Tokyo Hoàng Đạo Án

Chương 2: Phản kích




Mảnh ghép 50 : Máu lạnh trong bóng tối, sát thủ không cần lương tâm

- Tiểu thư đến rồi - Một tên nói to rồi sau đó cả lũ người ở đó cúi xuống chào người con gái đang bước vào và người con gái đó chính là Băng, khuôn mặt Băng được che đi 3/5 phần bởi chiếc mặt lạ quỷ

- Còn bao nhiêu tên nữa? - Băng lạnh lùng hỏi tên cầm đầu đàn em của mình

- Thưa tiểu thư còn khoảng 30 thằng nữa

- Được rồi, lần sau không cần gọi tôi là tiểu thư đâu .

- Bọn em không dám gọi khác ạ.

- Không dám thế có muốn sống không ?

- Dạ...vậy tụi em sẽ gọi là chị hai.

- Vậy đi.. Băng nói xong rồi lạnh lùng bước đi, con đường hiu hắt, vanh bóng người qua lại, không khí âm u bao trùm và mùi máu tanh nồng bốc lên giữa cái se lạnh và những giọt mưa vẫn rơi đều đều

Băng rút ra một thanh kiếm cỡ lớn, lưỡi kiếm sắc bén và sáng bóng.

Một giọt nước đục màu đỏ tươi chạm đất.

..

..

- Tao chết cũng không phục Mặt Nạ Quỷ của chúng mày - Một gã nói hung bạo, vùng vằng trong dây chói, Băng tiến lại gần và lạnh lùng nói và cười lộ một nửa miệng, nửa kia bị mặt nạ che mất.

- Vậy thì chết đi !

- Giết tao đi - Tên đó trừng mắt hung hăng

- Mày tưởng tao không dám à? - Nói xong Băng soẹt qua người tên đó một nhát kiếm trong 5s, tên đó đã ngã ra cùng vũng máu.

- Còn tên nào không phục lên tiếng - Băng lạnh lùng,nụ cười thoát ẩn thoát hiện

- Tao..

- Tao..

- Tao...

Có khoảng hơn 10 tên lên tiếng rồi còn xỉ nhục Mặt Nạ Quỷ...

Mặt nạ quỷ cũng như Devil bloodthirsty

- Mặt nạ quỷ cái quái gì chứ, chùm lại là một con nhãi ranh không biết lai lịch như thế nào, thật là không đáng mặt trong giang hồ.

* Bốp *

Sau câu nói ấy là tiếng bốp chát kêu rõ to, không phải Băng ra tay mà là đàn em của Băng ra tay

- Mày câm mồm - Tên đàn em của Băng gìm chặt cổ tên đó. Băng lạnh lùng bước đến gần và nói

- Nói lại xem

- Tao nói mặt nạ quỷ không đáng là bang mạnh trong giang hồ, có một con chùm nhãi ranh không biết lai lịch như thế nào

- À vậy à, thế thì tạm biệt cuộc đời lần cuối đi - Băng nói mỉa mai rồi ra tay không thương tiếc, máu tên đó bắn lên người Băng, cả khuôn mặt Băng cũng dính một chút máu

Mấy thằng đàn em của Băng vội đem giấy ẩm cao cấp đến cho Băng lau mặt

Và những tên không phục còn lại, Băng để dành cho đàn em xử lý không thì tụi đàn em rảnh quá không có việc j làm, Băng ngão nghệ ngồi trên phiến đá bên đường và tận hưởng trò chơi đã có nhân vật chính

- Còn những người không lên tiếng tính sao vậy chị hai .

- Xử luôn đi, không xử tụi này bang của tụi nó còn lộng hành nhiều

- Dạ vâng...

Sau câu nói lạnh lùng của Băng là hàng loạt tên rên rỉ vang lên trong đêm tối,và còn lại là những vũng máu loang khắp trên mặt đường hoà vào mưa và những con người đang chạy trốn tử thần nhưng khôg may đã bị tử thần bắt lại được

" Là một sát thủ, là một chùm mặt nạ quỷ, là con gái của Hạ Chiến Phúc này không được lương tay với bất kì kẻ thù nào, phải cực kì máu lạnh con sẽ trả thù thành công " - Lời căn dặn của cha Băng thoáng hiện lên trong đầu Băng, dứt khỏi dòng suy nghĩ đó Băng tháo chiếc mặt nạ ra rồi thả mình trong mưa

- Tiểu...à..Chị hai, chị không về sao - Đàn em của Băng lo lắng Băng nghịch mưa sẽ bị ốm

- Tôi cần 5 phút yên tĩnh - Câu nói của Băng cũng chính là mệnh lệnh,và đám đàn em của Băng cách xa Băng 10mét

Rồi Băng leo lên xe cho đàn em trở về nhà, căn nhà sau hơn 1 năm chưa được nhìn thấy Băng, Băng rửa trôi bụi bặm và vết máu trên người rồi đắm mình chiếc giường thân yêu với lò sưởi ấm ( trời lạnh mà tắm mưa thì ốm là cái chắc...nhưng Băng không ốm.heehee )

Băng vẫn trả vờ mình là con nhà quê ngỗ ngược và bướng bỉnh trước mắt học sinh ở mọi trường và cả trước mắt bọn Thiên Phong nữa.Nên Băng vẫn ở trong căn nhà cũ của mình mặc cho lũ đàn em năn nỉ gãy lưỡi về biệt thự ở nhưng Băng từ chối liên tục, xe hơi nói chung những thứ sang trọng Băng không giữ mà giao cho đàn em và hằng ngày vẫn đi bằng xe đạp điện đến trường

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.