Tổng Giám Đốc Muốn Làm Thuê

Chương 28




Ngày 15 tháng 3 năm 1998, người phụ trách ban quản lý đất hiếm của công ty sản vật Mitsui Nhật Bản là Sato, chính thức đại diện cho công ty sản vật Mitsui đạt thành hiệp nghị với công ty khai thác mỏ Hoa Tân về việc mua lại lượng đất hiếm năm chín tám, thu mua 1800 tấn đất hiếm với giá cả cao gấp mười lần bình thường!Ngày 17 tháng 3 năm 1998, tập đoàn Fuji Nhật Bản bao gồm nhiều công ty cũng lần lượt lấy giá cả này đạt thành hiệp nghị với công ty khai thác mỏ Hoa Tân, tổng cộng mua tới hơn bảy ngàn tấn. Đến đây, giữa Nhật Bản và Hoa Hạ, cuộc tranh giành đất hiếm năm chín tám coi như tạm thời được vẽ lên một dấu chấm tròn! So với năm trước, số lượng đất hiếm Nhật Bản mua vào bị cắt giảm gần bốn mươi phần trăm, nhưng cái giá phải trả, lại cao gấp mười!Tới cuối tháng 3 năm chín tám, các công ty Mỹ và Hàn Quốc cũng chính thức đạt thành hiệp nghị với công ty khai thác mỏ Hoa Tân, mặc dù cũng không công khai công bố, nhưng từ tin tức lén thu được của người Nhật Bản, các công ty Hàn Quốc và Mỹ, còn nhận được một phần ưu đãi so với giá mua của các doanh nghiệp đất hiếm Nhật Bản!Khi chuyên cơ của Phương Minh Viễn đáp xuống Hongkong, tới đón hắn là Vu Thu Hạ và Trịnh Gia Nghi, nhìn trong ánh mắt của hắn, không nghi ngờ gì có vài phần sùng bái —— công ty khai thác mỏ Hoa Tân vừa chuyển chủ, liền thu được 500% lợi nhuận, chỉ vậy thôi, công ty khai thác mỏ Hoa Tân năm nay bỏ ra những phí dụng thu mua, và những khoản thuế chưa nộp, trừ đi tất cả, thì thu nhập cũng phải hơn một tỷ nhân dân tệ, con số này còn không bao gồm, hơn vạn tấn đất hiếm tồn kho.Hơn một tỷ nhân dân tệ này, hoàn toàn có thể khiến địa vị của công ty khai thác mỏ Hoa Tân trong giới sản nghiệp đất hiếm quốc nội, vững vàng leo thêm mấy bậc, mặc dù chỉnh thể thực lực vẫn khó có thể địch nổi các công ty quốc hữu lấy ngân khố quốc gia làm lá chắn, nhưng đã hoàn toàn có được xem như có năng lực trên thị trường đất hiếm quốc nội và quốc tế! Mà lượng đất hiếm tồn kho này, cũng đủ để bảo đảm nhu cầu cho sản nghiệp của mình, còn có thể dự trữ để sử dụng sau này!Tuy nhiên, Phương Minh Viễn cũng hiểu rằng, chuyện tốt như thế này chỉ có thể xảy ra trong hai năm nay mà thôi. Hai ngàn năm sau, các doanh nghiệp khai thác đất hiếm quốc nội chắc chắn sẽ không lấy giá tiền này để bán ra đất hiếm cho mình, mà trên quốc tế, giá cả đất hiếm cũng sẽ tăng lên, hơn nữa các nước như nước Mĩ không muốn bị Hoa Hạ quản chế đất hiếm, cũng sẽ mở lại ngành khai thác đất hiếm quốc nội. Đến lúc đó, còn muốn mưu cầu một món lãi kếch sù như vậy, đương nhiên là không có khả năng rồi!Tuy nhiên, đây cũng chỉ là bước đầu đạt đến mục đích của hắn! Ít nhất sản lượng đất hiếm quốc nội sẽ không giống như trước bị khai thá bừa bãi, càng sẽ không bị bán phá giá với cái giá bèo bọt! Hắn là muốn cầm bảo bối của nhà mình đi giúp đỡ các nước khác phát triển kinh tế!Kế tiếp, hắn cần phải từng bước hạn chế các quốc gia thu mua đất hiếm, trong lĩnh vực ứng dụng ở đất hiếm, ít nhất cũng phải khiến họ đồng ý, tất cả đất hiếm, đều không được sử dụng trong lĩnh vực quân sự!Sau đó nữa là cố hết sức đem chỗ đất hiếm này đều lưu lại ở trong nước, ít nhất cũng phải làm thành sản phẩm rồi mới bán đi. Như vậy lợi nhuận, so với hiện tại, càng cao hơn gấp bội! Tuy nhiên, những mục tiêu này, cũng không phải là có thể trong khoảng thời gian ngắn mà đạt được! Trong đó liên lụy đến khá nhiều quan hệ và ích lợi, ngay cả là Phương gia có được sự ủng hộ to lớn của quốc gia, trước mắt cũng không dám dễ dàng thay đổi trên phạm vi lớn!Mà phải lấy được sự ủng hộ của quốc gia, thật là khó!