Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Chương 13: Trên đời không có bữa cơm trưa miễn phí




Cho dù biết sự lợi hại của đại đỉnh tám cực của Diệp Mặc, nhưng tên tu sĩ mặc áo vàng kia cũng không lo lắng, lúc này Diệp Mặc dưới ánh sáng màu trắng bệch của Cửu diệu tinh luân kia, thoạt nhìn hỗn loạn, dường như hoàn toàn không biết nên thế nào mới tốt.

Chỉ cần Diệp Mặc ngã xuống, thì gã sẽ giam Diệp Mặc lại ngay lập tức.

Diệp Mặc mấy lần muốn thông báo cho Vô Ảnh đánh lén rồi, sau đó hắn lập tức phản công lại, nhưng mấy lần hắn đều nhẫn nhịn, hắn cảm thấy thời cơ còn chưa đến lúc tốt nhất.

Tu sĩ áo vàng dốc toàn lực thúc giục Cửu diệu tinh luân, Diệp Mặc lập tức cảm nhận được sức nóng lại càng kinh khủng hơn, một tinh luân trắng bệch cực lớn rộng mấy chục trượng đã cuốn về phía Diệp Mặc.

Tên tu sĩ áo vàng toàn lực ra tay, Diệp Mặc trong lòng thầm than, đối mặt với tu sĩ Kim Tiên này, nếu như không phải hắn lúc trước đánh lén thành công, thì vừa nãy một đòn công kích của đối phương, hắn thậm chí cũng không còn cơ hội trả đòn lại. Cho dù cố gắng cho Vô Ảnh tấn công đối phương, cũng chỉ khiến đối phương thêm tia cảnh giác mà thôi, căn bản không thể nào làm gì được gã.

Đây là hắn, đổi lại là tu sĩ khác, sớm đã bị sức nóng kinh khủng của Cửu diệu tinh luân kia hòa tan rồi. May mà hắn còn là tu sĩ luyện thể, hơn nữa còn là tu sĩ luyện thể Thần cảnh.

Sau khi Tinh luân cuốn đến, Diệp Mặc lập tức cảm thấy sự trói buộc xung quanh mình, hắn biết loại trói buộc này khác với đao vực của hắn, cũng không phải là vực của tu sĩ áo vàng trước mặt, mà là sự trói buộc của Cửu diệu tinh luân.

Tu sĩ áo vàng thấy Diệp Mặc hoàn toàn bị gã áp chế, thậm chí đến sức đánh trả cũng không có, trong lòng cười khẩy. Cửu diệu tinh luân cuốn đến, cho dù đối phương là tu sĩ Kim Tiên cũng khó mà thoát được, đừng nói là một tu sĩ Hư Tiên.

Sở dĩ gã căn bản cũng không lo lắng Diệp Mặc có thể thoát ra được, cái mà gã bây giờ muốn làm chính là đợi nguyên thần của Diệp Mặc chạy ra ngoài, một khi nguyên thần của Diệp Mặc chạy ra ngoài, gã lập tức giam nguyên thần của Diệp Mặc lại, rồi từ từ mà hành hạ.

Nếu như không có thế giới trang vàng, Diệp Mặc bây giờ hoàn toàn có thể thông qua thần thức đao cắt được sự trói buộc không gian xung quanh này. Diệp Mặc biết rõ pháp bảo trói buộc không gian không giống vực, thần thức đao hoàn toàn có thể phá được, hắn cũng không phải là lần đầu gặp chuyện như này.

Nhưng Diệp Mặc quyết tâm muốn giết tên Kim Tiên trước mặt này, nếu như có thế giới trang vàng, hắn hà cớ gì mà không dùng? Cửu diệu tinh luân mặc dù lợi hại, nhưng cũng không thể nào trói buộc hắn đến mức vào thế giới trang vàng cũng không thể vào được.

Rầm rầm…

Âm thanh đè ép kinh khủng vang lên, Diệp Mặc bị đường sáng màu trắng bệch của Cửu diệu tinh luân nghiền ép không chút dấu vết gì.

Trong khi tên tu sĩ áo vàng này muốn thu lại nguyên thần của Diệp Mặc, gã bỗng nhiên cảm thấy toàn thân ớn lạnh, trong nháy mắt kinh mạch của gã đã bị đánh lén.

