Tôi Thực Sự Chỉ Là Một Người Bình Thường

Chương 16: 16: Trêu Đùa Tôi Vui Lắm Sao




Editor: Nguyetmai

Một chân của Rabbit đạp lên mặt của Faster một cách vững vàng, một đống chất lỏng màu bạc từ trong mũi của Faster phun ra ngoài, cùng với hai chiếc răng bạc bay ra theo.

So với nỗi đau về thân xác, Faster càng để ý đến nghi ngờ trong lòng hơn. Tại sao vậy?

"Khục... Hộc..." Faster ói ra máu, mắt mở to, kinh ngạc nhìn Phong Bất Giác nói: "Đây... Chuyện này là sao? Rõ ràng lúc nãy ngươi đã khiến bọn chúng..."

"Đương nhiên là diễn cho ngươi xem rồi." Phong Bất Giác nói.

"Không thể nào, ảo ảnh của Rabbit, ta..." Faster chỉ nói được nửa câu.

Rabbit liền ngắt lời: "Đó là người thật." Nó đang vừa cọ bàn chân trên mặt đất, vừa nói: "Ta biết, ngươi có thể phân biệt được sự khác nhau giữa ảo ảnh và người thật, nhưng thêm ảo giác cục bộ trên người thật, ngươi chưa từng nhìn thấy ta sử dụng đúng không?"

Rabbit nói, rồi dùng móng thỏ làm động tác vuốt cổ chính mình, chỉ thấy trên cổ nó, xuất hiện một đường máu, máu đổ xuống như nước. "Nếu ngươi muốn xem ảo giác ta trực tiếp moi tim ra thì ta có thể biểu diễn cho ngươi xem." Vừa nói dứt lời, ảo ảnh nó tạo ra biến mất trong không trung, vết thương và vết máu, tất cả đều mất tăm mất tích, "Lúc nãy thứ mà ngươi nhìn thấy... Chỉ là một phát đạn không có chút uy lực nào bay về phía mặt ta, và ta lập tức tạo ra ảo ảnh bị bắn vào đầu. "Vết thương" của Billy cũng tương tự như vậy."

"Một trong những sai lầm của ngươi, chính là quá tự tin vào trò tượng bùn của mình. Lần nào ngươi cũng để cho tượng bùn bị họ giết chết một cách dễ dàng, để ít ra ngươi cũng hiểu đại khái về năng lực của ba người bọn họ." Phong Bất Giác tiếp lời: "Nếu như trước đây trong khi ngươi điều khiển tượng bùn chiến đấu từ xa, mà ngươi chuyên tâm hơn một chút chứ không phải làm việc qua loa, thì ngươi có thể nắm bắt nhiều thông tin về ba tù nhân này... Đặc biệt là chi tiết năng lực và biến hóa của họ khi chiến đấu.

"Đây đều là do ngươi gieo gió thì gặp bão." Lúc này Billy cũng lên tiếng: "Sau khi bọn ta bị trò hề của ngươi lừa gạt nhiều lần, ngươi còn đưa ra cái gọi là "thần chú" của Bá Chủ Thời Gian. Từ đó, ngươi càng thờ ơ với những thử nghiệm bỏ chạy của bọn ta, lúc nào cũng chống cự một chút mang tính tượng trưng, rồi bị giết một cách dễ dàng." Nó ngừng lại một lúc: "Ta cũng từng nghi ngờ, tại sao thực lực của một tên cai ngục mới như ngươi so với Satsuma Deere lại có chênh lệch lớn như vậy, đáng tiếc ta vẫn bị những thần chú của ngươi lừa gạt."

Faster nói: "Các ngươi... Trước khi vào cửa đã bí mật sắp xếp màn lừa đảo hoàn hảo lúc nãy sao?"

