân của cô Bạch Nhược Mai, xin hỏi đó có phải sự thật không? Cô định làm người thứ ba sao?

- Chủ tịch Dạ, xin hỏi ngài có biết những bê bối này của vợ mình không?

Cuối cùng còn có người hướng micro về phía Dạ Đình Sâm, thậm chí có khí thế không sợ chết.

Bê bối sao…

Thì ra tất cả là bê bối, là vết nhơ trong đời cô!

Cô không dám quay đầu nhìn lại, sợ hãi phải thấy biểu cảm lạnh lùng vô tình của hắn.

Lúc này cô chỉ muốn chạy trốn, hoặc có một cái lỗ để cô chui vào thôi cũng tốt.

Sự bồn chồn sợ hãi của cô, sắc mặt tái nhợt run rẩy của cô đều đã rơi vào tầm mắt của một người.

Vừa hay Anjoye đỗ xe gần đó, đang chuẩn bị xuống xe thì thấy đám phóng viên vây kín vợ chồng Dạ Đình Sâm, nhưng câu hỏi ác ý của họ đến người đang ở xa như anh ta còn nghe rõ mồn một.

Anh ta vội mở cửa xe, không cần biết thân phận mình hiện tại đang rất nhạy cảm mà bước tới, nhưng không ngờ lúc này Dạ Đình Sâm lại lên tiếng.

Hắn tiến lên một bước, bàn tay to lớn nhẹ nhàng ôm eo Nhạc Yên Nhi, giọng nói lạnh đến thấu xương vang lên:

- Các người hình như rất hứng thú với chuyện riêng của vợ tôi thì phải?

- Vì có người đưa tin nặc danh nên…

Một phóng viên nhanh nhảu lên tiếng.

- Các vị, ngày mai mọi người sẽ nhận được thư từ luật sư của LN. Tất cả những câu hỏi này vợ chồng chúng tôi sẽ trả lời đầy đủ cho các người trên tòa.

Một lời không hợp...

Trực tiếp lên tòa gặp mặt?

Tất cả phóng viên đều trợn mắt há hốc mồm, bởi từ lúc sinh ra cái nghề phóng viên này tới nay họ chưa từng nghe thấy chuyện nào như vậy cả.

Mười mấy phóng viên có mặt ở đây trực thuộc các tòa soạn khác nhau, tất cả đều bị một công ty thưa kiện, đây chính là sự kiện chưa từng có trong lịch sử!

Dạ Đình Sâm ôm Nhạc Yên Nhi rời đi rồi mà đám phóng viên chỉ dám đứng im nhìn theo.

Kẻ gửi tin nặc danh nói rất đáng tin, thậm chí còn đưa ra nhiều bằng chứng xác thực, đến đơn ly hôn của Nhạc Yên Nhi và Dạ Đình Sâm cũng có, thế nên họ mới dám tin tưởng, mới dám làm càn đến mức chất vấn ác ý như vậy. Không ngờ được lại vì thế mà phải trả cái giá quá đắt!

Tiếng bấm máy điên cuồng đều dừng lại, sắc mặt đám phóng viên đều cực kỳ khó nhìn.

Vệ sĩ của Dạ Đình Sâm tới rất nhanh, đẩy hết đám phóng viên chặn đường, mở ra một lối đi ở giữa. Phóng viên rất sợ LN nên không dám ngăn cản nữa.

Lúc này Nhạc Yên Nhi vẫn đang được Dạ Đình Sâm ôm vào lòng, hắn vẫn không buông cô ra, đưa cô vào tận trong phòng tiệc rồi đỡ cô ngồi xuống ghế.

Cô như thể người mất hồn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, hai mắt dại cả ra, trong mắt lấp lánh hơi nước.

Dạ Đình Sâm nhìn mà… trái tim quặn đau.

Bàn tay to lớn của hắn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc cô, khiến cô cảm thấy vô cùng quen thuộc.

Mỗi lần cô gặp chuyện gì mẹ đều sẽ vuốt tóc cô như vậy để an ủi cô.

Về sau ở cùng Dạ Đình Sâm, chỉ có hắn mới làm việc này với cô.

Cô biết hắn đang làm gì nhưng cũng không nói.

Đây chỉ là động tác theo bản năng mà thôi, hắn không thể nào biết được ý nghĩa của nó với cô.

- Cảm ơn.

Nhạc Yên Nhi nhỏ giọng nói.

Dạ Đình Sâm lãnh đạm nhìn cô, giấu hết tình yêu và đau lòng, tiếng nói trầm thấp vang lên, như thể có tác dụng trấn an người khác.

- Đây đều là việc tôi phải làm, hiện giờ chúng ta vẫn là vợ chồng.

- Thật ra… anh cũng không phải làm thế, danh tiếng của em… không ra sao…

Cô mím môi, mạnh mẽ đè xuống xót xa trong lòng.

Cô không biết những chuyện này có để lại ấn tượng xấu cho Dạ Đình Sâm không, liệu hắn có nghe lời đám phóng viên mà hiểu lầm cô hay không nữa.

Dù phải ly hôn cô cũng muốn để lại ấn tượng đẹp đẽ trong lòng hắn.

Trong lúc cô đang thấp thỏm bất an thì Dạ Đình Sâm lại nói.

- Nếu cô thật sự là người như vậy chắc chắn tôi sẽ không lấy cô.

Giọng nói trầm thấp êm tai của Dạ Đình Sâm vang lên, như tiếng đàn violon chảy qua không gian an tĩnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.