Gã lập tức hiểu chuyện gì xảy ra, dường như trong nháy mắt bị Vô Ảnh đánh lén, liền cổ động Tiên nguyên, muốn ép Vô Ảnh ra ngoài. Đồng thời một mồi lửa Tiên nguyên bao vây về phía Vô Ảnh. Loại phản ứng này so với những tu sĩ lúc trước bị Vô Ảnh đánh lén cũng nhanh hơn nhiều, Vô Ảnh căn bản cũng không còn cơ hội tiếp tục đánh lén nữa, chỉ có thể lùi từng bước về phía sau.

Diệp Mặc làm sau có thể để tu sĩ áo vàng này toàn lực đối phó với Vô Ảnh được, vì cơ hội này mà hắn mấy lần kìm nén không ra tay, sự bực bội ép đánh cũng nhịn rồi. Bây giờ nếu như bỏ lỡ cơ hội này, thì những gì lúc trước công toi mất.

Hắn từ thế giới trang vàng bước ra, ngay tức khắc Tử Đao được toàn lực phóng ra. Đồng thời vực cũng được thi triển ra. Cho dù không thể nói trói buộc được đối phương, khiến đối phương chậm lại một chút thôi cũng tốt lắm rồi.

- Không ổn rồi.

Tên tu sĩ áo vàng lập tức biết tên Hư Tiên trước mặt này thông qua cách nào để trốn thoát, không ngờ là tiểu thế giới, thậm chí còn là thế giới vững chắc hơn cả tiểu thế giới. Sự lợi hại của Cửu diệu tinh luân của gã, gã hoàn toàn biết, nếu như tiểu thế giới không kiên cố, cho dù trốn vào tiểu thế giới, cũng sẽ bị nghiền nát. Hơn nữa gã cũng hiểu ra, vừa nãy thứ đánh lén kinh mạch của gã là tên tu sĩ Hư Tiên trước mặt này làm.

Tiểu thế giới rất có giá trị, đáng tiếc là gã bây giờ cũng không có thời gian để suy nghĩ những thứ khác, đường đao màu tím này gã lĩnh giáo quá lợi hại, căn bản không dám dùng tay đón. Cho dù là Cửu diệu tinh luân thế đi chưa hết, cũng được gã mạnh mẽ trong nháy mắt thu về, chặn lại trước người mình.

Két…

Tử Đao bổ trúng Cửu diệu tinh luân vừa mới thu hồi lại, phát ra những âm thanh ma sát chói tai.

Diệp Mặc cũng là toàn lực ra tay, chuẩn bị bao lâu rồi, còn tên tu sĩ áo vàng này bị Vô Ảnh đánh lén, Cửu diệu tinh luân cũng cố gắng lắm mới thu về được, cao thấp cũng đã được phân định rõ ràng.

Tiên nguyên của Diệp Mặc so với một tu sĩ Kim Tiên bình thường cũng không kém chút nào. Huống chi thần thức của Diệp Mặc còn nghịch thiên hơn nhiều so với tu sĩ Kim Tiên sơ kỳ. Lần này đối đầu với nhau, tên tu sĩ áo vàng kia rõ ràng bị thua thiệt.

Tên tu sĩ áo vàng điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, Cửu diệu tinh luân được gã thu hồi lại, rồi lại bị Diệp Mặc toàn lực bổ trúng, gã lại lần nữa phun ra máu tươi, cuối cùng cũng ổn định được thân hình.

Không đợi gã lần nữa phóng ra Cửu diệu tinh luân, đường đao màu tím vô biên vô hạn đã quét tới. Diệp Mặc đến bây giờ mới thực sự sử dụng đao thuật, hai đao lúc trước hắn dùng hoàn toàn là đao pháp, căn bản không dùng đao thuật, bây giờ sau khi đánh thương nặng tên tu sĩ áo vàng này rồi, đường đao màu tím liên tục không ngừng được Tử Đao kích phát ra.

Huyễn Vân Phân Liệt Đao, Huyễn Vân Sát Trận đao.

Diệp Mặc biết rõ, đối phó với tu sĩ có tu vi cao hơn hắn nhiều như này, không dùng chiến thuật thì hắn rất khó có thể thắng được, cho dù là thắng rồi, e rằng cũng bị người này chạy thoát.

