Tiêu Quý đẩy ra cánh cửa đã hơi cũ kỹ, viền mắt không hiểu sao lại cay cay.
@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)& Z3 f+ U; S0 q8 p; @7 r
@Copyright of Kitesvn.COM |& ~/ M- b# |+ u, ^* T(Do not Copy, pls!!)
Trên sàn nhà, trên bàn và sofa đều là những lớp bụi, hoa trong bình đã héo tàn từ lâu, cái chổi đặt ở góc tường bởi vì lâu rồi không ai dùng đến mà đã bện thành một tầng mạng nhện. Trên mặt đất có một cái cốc bị đập vỡ, bên cạnh là một ít mảnh vụn bánh mì đã biến thành màu đen, hiển nhiên là có chuột ở đây. Trong phòng toả ra mùi mốc khó ngửi, lúc này vì được mở cửa ra mà ánh sáng mặt trời nhè nhẹ chiếu vào tôn lên từng lớp bụi bặm, hiện ra vẻ tan hoang khác thường, thật giống như là xó xỉnh âm u bị người ta quên lãng.
@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)) L4 [. U: D x, C
$ X1 e# w+ {; Y3 {@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
Tiêu Quý ngơ ngác đứng đó, ánh mắt nhìn chăm chăm ngôi nhà cô đã ở nhiều năm, cảm thấy lớp bụi mỏng kia giống như sự tối tăm ở trong lòng cô. Trên đường đến đây, kỳ thật cô đã nghĩ tới cảnh tượng này, bà nội được chú đón đi rồi, cô ở đại học B, trong nhà không còn ai, càng không có một chút sức sống, sàn nhà dơ bẩn chẳng ai quét dọn, bàn bẩn không ai lau chùi, ngay cả chuột cũng bắt đầu rêu rao khắp nơi. Cô không phải chưa từng trải qua cuộc sống như vậy, nhưng mà tận mắt chứng kiến, tâm lý chuẩn bị trước đó đều chỉ là viễn vông, cảnh tượng trước mắt khiến cho hạnh phúc đã tích góp từng tí một chợt rơi vào bụi bặm, Tiêu Quý lại nhận ra, lúc cô mười ba tuổi, cô đã không có gia đình.
@Copyright of Kitesvn.COM |) S7 a1 l8 J: V: n R(Do not Copy, pls!!)
@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)* @, O- j0 Y% Y
Thực ra Tiêu Quý đã từng trải qua cuộc sống đơn thuần lại hạnh phúc, lúc đó cô còn là hàng xóm của Mễ Tu, cuộc sống của cô đơn giản lại vui vẻ, mỗi ngày xoay quanh cô không phải ăn thì là ngủ, cô hoàn toàn không suy nghĩ tới bất cứ phiền muộn nào. Thế nhưng số phận dường như không lưu luyến với mỗi người. Vào năm mười tuổi, việc làm ăn của bố cô thất bại, ông dùng tất cả tiền dành dụm để trả nợ rồi cho vay, đưa cô và mẹ dọn đến một căn nhà cũ, sau đó, cuộc sống của cô đã xảy ra biến hoá long trời lỡ đất.
@Copyright of Kitesvn.COM |1 }; L2 i3 v1 C- P |(Do not Copy, pls!!)
@Copyright of Kitesvn.COM |) x2 i5 j, j4 h1 ``- i(Do not Copy, pls!!)
Cô bắt đầu ngồi xe buýt rất lâu đến trường mỗi ngày, cô không cùng bạn học đi ăn KFC nữa, cô bỗng nhiên hiểu được hoá ra Häagen-Dazs là một thứ rất đắt tiền. Mỗi ngày đi học về đến nhà, cô phải đối diện với mẹ luôn mặt mày cau có, còn bố chỉ biết mượn rượu giải sầu, Tiêu Quý chỉ có thể trốn trong phòng khóc. Chẳng qua khi đó cô còn có một gia đình.
@Copyright of Kitesvn.COM |. N6 N' P k0 l( b& Z% b1 b(Do not Copy, pls!!)
@Copyright of Kitesvn.COM |* M# |! c3 [3 y9 C! [) [(Do not Copy, pls!!)
Cứ như thế đến năm cô mười ba tuổi, cùng với bố mẹ mỗi ngày không ngừng cãi vã, cô đã học được rất nhiều thứ, ví dụ như làm việc nhà, nấu cơm, còn không ngừng ứng phó giữa bố mẹ, làm nũng đáng yêu để điều chỉnh không khí trong gia đình. Đôi khi, bố mẹ thấy cô ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, hai người cũng sẽ đỏ mắt cam đoan với cô, sau này không bao giờ cãi nhau nữa. Thế nhưng, cam đoan của bọn họ lần này ngắn hơn lần trước.