"Không thể nói là hoàn hảo được." Phong Bất Giác nói bằng giọng điệu thoải mái: "Đây cũng không phải màn biểu diễn gì đặc biệt phức tạp, ta chỉ có ý muốn xem thử, nên đưa ra ý kiến thôi. Thực tế chứng minh ta đã đoán đúng, đương nhiên, cho dù ta không đoán đúng, bọn ta cũng chẳng có tổn thất gì, chẳng qua là uổng công biểu diễn thôi. Nếu tất cả đúng như ngươi nói, lát nữa bọn họ sẽ lại vào đây, đưa súng cho ta, sau đó ta giết ngươi là được."

...

Mười phút trước

Phong Bất Giác lần lượt nhìn ba người bên cạnh, nhún vai, bước về phía trước.

Anh bước được vài bước đến trước cánh cửa nhà tù, tay cũng đã đặt lên nắm đấm cửa, nhưng khoảnh khắc anh chuẩn bị đẩy cửa, thì bỗng dừng lại.

Anh đứng ngẩn ra đó, như đang suy nghĩ.

"Nè! Lại làm sao nữa? Rốt cuộc ngươi đã xong chưa vậy?" Rabbit hét lên.

"Không đúng..." Trong mắt Phong Bất Giác chợt lóe lên thứ gì đó: "Các ngươi bị lừa rồi!"

"Làm gì vậy? Lẽ nào ngươi định cầm thù lao rồi..." Rabbit lớn giọng hơn.

"Im miệng." Billy quát nó, tiếp lời bằng giọng thăm dò: "Hắn ám chỉ chuyện gì đó."

Phong Bất Giác thả tay nắm cửa, quay người trở lại bên chiếc bàn, "Các ngươi nói "luân hồi" đúng là có khả năng thực hiện, nhưng mỗi lần "giết chết" Faster thì nó lại kích hoạt, chuyện này..."

"Trong không gian đặc biệt, nhận được năng lực hồi sinh vô hạn là chuyện thường tình, ngay cả ngươi cũng..." Alden lên tiếng.

"Ta không nói chuyện hắn có thể hồi sinh có vấn đề." Phong Bất Giác phủ nhận và ngắt lời nói: "Nếu như là thần chú của Bá Chủ Thời Gian, tại sao hắn không thiết lập hiệu quả thành, khi phát hiện bất cứ một ai trong số ba ngươi đi vào cánh cửa đó, thì lập tức kích hoạt luân hồi?" Anh đưa mắt nhìn ba người một lượt: "Vậy thì, chưa biết chừng có thể gây ra nội chiến giữa các ngươi." Anh dùng ngón tay chỉ về phía cánh cửa: "Tại sao hắn phải thiết lập thành, Faster bị giết chết, rồi mới kích hoạt luân hồi?"

"Khi cai ngục còn sống, dựa vào cai ngục để trông chừng tù nhân, cai ngục chết rồi thì kích hoạt luân hồi, lẽ nào điều này không hợp lý sao?" Alden hỏi ngược lại.

"Ha!" Phong Bất Giác bật cười: "Nếu như cai ngục mạnh hơn các ngươi, đương nhiên là hợp lý." Anh quay đầu nhìn Billy: "Nhưng, tình hình thực tế là, một mình Billy có năng lực tiêu diệt Faster. Nếu hai người các ngươi liên kết lại, ta nghĩ có thể nắm chắc chín phần..."

Billy nói: "Ý của ngươi là..."

"Kẻ nói lý thuyết luân hồi này cho các ngươi, là Faster phải không?" Phong Bất Giác hỏi.

"Đúng vậy, là hắn." Billy trả lời.

"Trước khi Faster trở thành cai ngục của các ngươi, các ngươi có hiểu về thực lực của hắn không? Phong Bất Giác lại hỏi, "Hắn so với Satsuma Deere thì sao?"

"Tuy trước đó chưa từng giao đấu, nhưng ai cũng biết, Faster là kẻ mạnh chỉ xếp sau "Thập Nhị Thời Quan". Billy nghĩ ngợi một chút rồi nói: "Satsuma Deere... Vốn xếp vị trí thứ mười trong "Thập Nhị Thời Quan". Khi hắn ta cai quản nhà tù không có quái vật, cũng không có luân hồi. Ba người bọn ta đều ngồi trong phòng giam nhỏ. Phản kháng là điều không thể, cho dù bọn ta liên thủ, đồng thời lén tấn công, cũng không thể chống lại Satsuma Deere."

