Tổng Giám Đốc Không Biết Tốt Xấu

Chương 2: Nhuyễn đao nhuộm máu




Ngọc Nhi nhắm chặc đôi mắt lại, lông mi dài nặng nề đóng lại hạ xuống nửa quầng thâm, khuôn mặt nhỏ nhắn trong suốt càng tái nhợt, cánh môi mỏng mím lại thật chặc, rất sợ bàn tay sẽ đánh xuống.

Vương gia thối, thật sự không ngờ lại dám đánh nữ nhân, hơi quá đáng, Ngọc Nhi âm thầm mắng trong lòng, hận không thể đem Kỳ Lạc Ngân giết trăm lần.

Hạ Như Thanh quan sát ở phía xa nhưng lại không có ý muốn ra tay, xem ra Tiểu vương gia này thật sự muốn cùng với nha đầu nhà mình , bộ dáng không có một chút lo lắng, ngược lại vì Ngọc Nhi mà tìm cách.

Giờ phút này lại yên tĩnh kỳ lạ, Ngọc Nhi cảm giác không có đau đớn như trong tưởng tượng, nàng len lén mở con mắt ra, nhìn Kỳ Lạc Ngân.

Kỳ Lạc Ngân trừng mắt với Ngọc Nhi, như hung thần ác sát nói: “Xú nha đầu, xem ra là nha đầu ngươi đương muốn bổn vương trong ngày hôm nay sẽ giáo huấn ngươi rồi! Dù sao nha đầu ngươi lúc này đã xác định rồi!”

Kỳ Lạc Ngân hung ác ném xuống, đối Ngọc Nhi nói, nghiêm túc thu hồi bàn tay vung tay áo xuống phía sau lưng, chết tiệt rõ ràng là hắn không hạ thủ được, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Ngọc Nhi tái nhợt lại quật cường, hắn rõ ràng là đã bị tác động.

Hiện tại chỉ có dùng lời nói để che dấu chột dạ ngay lúc đó.

“Nương nương sẽ không đáp ứng !” Ngọc Nhi mở to đôi mắt hạnh thiệt lớn nhìn thẳng vào Kỳ Lạc Ngân, nàng mới sẽ không muốn thiếp thân nha hoàn cho Vương gia nha, muốn làm, để cho người khác làm đi, nói đến cái này thì trong nội cung này người mê luyến Tiểu vương gia này cũng không thiếu, ngẫm lại sẽ tức, người cứ giống như một côn đồ vậy, có cái gì tốt . Hừ!

“Bổn vương nói sẽ đáp ứng chính là sẽ đáp ứng!” Kỳ Lạc Ngân câu dẫn khóe môi ra, không có hảo ý mà nhìn Ngọc Nhi, không có mười phần nắm chắc, hắn khẳng định cũng sẽ không dám nói như vậy.

“Sẽ không đáp ứng!” Ngọc Nhi tựa hồ đánh gãy lời của hắn, thần sắc thập phần phẫn nộ.

“Sẽ đáp ứng!”

“Sẽ không!”

“Sẽ!”

“Sẽ không! Sẽ không! Chính là sẽ không!”

“Bổn vương nói có chính là có!”

Hai người cứ lải nhải như vậy, giống như hai người con trai, rùm beng.

“Ngươi vô lại!” Ngọc Nhi thật sự chịu không nổi Tiểu vương gia này, Vương gia côn đồ, người thối tha, nguyền rủa hắn ra cửa bị chó cắn, uống nước bị sặc, ăn cơm bị nghẹn, nói chuyện cũng không được!

“Ban đầu là ai vô lại đã nói bổn vương phi lễ ấu nữ ?” Kỳ Lạc Ngân nói chuyện xưa, lúc trước hắn bị oan uổng là phi lễ nàng, thật sự là tức mà không làm gì được.

“Ngươi. . . . . .” Ngọc Nhi vừa định mở miệng mắng trả, đột nhiên Hạ Như Thanh đi tới. . . . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.