Tôi Thừa Kế Di Sản Của Người Chồng Đã Mất

Chương 58: Động thái của Thẩm Thế Mạt




Cù Diệc thật không nghĩ tới y và Quý Cẩn Du có xảy ra chuyện này. Ngày hôm nay y muốn biết rõ mọi việc thẳng thắn đem nghi vấn của mình từ trước cho tới nay một mạch ném hết ra ngoài: “Ngươi cùng Quý gia, đến cùng xảy ra chuyện gì?”

Quý Cẩn Du biết y muốn hỏi cái này rất lâu, nhưng hắn thật không có tâm tình muốn thẳng thắn nói ra, vì để cho tâm tình mình chuyển biến tốt, hắn quyết định trêu đùa Cù Diệc một chút: “Ta mới vừa tỏ rõ cõi lòng, ngươi vẫn chưa trả lời ta đấy, ngươi trả lời ta ta lại nói.”

Cù Diệc mặt liền đỏ, a a, nói không ra lời. Y yêu thích Quý Cẩn Du sao? Y không biết, đại gả tới Quý gia, y chưa bao giờ nghĩ tới có thể cùng Quý gia tiểu thiếu gia chân chính sống cùng nhau, nhưng bây giờ không hiểu sao bọn họ lại ở cùng một chỗ, trên thực tế có thích hay không, y thật không rõ ràng.

Quý Cẩn Du nhìn dáng vẻ tỉnh tỉnh mê mê của y thì yêu cực kỳ, thở dài một hơi, đem chuyện xưa chôn sâu ở trong lòng êm tai nói: ” Mẫu thân của ta là do Quý lão gia lúc đi Giang Nam bàn chuyện làm ăn mang về làm lương thiếp, Quý phu nhân cũng không phải là thân sinh mẫu thân của ta. Bà lại hay ghen tị cho nên Quý lão gia chỉ có thể lặng lẽ đem mẫu thân ta nuôi ở bên ngoài. Lúc mẫu thân sinh ta do khó sinh nên qua đời, Quý lão gia thấy ta đáng thương nên đem ta đưa về Quý phủ. Quý gia sĩ diện, cũng không nói ra ta là con tư sinh, nói ta do Quý phu nhân sinh hạ. Nhiều năm như vậy bà sợ ta cùng với hai đứa con trai bà tranh giành gia sản Quý gia cho nên nói với người ngoài ta là ma ốm, dáng dấp như vậy ta không có cách nào liên quan đến sản nghiệp Quý gia. Quý lão gia vu tâm hổ thẹn, chấp nhận những việc làm của bà. Bà chê ta chướng mắt lấy danh nghĩa dưỡng bệnh đuổi ta tới đây ở tất cả mọi chuyện là như vậy.”

Sau khi nói đến đây, Quý Cẩn Du không nhịn được cười khổ, địa vị của hắn đúng là lúng túng. Cù Diệc không thể tin được, cũng không dám tưởng tượng, chắc chắn thường ngày ở Quý phủ hắn cũng trải qua rất nhiều gian khổ?

“Về phần ngươi, là ta đến cầu cha ta, chúng ta vừa bắt đầu đã biết, Cù gia không sẽ đem bảo bối nữ nhi gả cho ta, lúc đó bà mai ám chỉ thật ra là ngươi. Quý lão gia cùng đại nương của ngươi đều biết chuyện này, sau khi ngươi gả cho ta hai nhà sinh ý sẽ tiến thêm một bước hợp tác lui tới, chỉ có lợi không có hại cho nên Cù Phủ cũng rất nhanh đáp ứng hôn sự này.” Vì cầu thú Cù Diệc, hắn còn làm rất nhiều rất nhiều chuyện, tỷ như quỳ gối ngoài cửa phòng của Quý lão gia một ngày một đêm, đồng thời đáp ứng Quý phu nhân vĩnh viễn không trở về Quý gia.

Nhưng những thứ này đều là hắn cam tâm tình nguyện, Quý gia bây giờ không có gì đáng giá để hắn lưu luyến, hắn cần phải rời khỏi nơi đó, bắt đầu cuộc sống mới của mình.

“Mặc dù nói là ngươi đại gả cho ta, mà ta lại chân chính tâm duyệt với ngươi muốn cùng ngươi chung sống một đời, nếu như ngươi bây giờ còn chưa tâm duyệt với ta, cũng không liên quan, ngày tháng còn dài chúng ta có thể từ từ đi.”

“Ngươi nguyện ý cùng ta cả đời sống ở chỗ này, tương thủ đến già sao?”

Cù Diệc ngây ngẩn cả người, không biết trả lời như thế nào.

Mà vô luận có nguyện ý hay không, đời này của y chỉ có thể vĩnh viễn vĩnh viễn cùng Quý Cẩn Du quấn lấy nhau.

HOÀN

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.