"Ừm..." Hai tay Phong Bất Giác khoanh tay trước ngực, gật đầu nói: "Vậy không phải có thể kết luận rằng... Nếu như người mà Bá Chủ Thời Gian phái tới làm thay công việc cai ngục, cơ bản không thể đảm nhiệm công việc này, tại sao hắn còn muốn phái đến? Cứ dùng lời nguyền không phải xong rồi sao?" Anh ngẩng đầu, "Nếu Faster đã tới, thì chứng tỏ Bá Chủ Thời Gian có năng lực canh giữ các ngươi. Chỉ có điều cách mà Faster canh giữ các ngươi, không thuần túy dựa vào sức mạnh, hắn có cách của hắn..."

Phong Bất Giác mím miệng: "Lại nói lại thì... Thần chú đó có thật sự tồn tại không? Theo con mắt của vị khách đến từ dị giới như ta, giả sử đúng là có thật, thì Bá Chủ Thời Gian cứ thả một con heo có sức tấn công cực lớn ở trước cửa là được, chứ để cai ngục làm gì?"

"Cho nên!" Phong Bất Giác giơ một ngón tay lên: "Ta cho rằng, chuyện về lời nguyền, là do Faster bịa đặt ra."

"Vậy tại sao..." Rabbit muốn hỏi thêm.

Để tiết kiệm thời gian, Phong Bất Giác nói luôn: "Ta có một kế hoạch, các ngươi nghe đây."

...

Thời gian quay lại thời điểm này, còn chưa đầy mười phút là Phong Bất Giác phát độc.

"Đương nhiên, ta cũng có sự ích kỷ nhất định." Phong Bất Giác tiếp tục nói với Faster: "Tuy ta nghĩ rằng chắc lọ thuốc còn lại đang ở chỗ ngươi, nhưng liệu ta giết ngươi rồi có nhận được vật phẩm này hay không, ta hoàn toàn không nắm chắc... Do đó, ta phải nghĩ ra một cách thỏa đáng, lừa lấy lọ thuốc ở chỗ ngươi.

Khả năng tiến hành thương lượng với ngươi rất thấp, bản thân ngươi cũng đã nói, theo như suy đoán của ngươi, khi ta mở cửa nhà tù đến đây, sẽ trở thành trạng thái đối địch với ngươi. Suy đoán của ngươi không sai, nhưng nếu ta nắm rõ tình hình trước, thì ta có thể sử dụng,

Ta đã biết được rất nhiều thông tin từ chỗ hội Billy, ta biết khi ngươi nhận được liều thuốc thì ngươi đã nắm được thông tin của ta, và tiến hành suy đoán thực lực và hành động của ta. Nếu ngươi đã nhận định ta hợp tác với ba người bọn họ, thì ta phải diễn một vở kịch phản chiến trước mặt ngươi, để lật đổ quan điểm của ngươi.

Cảnh tượng mà ngươi tận mắt nhìn thấy, sẽ có sức thuyết phục hơn bất cứ lời nói nào. Cho nên khi nổ súng tấn công đột ngột, ta còn dùng chiêu thức cấp bậc [Sóng rồng đen của Tà Vương Viêm Sát].

Lúc đó vết thương do súng gây ra với Billy chỉ là giả bộ mà thôi, thật ra nó ở trạng thái hoàn toàn khỏe mạnh. Hơn nữa, trước đó bọn ta đã bàn bạc xong xuôi, nếu như ta thi triển thành công, nó sẽ tiếp chiêu, sau đó bỏ chạy với sự yểm trợ của rồng lửa đen và ảo giác.

Mấy câu cuối cùng của Alden, là nói bóng nói gió để khiến cho ngươi cảm thấy sự phản bội của ta nằm ngoài dự liệu của bọn họ, nó rất chân thực.

Quả nhiên, màn biểu diễn không tiếc công tiếc vốn này đã có hiệu quả, nhìn thấy Alden rút lui, ngươi cũng không thể không tin, tất cả mọi chuyện đều là thật.