-Chị Thu Hạ, Gia Nghi, đã liên lạc với Lý Chương và Hứa Gia Tường chưa? Phương Minh Viễn lên xe, câu nói đầu tiên là hỏi về hành tung của Lý Chương và Hứa Gia Tường.-Có liên lạc, bọn họ hiện tại vẫn còn ở Hongkong! Tôi đã thay cậu sắp xếp khoảng nửa giờ nữa thì sau gặp! Vu Thu Hạ nhìn đồng hồ đeo tay nói.-Vậy thật tốt quá! Phương Minh Viễn trong lòng có chút nhẹ nhõm. Mặc dù do trên thế giới nhiều phương tiện truyền thông nổi tiếng đột nhiên lên tiếng, cũng có nhiều tổ phỏng vấn đột nhiên tới, giới truyền thông Indonesia sống yên ổn ít lâu, mấy hôm trước lại chửi bới Hoa kiều, mâu thuẫn chủng tộc trong quốc nội Indonesia lại một lần nữa chiếm cứ trên các trang báo.Mặc dù kết quả này, cũng không ra ngoài ý liệu của Phương Minh Viễn, bởi vì cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á, dẫn phát tới đồng tiền của Indonesia bị giảm mạnh giá trị, có thể nói, quốc dân Indonesia phải vô cùng cực khổ tích tụ của cải, trong vòng chưa đầy một năm, đã dẫn nhiều mâu thuẫn trong quốc nội vốn vì kinh tế phát triển tốc độ cao mà bị che giấu đi, nay được dịp bùng phát! Gia tộc Suharto một lòng vơ vét của cải, nếu như không chịu buông tha địa vị chính trị trong quốc nội, thì hắn chỉ có thể dời đi mâu thuẫn quốc dân sang một tiêu điểm khác!Sự một khi đã phát, với tốc độ nhanh khiến các Hoa kiều nguyện ý rời khỏi Indonesia, không nghi ngờ gì phải chuẩn bị cho việc này rất kĩ lưỡng. Phương tiện giao thông, nước tiếp nhận, ăn uống ngủ nghỉ, cái nào mà không cần quan tâm? Singapore và Malaysia là nước láng giềng của Indonesia, cứu viện có thể nói là so với các quốc gia khác càng mau lẹ và thuận tiện!Chỉ có điều bất kể là Singapore hay là Malaysia, sức ảnh hưởng của Phương gia, Quách gia và Trịnh gia ở nơi nào, cũng tuyệt đối là không bì được với thân là địa đầu xà (rắn địa phương) như Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn Tinh Quang Lý Ẩn Thương và Thứ trưởng bộ Tài chính Hứa Trường Căn!Phương Minh Viễn không phải là không xem trọng Lý Ẩn Thương và Hứa Trường Căn, chỉ có điều hắn hôm nay, nếu chính thức đi tiếp hai vị này, động tĩnh dường như có chút to lớn! Dễ dàng khiến cho những người khác chú ý, hơn nữa có nhiều thứ, Phương Minh Viễn bây giờ còn đang thử dò xét đối phương, xem xem có thể thỏa mãn yêu cầu của mình hay không. Cho nên, thông qua Lý Chương và Hứa Gia Tường không thể nghi ngờ là rất thích hợp!Lúc này, Lý Chương và Hứa Gia Tường đã đi ô-tô tới cảng, nơi này, bọn họ gần như là dễ dàng thấy được chiếc du thuyền bắt mắt đang bỏ neo ở cảng nội! Ngay cả là bọn họ, cũng không thể không thoáng thất thần! Đây thực sự là con thuyền hạng nhất trên toàn thế giới!Lý Chương và Hứa Gia Tường ngơ ngác nhìn nhau, đối với tài lực của Phương gia, bởi vậy càng thêm hiểu rõ!Sauk hi mừng thọ Trịnh lão phu nhân, thái độ đối đãi của Trịnh Gia Nghi đối với hai người có chút thay đổi, Hứa Gia Tường còn đỡ một chút, Lý Chương muốn thấy cô, cũng không dễ dàng. Hơn nữa, những nhà quyền quý ở Hongkong, đối với Lý Chương đã dần dần để mắt tới, khiến danh dự của Lý Chương ở Hongkong đã có chút trượt giảm. Lý Chương tuy rằng vẫn luôn muốn đền bù, nhưng Trịnh Gia Nghi không hề cho hắn cơ hội!Hôm nay, trịnh Gia Nghi và Vu Thu Hạ đột nhiên cho hắn biết, Phương Minh Viễn có ý muốn gặp hắn, Lý Chương mặc dù không muốn đến, nhưng lại lo lắng như vậy sẽ khiến cho quan hệ giữa hắn và Trịnh Gia Nghi thêm xa cách, cũng sẽ khiến cho mối quan hệ giữa Lý gia và Quách gia, Trịnh gia bị hao tổn. Cũng may, sau đó, hắn được biết Hứa Gia Tường cũng được thông báo, lúc này mới hạ quyết tâm!Chỉ có điều hai người nhìn thấy con thuyền trước mắt này tuyệt đối là du thuyền hạng nhất thế giới, đối với tài lực của Phương gia, không thể nghi ngờ gì thêm được nữa!