Đánh giá: 7/10 từ 346 lượt
Văn án 1:
Đường Minh Hề xuyên vào một cuốn tiểu thuyết nam chính phế vật nghịch tập, trở thành vợ của nam chính.
Trong cuốn tiểu thuyết này, vì để làm nhục nam chính, vợ của nam chính đã tìm mọi cách dằn vặt hắn, đánh đập hắn. Kết cục là bị nam chính bẻ gãy tay chân rồi ném xuống biển biển, để mặc cho cá mập cắn xé.
Đường Minh Hề vừa mới xuyên qua: …… Đương nhiên là phải nắm bắt thời gian mà ôm đùi nam chính rồi!
Đối xử tốt với hắn, cho hắn ăn ngon, tặng hắn đồ để mặc, trở thành bạch nguyệt quang trong lòng hắn.
Nhưng mà…
“Báo cáo Đường thiếu, Diệp Hành đã quỳ trong bão tuyết suốt một ngày một đêm rồi ạ!”
“Báo cáo Đường thiếu, Diệp Hành đã bị treo ở cửa ba ngày ba đêm!”
“Báo cáo Đường thiếu, Diệp Hành đi gặp tên ti tiện Đường Nặc kia rồi.”
# Tôi còn có thể làm gì để cứu vãn tình hình đây #
Văn án 2:
Trên vịnh Thanh La, Đường Minh Hề và Đường Nặc cùng bị bắt cóc.
Bọn bắt cóc chĩa súng vào Đường Minh Hề, phía sau lưng là vách đá cao, là biển sâu nước xoáy.
“Diệp thiếu, vợ và tình nhân, chọn một đi!”
Đường Minh Hề run rẩy nói: Diệp Hành, tôi không biết bơi.
Diệp Hành nhấc mí mắt, hờ hững: Đường Nặc, qua đây.
Một cái liếc mắt cũng không dành cho cậu.
Đường Minh Hề mất hết hy vọng, thả người nhảy xuống vách núi, chôn thây dưới đáy biển rộng.
Trước khi cậu chết, chỉ thấy Diệp Hành khẽ sửng sốt, sau đó hai mắt như thể đã nứt ra.
Rất lâu sau đó, người ta nhìn thấy giám đốc tập đoàn quyền lực – Diệp Hành run rẩy quỳ trên mặt đất, lặp đi lặp lại tên của vợ mình. Trông hắn như thể đang phát điên vậy.
Nhưng mà ——
Sau khi nhảy xuống biển, Đường Minh Hề điên cuồng bơi những 20km rồi lên được bờ, hai mắt ướt đẫm: Ha ha ha ha ha ha cuối cùng ông đây cũng có thể được tự do rồi!!
# Giả chết cũng chỉ sướng trong nhất thời, giả chết cả đời thì sướng cả đời #
# Cái chức Diệp phu nhân này ai muốn giữ thì giữ, ông đây đếch thèm! #
Bình luận truyện