Tokyo Hoàng Đạo Án

Chương 5: Vũ nguyệt




Mảnh ghép 53 : Tại lớp học

Tiếng chuông báo thức reo lên, Băng vùng mình khỏi chăn, chuẩn bị đi học và những cảm giác buồn tủi khi xa mẹ đã vơi dần trong nó, mỗi sáng thức giấc mẹ Băng đều làm bữa sáng cho nó ăn nhưng giờ thì không...vì Băng về đây ở một mình đó là nguyện vọng của nó còn mẹ Băng vẫn sống bên Mĩ cùng cha Băng..có lẽ vài năm hoặc thậm chí là mãi mãi định cư bên Mĩ luôn

Đến trường..

Sân trường chỉ còn lại bóng dáng của vài bạn học sinh đang đùa nhau, điều đó cho thấy rằng vừa vào lớp được không lâu

Cơn gió nhẹ thoảng qua , Băng đứng lại và nghĩ vẩn vơ điều j đó

- Em còn đứng đó làm gì?, mau vào lớp nhanh - tiếng thầy TPT lôi nó về hiện tại

- À dạ vâng - Băng lao nhanh lên lớp

Tiết đầu tiên trong ngày, lớp của Băng học hành rất " chăm chỉ " đến nỗi cô giáo cũng lắc đầu khâm phục, đó là những tiếng cười nổ nang vang lên, những tiếng nói không lúc nào dừng, có người ngủ, có người chơi điện tử, có người nghe nhạc bằng headphone, có người đọc truyện., tự sướng.....Những việc chăm chỉ nhất đều được lớp lôi ra , tiếng nói cười lấn át cả giọng cô giảng bài, lần này thì cô không thể nào chịu được nữa, cô giáo đặt quyển giáo án xuống bàn rồi cầm chiếc thước lên gõ ầm ầm xuống mặt bàn và cô quát to

- Học hành thế à, có im ngay đi không?

Với volume cao cả của cô đến mấy lớp bên cạnh cũng phải choáng, cả lớp im răm rắp chỉ còn tiếng cười thầm khúc khích bên dưới, cô lại bắt đầu vào bài giảng, im được một lúc cả lớp lại loạn lên đấu võ mồm, như một cuộc thi nói nếu ai không nói thì phạt và thế không ai là không nói..

- Tất cả im xem nào, học thế này bao giờ vào đầu được - Cô lại quát lớn nhưng lần này volume bé hơn lần trước một tý xíu

Nhưng những cái mồm đó vẫn luyến thoắng không ngừng hoạt động

- Im hết - Phong lạnh lùng , đôi mắt vẫn không rời khỏi chiếc phone của

mình, và sau đó tất cả lớp im thật, không còn một tiếng nói nào luôn cả cô giáo cũng giật mình, chỉ còn lại tiếng sột xoạt của sách vở. và tiết học lặng lẽ trôi qua trong đầu tất cả đều văng vẳng câu nói của Phong...và rùng mình khi nghĩ đến câu nói đó, lúc đó chỉ cần Phong đưa mắt lên nhìn thôi là cả lớp ngất ra đó vì sợ rồi may mà Phong dán mắt vào phone đó.

- Cậu ấy đáng sợ thật - Girl 1 nói thầm với girl 2 bên cạnh

- Im đi nếu không muốn cậu ấy sử - Girl 2 nói tiếng nhỏ và girl 1 cũng đủ giật mình, nếu lời nói như này mà lọt vào tai của ác quỷ hẳn là có một sinh mạng nữa trên trời

Thời gian lặng lẽ trôi qua. Ngôi trường vắng tanh không còn một học sinh nào

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.