@Copyright of Kitesvn.COM |& ~3 l. |" v. z5 S" Q9 a- Y(Do not Copy, pls!!)
* A0 {- S+ T G/ M4 p7 Q@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
Tiêu Quý vĩnh viễn không quên ngày hôm đó, sau khi bố mẹ cãi vã lớn tiếng, mẹ khóc chạy ra ngoài, chờ đến lúc cô đuổi theo thì đã không còn nhìn thấy bóng dáng của mẹ, chẳng biết làm sao, cô đành phải trở về nhà. Khi đó bố đang uống rượu, cô đi qua định khuyên vài câu tượng trưng, không ngoài ý muốn bố phớt lờ cô, vì thế cô đành phải trở về phòng mình, đắp chăn kín mít, nói với chính mình ngày mai sẽ không có chuyện gì.
@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!); k. y+ t: A* S* T
@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)0 r+ i" Z/ f( _1 A& V4 R
Nhưng lúc này đây, cô tự thôi miên mình lại chẳng có tác dụng gì, ngày hôm sau mẹ không trở về, bố uống rượu rồi ngủ, tỉnh ngủ rồi lại uống nữa…
; P* ^# X' N/ V; P@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
3 |5 M8 K( l U" L. ]' q- ^* V) k@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
Cô bất lực trông thấy khuôn mặt bố càng ngày càng dữ tợn, đột nhiên cảm thấy quá xa lạ, trong chớp mắt cô như không còn sức lực, ngồi xổm trên mặt đất, thở hổn hển, cảm giác lồng ngực bí hơi, đầu óc là một mảnh hỗn loạn. Sau đó bố ném chai rượu xuống, nghiêng ngả lảo đảo đi sang đây, miệng ông đầy mùi rượu, vẻ mặt dường như rất đau khổ.
3 P6 B( m7 ~" x; O; ?0 A6 F5 B@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)9 |7 |; S. W; K5 z! g/ f& i6 d
“Tiểu Quý…đừng sợ…lập tức sẽ không sao…không sao…sẽ không đau khổ nữa…bố dẫn con đi cùng…”
@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)1 q3 o, p0 t2 ``3 N, s
8 H, Z8 t6 y" F/ m@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
Tiêu Quý ôm ngực, đầu óc nặng nề, càng ngày càng không thở nổi, cô níu chặt áo bố, ra sức lắc đầu, cô không nói được nên lời, chỉ là lắc đầu, nước mắt chảy đầy mặt, nước mũi không thể kiềm nén mà chảy theo, cô muốn nói, bố đừng mà, bố đừng mà… Thế nhưng, đừng cái gì, cô không biết, cô không muốn biết…
@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)5 i8 d7 X- [* H0 [0 W/ Z
@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!): ~; }5 S$ y3 A4 f( h
Lồng ngực ngày càng khó chịu, mí mắt ngày càng nặng, Tiêu Quý nhắm mắt lại, cảm thấy như mình ở trong đám mây, nhẹ nhàng bay bổng.
, }, e% O+ q& F( {1 r6 H4 H@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
9 G, |/ W) {' O1 c0 ^+ [+ V% I@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
Đột nhiên, bố giống như nổi điên vọt vào phòng bếp, sau đó hoảng loạn mở ra tất cả cửa sổ, ông như là mất hết tất cả sức lực, từ vách tường trượt xuống, ôm đầu khóc lóc nghẹn ngào.
% G" ]- e' x7 u+ o; f6 l@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
9 ~. ~* ~( u% t5 s@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
Tiêu Quý muốn đi qua an ủi bố, thế nhưng, vừa nhích người cô liền cảm thấy trong dạ dày có một đợt cuồn cuộn, sau đó từ trong miệng nôn ra một đống nhớp nhúa, dạ dày cô đau thắt lại, đầu như muốn nổ tung. Bố thấy thế liền chạy nhanh qua đây, ôm lấy cô từ trên mặt đất, rồi chạy ra khỏi nhà.
@Copyright of Kitesvn.COM |- R- o9 ?" m/ W* v9 Y(Do not Copy, pls!!)
, K0 g. c) ?% R1 W, [@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
Bố lái xe rất nhanh, không ngừng hô tên Tiêu Quý, không ngừng xin lỗi. Lúc đụng vào chiếc xe ở đằng trước, ông ở trước người Tiêu Quý, che chắn cho cô…
@Copyright of Kitesvn.COM |3 s! g9 E; e G2 L& z(Do not Copy, pls!!)