Vậy là, sau khi Alden rút lui về phía trong cánh cửa, ngươi gỡ bỏ phòng bị, đưa liều thuốc cho ta, đồng thời đắc ý xuất hiện trước mặt ta bằng con người thật của mình. Bởi vì ngươi không thể chờ đợi được và muốn ta về cùng phe với ngươi, và còn chia sẻ thủ đoạn cao minh của ngươi cho người tuyệt đối không thể đến nơi này một lần nào nữa. Dù sao ngươi cũng giở trò này lừa bọn họ lâu đến như vậy, nếu như không tìm một người để khoác lác một chút, chẳng phải sẽ là người tài giỏi không được trọng dụng sao?"

Faster vẻ tức giận nói: "Hừ... Không phải bây giờ ngươi cũng đang làm chuyện tương tự đó sao?"

"Chuyện này thì khác, ngươi muốn khoe khoang." Phong Bất Giác cười nói: "Còn ta là "săn sóc" ngươi trước lúc ngươi lâm chung, tránh để ngươi chết mà không hiểu rõ mọi chuyện." Anh nói rồi, sử dụng [Thuốc giải độc], nhắc nhở hệ thống lập tức vang lên:

[Nhiệm vụ hiện tại đã hoàn thành, nhiệm vụ chính đã hoàn thành toàn bộ]

[Bạn đã hoàn thành phó bản này, tự động truyền tống sau 60 giây]

"Ngươi nói đúng." Alden tiến gần đến bên tai Faster thì thầm: "Ngươi chết chắc rồi, hơn nữa ta dám bảo đảm, trước khi ngươi chết, ngươi sẽ lĩnh hội đầy đủ cái gì gọi là "khủng khiếp"."

Rabbit đứng một bên cũng nghiến răng chà móng, ra vẻ muốn luyện thỏ quyền.

Faster cũng biết mình tiêu đời từ đây, hắn nhìn chằm chằm vào Phong Bất Giác với ánh mắt thù hằn: "Tại sao ngươi phải giúp bọn chúng? Ngươi biết cái giá phải trả khi đối địch với Bá Chủ Thời Gian phải không?"

"Ta cũng có một câu hỏi." Lúc này Billy cũng quay người nói với Phong Bất Giác: "Tại sao ngươi không tham gia trận phản chiến?" Nó trầm giọng nói: "Nếu như hơn mười phút trước, ngươi chọn cách trực tiếp đẩy cửa bước vào, và không bàn bạc trước với bọn ta... Ta nghĩ ngươi cũng đã thành công, kết quả đột ngột phản bội, không khác biệt gì mấy so với kết quả mà chúng ta vừa diễn. Đối với ngươi mà nói, như vậy cũng có thể qua map, không phải sao? Hơn nữa còn tránh phiền phức khi kết thù với Bá Chủ Thời Gian."

"Ha ha..." Phong Bất Giác bật cười: "Về chuyện kết thù oán, ta đã nghĩ rồi... Các ngươi không nói, ta không nói, sẽ chẳng ai biết chuyện vượt ngục lần này có liên quan đến ta?" Anh xòe hai tay: "Ta chỉ là lữ khách dị giới, một nhân vật nhỏ bé không đáng nhắc đến. Các ngươi tiêu diệt Faster, sau đó bỏ chạy, nếu như không ai để lộ tin tức, có nghĩa ta cũng không sao hết."

Phong Bất Giác nói với giọng thoải mái: "Nói ra thì... Ta đã làm gì nhỉ? Đâu phải ta ra tay bắt Faster, ta cũng không giết hắn, vốn dĩ ta chẳng làm gì cả?" Anh lại còn không biết xấu hổ dùng dăm ba câu để chối bỏ sự việc: "Còn về chuyện tại sao ta lại giúp các ngươi, ta đã giải thích rồi mà..." Khóe miệng anh nhếch lên một nụ cười, để lộ ra một sự điên cuồng trong nụ cười đó: "Ta vốn không phải là người của phe Thủ Tự gì đó."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.