Mà để cho đối thủ chạy thoát là điều mà Diệp Mặc không thích nhất, hắn nếu chuẩn bị ra tay rồi, thì sẽ không để cho đối phương chạy thoát. Nếu không hắn căn bản cũng sẽ không ra tay, còn không bằng chọn một nơi để mình chạy trước.

Đường đao vô cùng vô tận vây lấy gã lại, tên tu sĩ áo vàng này nổi trận lôi đình, vừa rút lui về sau, Cửu diệu tinh luân lại lần nữa được phóng ra, chặn lại đường đao dày đặc này.

Rầm rầm…

Lại có mấy tiếng nổ vang, ba bốn tia sét màu đen cực to giáng từ đỉnh đầu tên tu sĩ áo vàng này xuống, tên tu sĩ áo vàng vừa không chú ý đến, đã bị một tia sét lớn đánh trúng sứt đầu mẻ trán, đầu tóc bị đốt hoàn toàn, cháy khét lẹt.

Tử Đao của Diệp Mặc lại phóng ra lần nữa, còn những tia sét và đường đao màu tím căn bản cũng chưa dừng lại, từ lúc bắt đầu bị tên tu sĩ áo vàng này áp chế lại, đến bây giờ hắn mới bắt đầu tấn công. Nhìn tên tu sĩ áo vàng này bị mình đánh tạm thời còn chưa thể đánh trả lại, Diệp Mặc trong lòng cũng thở phào một hơi.

Hắn biết dựa vào đường đao màu tím và những tia sét kia của mình, muốn giết được tên Kim Tiên trung kỳ này, vẫn còn thiếu. Nhưng Diệp Mặc cũng không lo lắng, hắn thậm chí còn chưa ra lệnh cho Vô Ảnh tấn công, lúc này hắn cũng đã nắm được chiến cục rồi, hắn tin rằng tên tu sĩ áo vàng này cũng không thể nào thoát khỏi sự bố trí của hắn.

- Tên láo toét, ông mày muốn ăn tươi nuốt sống mày.

Tên tu sĩ áo vàng này bị một tên tu sĩ chỉ là Hư Tiên như Diệp Mặc áp chế, sớm đã tức đến hộc máu.

Mặc dù như vậy, gã cũng không lo mình thua, chỉ cần gã trốn được một vòng tấn công này, tĩnh thần lại, tên tu sĩ Hư Tiên trước mặt này cũng không chạy thoát được. Cái thứ đánh lén kinh mạch của đối phương quả thực lợi hại, nhưng đối phó với gã thì vẫn còn hơi non kém.

Tên tu sĩ áo vàng nghĩ tới đây, đột nhiên cảm thấy không đúng, đường gã rút lui dường như không phải là đường mà gã muốn đi, mà là nơi yếu nhất mà đối phương tấn công ép gã vào, giống như gã bị đối phương đuổi tới con đường rút lui này vậy.

Tên tu sĩ áo vàng này quanh năm ở ngoài, chuyện giết người cướp của không biết đã làm bao nhiêu lần rồi, cho dù Kim Tiên chết trong tay gã cũng có vô số người rồi. Kinh nghiệm chiến đấu tuyệt đối vô cùng lão luyện, bắt đầu bị Diệp Mặc đánh lén, đó là gã không ngờ Diệp Mặc chỉ là một Hư Tiên mà lại hung mãnh đến vậy. Sau đó gã ổn định lại rồi, thì vẫn bị thua thiệt.

Cho dù bây giờ bị đường đao và tia sét của Diệp Mặc áp chế lại, thoạt nhìn gã giống như rất chật vật, thực ra thì cũng không lo lắng gì đến tính mạng.

Sự xảo quyệt của Diệp Mặc gã cũng đã từng lĩnh giáo qua rồi, gã không tin Diệp Mặc lại tốt như vậy, hoặc là đúng lúc phương vị rút lui của mình thì đường đao và tia sét kia lại ít đi một chút.