-Này, Gia Tường, anh nói xem Phương Minh Viễn muốn gặp chúng ta để làm gì?Nhìn còn một chút thời gian, hai người đứng ở một góc cảng, thấy cách đó không xa, những người là con cháu gia tộc hào phú như bọn họ, nhìn thấy chiếc du thuyền này cũng phải thèm chảy nước miếng, Lý Chương trầm giọng hỏi.Hứa Gia Tường hơi hơi nhún vai nói: -Tôi cũng không thần, sao có thể biết hắn muốn làm gì! Đối với tình hình của Phương Minh Viễn, mấy ngày nay, Hứa Gia Tường đã ngầm tìm hiểu, nhưng hắn biết càng nhiều, trong lòng càng kinh ngạc! Bất kể là luận tiền hay tài, người thanh niên này đều vượt xa mình! Nếu như mình là Trịnh Gia Nghi, nếu như không có lý do gì đặc thù, sẽ để ý hơn đến người thanh niên này!Khác với Lý Chương, Hứa Gia Tường tuy rằng cũng thích Trịnh Gia Nghi, nhưng còn phân được nặng nhẹ, hiểu được chuyện này là không thể, hắn liền nhanh chóng điều chỉnh tâm tình của mình, đối với Trịnh Gia Nghi, có thể có được đương nhiên là tốt nhất, nhưng cũng tuyệt đối không thể bởi Trịnh Gia Nghi mà trở mặt với Trịnh gia, Quách gia, và quan trọng nhất là Phương gia!Tốc độ phát triển của Phương gia làm hắn cảm thấy chóng mặt, kẻ mạnh như vậy, đương nhiên kết bạn vẫn hay hơn kết thù! Hơn nữa, Hứa Gia Tường phát hiện, sự đầu tư của Phương gia cực kỳ tinh mắt, mỗi một khoản đầu tư, mặc dù là với lúc ấy xem ra, là không thể tin nổi, nhưng vài năm sau, sẽ phát hiện thấy, đó thật sự là một khoản đầu tư mang lại lợi nhuận kếch sù! Hơn nữa sức ảnh hưởng của Phương gia ở chính phủ Hoa Hạ, những năm gần đây, vẫn không ngừng tăng lên, nhất là quan hệ giữa bọn họ với Phó Thủ tướng đương nhiệm, mà nhiệm kì tới sẽ là Thủ tướng Tô Hoán Đông, lại khiến Hứa Gia Tường không ngừng hâm mộ!Cho nên, đối với cái hẹn này của Phương Minh Viễn, Hứa Gia Tường cũng không có cảm xúc gì mâu thuẫn, ngược lại còn mơ hồ vui sướng, hắn tin rằng, chỉ cần tiếp xúc vài lần, có thể có ngày cùng Phương Minh Viễn nâng cốc ngôn hoan! Hứa gia nếu như có được nguồn viện trợ mạnh mẽ này, đừng nói là kinh tế sẽ có bao nhiêu ưu đãi, mà kể cả lợi ích chính trị cũng khó có thể không cân nhắc!-Thật sự là đáng giận! Lý Chương thấp giọng nói lầm bầm, hắn chán ghét loại người không cho đối phương biết dụng ý gặp mặt, lại không thể không đến, sớm biết như vậy, mấy ngày trước hắn đã trở về Singapore! Những người này, cũng không thể bắt mình chạy từ Singapore tới mà?-A? Hứa Gia Tường phát ra một tiếng thốt nhẹ, Lý Chương ngẩng đầu nhìn theo ánh mắt của hắn, chỉ thấy một đoàn xe sang trọng đang tấp vào ven đường, tiếp theo Phương Minh Viễn, Vu Thu Hạ và Trịnh Gia Nghi lần lượt từ trên xe xuống.Nhìn Trịnh Gia Nghi cười duyên đi cạnh Phương Minh Viễn, Lý Chương hai tay nắm thành nắm đấm, móng tay hằn sâu vào lòng bàn tay!Nhìn đoàn người Phương Minh Viễn bước lên du thuyền, Hứa Gia Tường nhìn đồng hồ đeo tay nói: -Anh Lý, chúng ta cũng mau lên thuyền đi, sắp tới giờ rồi!-Đi! Lý Chương dường như rít lên từ trong cuống họng nói! ! ! !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.