@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)' [% X J* m# m- [+ j
Một tuần sau khi bố qua đời, mẹ cô trở về cùng một người đàn ông khác. Tiêu Quý giống như điên rồ mà đuổi bà đi, cô nói, vì sao bà không nhận điện thoại của tôi, cô nói, vì sao bà không đến gặp bố lần cuối cùng, cô nói, vì sao bà cãi nhau với bố, cô nói, tôi không có bố, cô nói, tôi không có mẹ…
@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)1 E; J2 D2 8 O" v9 _% V( C, 3 |' y
@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!). n, Q" ! H. t/ T: i4 C6 F
Cô không có gia đình…
@Copyright of Kitesvn.COM |; p+ K1 I0 A9 w(Do not Copy, pls!!)
# ~5 e9 i8 e- y@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
Từ nay về sau, Tiêu Quý cũng chỉ có Tiêu Quý.
8 @' r2 B- R" W6 _4 ?' p+ O$ w. Q0 x@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)+ O1 O3 i, e4 [
Hình như bắt đầu từ lúc ấy, chiều nào đi học về cô cũng chỉ thấy cảnh tượng như vậy, khắp nơi đều là bụi, không có chút khí người, thường thường sẽ nghe thấy một hai tiếng kêu chít chít của con chuột. Lúc này hồi ức giống như thủy triều dâng cao, mãnh liệt mà lại tàn nhẫn.
@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!), T9 H) H# X6 t, [
@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)7 P! J T: P. b* z3 O9 o0 k/ h" b
“Em còn thất thần gì đó? Mau tới đây quét dọn.”
2 ^' M) [) p6 @* T; J: ~@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
@Copyright of Kitesvn.COM |2 f) X I1 {. u% c(Do not Copy, pls!!)
Một tiếng gọi đột ngột ngắt ngang dòng suy nghĩ của Tiêu Quý, cô chậm rãi xoay người, đầu óc vẫn rối rắm, nhìn gì cũng không rõ ràng. Trong lúc mơ hồ, cô nhìn thấy Mễ Tu nhà cô cầm cái chổi, đang quét dọn những mảnh vụn còn sót lại dưới đất. Thấy cô nhìn về phía anh, Mễ Tu khẽ cười, trên khuôn mặt là vẻ dịu dàng sưởi ấm tâm can của cô.
# r, a9 ?6 A. Q+ ?! D7 L8 L% q' u@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
@Copyright of Kitesvn.COM |! U: i( T( ``! P5 }! }0 C(Do not Copy, pls!!)
Tầm mắt dường như rõ nét một chút, bóng dáng trước mắt Tiêu Quý càng chân thật hơn. Cô rõ ràng nhìn thấy Mễ Tu nhà cô đã dọn xong những mảnh vỡ, lau bàn một lần, sau đó lau nhà, rồi từ trong phòng lấy ra một cây trầm hương đốt lên. Mễ Tu ung dung đi sang đây, nhéo hai má cô, rồi anh đến ban công, tưới nước vào chậu xương rồng đã sắp chết khô.
@Copyright of Kitesvn.COM |7 q8 m" u- P {(Do not Copy, pls!!)
@Copyright of Kitesvn.COM |* U/ t" W( I4 J. r& {* G/ g(Do not Copy, pls!!)
Tiêu Quý giống như chậu xương rồng kia trong chớp mắt sống lại, xanh um tươi tắn, tràn ngập sức sống.
@Copyright of Kitesvn.COM |7 m, Z! |# i( H( n(Do not Copy, pls!!)
@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)* v4 t6 z! B0 ``# N0 R3 n
Mùi trầm hương tràn ngập cả phòng, thanh nhã nhàn nhạt, khiến cho người ta vui vẻ thoải mái. Tiêu Quý hít mũi, ngẩng đầu nghênh đón ánh nắng ấm áp, tầm mắt giao với Mễ Tu, tia sáng lấp lánh, rạng rỡ sáng chói, không chỉ có tình ý, càng nhiều hơn là sự ấm áp và nương tựa.
2 Q8 K2 @8 l0 K W@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)/ I* h( t8 v& n5 ^ C3 v, M
Tiêu Quý suy nghĩ, lớp bụi bặm trong lòng cô cứ thế đã được Mễ Tu nhà cô quét dọn sạch sẽ. Cuộc đời này có anh, cô không cần gì nữa.