Có cái gì đó không đúng, nghĩ đến đây, tên tu sĩ áo vàng liền muốn liều mạng chịu thương, cũng muốn mạnh mẽ phản công lại. Nhưng vào lúc này, lại có một đường đao nhàn nhạt hầu như không nhìn rõ đã bổ tới.

Đường đao đó còn chưa đến, đã mang theo một sát ý sắc bén ác liệt.

Tu sĩ áo vàng đương nhiên nhận ra đao này, vừa nãy nửa cánh tay của gã chính là do đao này lấy đi, sau đó biến thành màn máu. Cho dù gã trong lòng vô cùng phẫn nộ, nhưng cũng không thể không phóng ra Cửu diệu tinh luân chặn lại trước người mình.

Ken két…

Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, tên tu sĩ áo vàng lại phun ra một ngụm máu tươi, lùi bước xa mấy chục mét. Lần này Diệp Mặc cũng không thu được kết quả tốt gì, cái khác so với lần trước là, lần này tên tu sĩ áo vàng có chuẩn bị rồi. Tiên nguyên mạnh mẽ cắn trả lại Tử Đao, Diệp Mặc cũng phun ra mấy ngụm máu, đồng thời cũng bay ra ngoài.

Diệp Mặc điên cuồng đốt tinh huyết của mình, dừng khuynh xướng bay ngược lại, đồng thời vứt mấy trận kỳ ra ngoài.

Hắn sở dĩ tốn công tốn sức dừng bay, chính là vì muốn tạm thời giam lại tu sĩ áo vàng này vào trong trận pháp của mình.

Tên tu sĩ áo vàng trước mặt này rõ ràng cũng là một tên có kinh nghiệm cực kỳ phong phú, Diệp Mặc mạnh mẽ bay ngược trở lại, đồng thời thổ huyết muốn bố trí trận kỳ, gã liền biết không ổn rồi.

Gã không ngờ Diệp Mặc còn là một Tiên trận sư, lúc này gã cuối cùng cũng hiểu ra tại sao lúc trước Diệp Mặc lề mề ở trong này một lúc lâu, hóa ra là vì bố trí trận kỳ. Hơn nữa còn là bố trí trận kỳ ẩn không, gã cũng không nhìn ra.

Biết được mình bị vây khốn trong trận rồi, tên tu sĩ áo vàng này ngược lại lại rất bình tĩnh, nhưng chân tay cũng không chút chậm trễ, Cửu diệu tinh luân được kích phát đến trạng thái tấn công lớn nhất, ném về phía khốn sát trận của Diệp Mặc.

Khốn sát trận mặc dù còn chưa bố trí xong, đối với Diệp Mặc mà nói cũng đủ rồi. Hắn sau khi phóng ra trận kỳ chủ, đồng thời tiến vào trận phóng đòn tấn công cuối cùng với tên tu sĩ áo vàng này.

Diệp Mặc tiến vào trận pháp tấn công gã, tên tu sĩ áo vàng này cũng không còn cách nào tiếp tục tấn công khốn sát trận, chỉ có thể phóng ra Cửu diệu tinh luân liều chết với Diệp Mặc. Bây giờ hai người đều có đề phòng với đối phương, hơn nữa cũng toàn lực ra tay.

Ngay lập tức trong trận pháp của Diệp Mặc tràn ngập tử khí, ánh sáng màu trắng tung hoành. Từng đường tinh luân sát đao vây kín Diệp Mặc, nếu là ở bên ngoài, Diệp Mặc sớm đã bị trọng thương rồi, đáng tiếc là bây giờ hai người đều ở trong khốn sát trận của Diệp Mặc.

Cho dù Diệp Mặc không chặn lại được tinh luân sát đao kia, cũng sẽ bị khốn sát trận chặn lại. Mà cùng lúc Diệp Mặc không ngừng ném trận kỳ xuống, sát khí đao quang trong khốn sát trận càng lúc càng nhiều. Mặc dù những sát khí đao quang này không thể nào là chí mạng đối với tên tu sĩ áo vàng kia, nhưng lại khiến Diệp Mặc càng lúc càng chiếm được thế thượng phong.

Có thể khẳng định, chỉ cần kiên trì được, thì tên Kim Tiên ghê ghớm này sẽ bị Diệp Mặc tu vi Hư Tiên trung kỳ giết chết trong trận đối chiến chính diện này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.