Tổng Giám Đốc Gặp Nạn

Quyển 1 - Chương 16: Bệnh tái phát




Ý Thiên căn cứ vào trí nhớ của Nam Cung Phi Vũ, cộng thêm bản thân mình dò xét, rất dễ dàng đi vào

Kỳ Lân động, nhưng trong nháy mắt vào trong động, cảm ứng được trong động còn có người khác.

Ý Thiên hơi có vẻ ngoài ý muốn, nhưng lại không nghĩ quá nhiều, thản nhiên tiến vào Kỳ Lân động, phát hiện ở đây không có rộng lắm, nhìn cái là thấy được điểm cuối cùng.

Kỳ Lân động chỉ hơn mười trượng, tiến vào trong động chừng hai thước đã cảm thấy nơi này rất rộng lớn.

Trung ương huyệt động có một rãnh đá, bên trong có một gốc cây toàn thân huyết hồng, cao chừng trượng hai, nó là thực vật cổ quái giống như san hô, đây chính là Kỳ Lân Tiên Thụ trong truyền thuyết.

Gốc Kỳ Lân Thiên Thụ này toàn thân có màu đỏ tươi, cành lá giống như có hỏa diễm đang chạy quanh, lộ ra sinh cơ bừng bừng, nhưng không có Kỳ

Lân quả.

Kỳ Lân Thụ ngoại hình rất đặc biệt, giống như Hỏa Kỳ Lân vậy, thời khắc tỏa ra tiên khí, xem xét đã biết không phải vật thế gian.

Kỳ Lân Thụ sinh trưởng trong rãnh đá, bùn đất có màu đỏ sậm, ẩn chứa tinh hoa hỏa diễm, dường như thông với địa mạch, linh quang bắn ra ngoài.

Mặt ngoài của rãnh đá vẽ đường vân tinh mỹ, giống như trận pháp nào đó khắc vào trong rãnh đá, cũng kết nối với mặt đất bốn phía hình thành chỉnh thể nghiêm chỉnh.

Loại đường vân này kéo dài cách rãnh đá ba trượng, hình thành một khu vực đặc biệt, dùng tần suất đặc biệt lóe lên, nó hội tụ giữa không trung vài thước một đám hào quang trận pháp.

Trong động này có hào quang chói mắt, nhưng ngoài động không thể truy tra, cũng không có bất kỳ phòng ngự nào,quá kỳ lạ.

Trên nham bích đối diện có một động nhỏ lõm vào, bên trong có một người đang ngồi, lúc Ý Thiên vào động thì người này mở mắt ra.

Bởi vì vị trí cho nên người từ ngoài động tiến vào sẽ khiến người bên trong thấy rõ.

Ý Thiên trước khi vào động đã cảm ứng được bên trong có khí tức khác thường, bởi vậy sớm có phòng bị, nhưng lại giả vờ không làm ra cái gì cả.

Nhìn qua Kỳ Lân Thụ cùng rãnh đá, Ý Thiên biểu lộ quái dị, Kỳ Lân toàn bộ huyết hồng, nham thạch cũng có hào quang như hỏa diễm, giống như một khối huyết ngọc ẩn chứa động phủ.

Kỳ Lân Tiên Thụ là tiên phẩm, Vân Hoang đại lục có thể nói là duy nhất thế gian, lẽ ra nó không thể xuất hiện, nhưng nó lại chân chính sinh trưởng trong động, cũng thời khắc tỏa ra tiên khí, bị động nhỏ trong động hấp thu.

Kỳ Lân Thụ sinh trưởng trong hoàn cảnh đặc thù, bùn đất màu đỏ ẩn chứa hỏa diễm nóng rực, cũng có trận pháp phong ấn địa mạch trong đất, không ngừng cung cấp năng lượng cho nó.

Di động bước chân, Ý Thiên không có nóng lòng tới gần Kỳ Lân Thụ, mà là nhìn qua Kỳ Lân Thụ, ánh mắt nhìn qua động nhỏ đối diện Kỳ Lân Thụ.

Chỗ đó có một nam tử tuấn mỹ đang ngồi, diện mạo xuất chúng, không kém Nam Cung Phi Vũ chút nào cả.

Nam tử tuấn mỹ áo trắng, tuổi chừng ba mươi, trong thành thục còn có mị lực nam tính, hai mắt giống như hai luồng hỏa diễm sáng rực.

Nam tử nhìn qua Ý Thiên, ánh mắt phục tạp nói:

- Ngươi tới, ta đã chờ ngươi suốt mười năm rồi.

Ý Thiên cười nhạt một tiếng, nói khẽ:

- Ta đến, ngươi đã chờ lâu rồi.

Nam tử tuấn mỹ hừ khẽ nói:

- Mười năm không lâu lắm, nhưng mà không tính là ngắn, đối với người tu chân mà nói chỉ là vài cái nháy mắt mà thôi. Mười năm trước, ngươi thừa dịp ta chống cự kẻ thù bên ngoài và lặng lẻ lẻn vào trong động, phục dụng Kỳ Lân Thánh Quả. Hôm nay, ngươi lại tới đây lần nữa, đây là thiên ý.

Ý Thiên cười nói:

- Mười năm qua đi, ngươi vẫn canh cánh trong lòng, tội gì khổ như thế chứ? Ngươi tu luyện trong động này, tấn chức tốc độ vượt xa những người khác, vì sao lại cố gắng muốn đạt tới hoàn mỹ thế?

Nam tử tuấn mỹ cười lạnh nói:

- Ngươi biết cái gì, chỉ cần có được Kỳ Lân Thánh Quả, ta sẽ từ tu chân giới bước vào tu tiên giới, một lần hành động phi thăng Bát Cực Thần

Châu, đừng hàng tiên ban.

Ý Thiên hiếu kỳ nói:

- Bát Cực Thần Châu ở đâu?

Nam tử tuấn mỹ cười nhạo, khẽ nói:

- Ngươi ngay cả Bát Cực Thần Châu ở đâu cũng không biết, đúng là nông cạn hủ lậu. Nói thiệt cho ngươi biết, vị trí không gian của chúng ta chia làm tam giới, Vân Hoang đại lục là hạ giới, đây là người ta gọi chung thành tu chân giới. Trung giới là Bát Cực Thần Châu, đó là nơi tiên nhân tụ tập, cơ hồ tất cả người tu luyện gọi đó là tu tiên giới, tu luyện không còn là pháp quyết, mà là tiên thuật, tu vị còn cao hơn người tu chân ở Vân Hoang đại lục này gấp trăm lần, có thể khởi tử hồi sinh, sửa đá thành vàng, vãi đậu thành binh, được xưng không gì làm không được.

Ý Thiên nghi vấn nói:

- Có thần kỳ như vậy?

Nam tử tuấn mỹ thấy Ý Thiên không tin, cười lạnh nói:

- Bát Cực Thần Châu vô cùng vô tận, so với Vân Hoang đại lục ít nhất rộng lớn mười vạn lần chứ không ít hơn. Truyền thuyết trên Bát Cực Thần

Châu có tiên khí dồi dào, linh mạch vô số, so sánh với Vân Hoang đại lục thì đó là một trời một đất. Đối với Bát Cực Thần Châu mà nói, Vân Hoang đại lục chỉ là nơi nhỏ bé chật hẹp, tài nguyên thiếu thốn, cho nên người tu chân thực lực thấp, tất cả đều chính là phàm thể. Đối với người tu chân ở Vân Hoang đại lục mà nói, cuối cùng cả đời này chỉ cầu phi thăng Bát Cực Thần Châu, trở thành người trong tiên đạo.

Ý Thiên lẳng lặng lắng nghe, không thể ngờ ở nơi này có thể hiểu được tình huống của Bát Cực Thần Châu.

- Không biết Bát Cực Thần Châu cùng Bát Cực Thần Điện có quan hệ gì?

Nam tử tuấn mỹ khẽ nói:

- Ngươi xem ra không ngốc ah, có thể nghĩ đến Bát Cực Thần Châu cùng Bát Cực Thần Điện có quan hệ. Bát Cực Thần Điện chính là chi nhánh của Bát

Cực Thần Châu, Bát Cực Thủ Hộ Giả, có được quyền lực vô thượng, là môn phái số một số hai ở Bát Cực Thần Châu, chính là tồn tại như trăng sáng. Trên Vân Hoang đại lục có nơi gọi là Bát Cực Thần Điện, kỳ thật chỉ là một phần cơ cấu của Bát Cực Thiên Châu mà thôi, chính là nơi tìm thiên tài cho Bát Cực Thần Châu mà thôi, cũng tùy thời lưu ý động tĩnh của Vân Hoang đại lục.

Ý Thiên hiếu kỳ nói:

- Nếu Vân Hoang đại lục được xưng hạ giới, tài nguyên thiếu thốn, so về

Bát Cực Thần Châu mà nói chỉ là nơi nhỏ bé chật hẹp, tại sao Bát Cực

Thần Điện còn quan tâm nơi này?

Nam tử tuấn mỹ cười to nói:

- Hỏi rất hay, vấn đề chính là Bát Cực Thần Điện che giấu, trên Vân

Hoang đại lục có rất ít người biết rõ. Trên thực tế, Vân Hoang đại lục chính là khởi nguyên chi địa, thai nghén ra ngàn vạn sinh linh, ý nghĩa trọng đại, hơn nữa, Vân Hoang đại lục còn cất dấu một ít tuyệt mật, đối với Bát Cực Thần Châu mà nói đều rất trọng yếu.

Ý Thiên trầm tư một lát, hỏi:

- Bát Cực Thần Châu là trung giới, vậy thượng giới là địa phương nào?

Nam tử tuấn mỹ lắc đầu nói:

- Đoàn chừng chỉ có cao tầng Bát Cực Thần Điện mới biết được, Vân Hoang đại lục này chỉ có người tu chân, ngay cả Bát Cực Thần Châu cũng không đi được, thì càng đừng đề cập thượng giới. Hiện tại ngươi muốn hỏi cũng hỏi, cũng nên nói chuyện giữa chúng ta thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.