Tôi Thật Sự Không Thiếu Tiền

Chương 27: 27: Chương 26




Translator: Nguyetmai

Đúng vậy, chuyện rất quan trọng đó là nhanh chóng nâng cao thực lực của Hoa Nguyệt và Tư Dung. Lựa chọn công pháp tập luyện thích hợp nhất cho bọn họ, dựa vào hiểu biết về hai người này từ kiếp trước, tất nhiên Mộc Hàn Yên biết được loại võ công và phương pháp nào thích hợp nhất với bọn họ.

Vì thế, nàng lập tức nghiêm túc, vẫy tay ra hiệu cho hai người đó đi theo mình vào nhà kho. Nhà kho của phủ Thành chủ phân loại nghiêm ngặt, công pháp một loại, dược liệu một loại, binh pháp một loại, tất cả được sắp xếp riêng biệt và rõ ràng, lần lượt để ở các phòng khác nhau. Hơn nữa, phủ Thành chủ còn có một phòng để mật tịch(*) riêng, công pháp của Mộc gia lại để ở một nơi khác. Nói thẳng ra chính là công tư phân minh. Bây giờ Mộc Hàn Yên đang dẫn hai người đến nhà kho nơi để công pháp mật tịch của phủ Thành chủ, bởi vì Hoa Nguyệt và Tư Dung vẫn còn là hộ vệ thuộc phủ Thành chủ, vì thế chuyện đi chọn mật tịch này vẫn cần phải có thủ lĩnh thị vệ của phủ Thành chủ có mặt.

(*) Mật tịch: sách vở, tài liệu bí mật

Lúc thủ lĩnh thị vệ được gọi đến, hắn ta tươi cười hành lễ với Mộc Hàn Yên, thực tế trong lòng rất lơ đãng, muốn nhanh chóng làm lấy lệ cho xong chuyện.

Mấy người đi vào nhà kho, bắt đầu tìm kiếm mật tịch.

Thủ lĩnh thị vệ hắng giọng một cái, nói với Hoa Nguyệt và Tư Dung: "Thực lực của hai người vẫn còn hơi thấp, xuất thân bình dân, cứ miễn cưỡng cho là có chút thực lực thì căn cơ vẫn chưa ổn định, hãy luyện Chính Nguyên Công Pháp đi, tâm pháp này trung chính bình hòa, đây là công pháp tốt nhất để luyện khi nhập môn." Hắn ta vừa nói vừa cầm quyển công pháp tu luyện lên.

Hoa Nguyệt và Tư Dung đều không nói gì, bọn họ biết thủ lĩnh thị vệ nói không sai, Chính Nguyên Công Pháp trung chính bình hòa, rất dễ học, nếu luyện được sau này tự sẽ thấu đạo lý huyền diệu, đích thị là công pháp tốt nhất để luyện căn bản khi nhập môn. Trên thực tế, trước đây hai người bọn họ đều từng luyện Chính Nguyên Công Pháp. Chỉ có điều, ở đại lục Thánh Đình, công pháp tốt thực sự đều nằm trong tay những gia đình quyền thế hoặc là các học viện, bản lưu truyền ra ngoài dân gian đều đã bị giản lược đi nhiều.

Vừa nhìn cuốn công pháp tu luyện dày dặn, bìa ngoài đã ngả vàng mà thủ lĩnh thị vệ đang cầm trong tay thì đã biết nó mạnh hơn nhiều so với những gì bọn họ từng luyện.

Hai người không có ý kiến gì khác, đang định đưa tay ra nhận thì nghe thấy giọng nói đanh thép của Mộc Hàn Yên: "Không được, bọn họ không thể luyện Chính Nguyên Công Pháp, không phù hợp với bọn họ."

Nói thật, nhìn thấy thủ lĩnh thị vệ cầm quyển công pháp đó, suýt chút nữa thì Mộc Hàn Yên đã nhổ một bãi nước bọt vào mặt hắn ta. Chẳng trách, kiếp trước Hoa Nguyệt và Tư Dung đến Mộc phủ ba năm mới bộc lộ được hết tài năng, hóa ra là bị bộ công pháp này hại.

Không phải nói bộ công pháp này không hay, mà căn bản là không phù hợp với bọn họ, hại bọn họ lãng phí mất mấy năm trời. Nếu không phải hai người đó tư chất khá tốt, e rằng đã bị hủy hoại hoàn toàn rồi.

"Đại công tử, vậy người nói xem công pháp nào mới phù hợp với bọn họ?" Vốn dĩ, thủ lĩnh hộ vệ không coi kiếm sĩ cấp một Mộc Hàn Yên ra gì, giọng điệu rất bất mãn.

"Hoa Nguyệt dùng Phần Tâm Công Pháp, Tư Dung dùng Ly Tâm Công Pháp." Mộc Hàn Yên nói một cách chắc chắn.

"Cái gì! Đại công tử, cho dù hai người này là hộ vệ kề cận do người lựa chọn, nhưng người cũng không thể lấy tính mạng của bọn họ ra làm trò đùa được, đúng là hai bộ công pháp đó cao hơn bộ Chính Nguyên không chỉ một bậc, nhưng đâu phải ai cũng có thể luyện? Phần Tâm Công Pháp có thể gây tổn thương rất nặng đến kinh mạch, chỉ một chút sơ xuất nhỏ sẽ trở thành kẻ tàn phế, còn Ly Tâm Công Pháp yêu cầu phải có tâm tính rất cao, nếu như tâm không thanh tịnh sẽ rất dễ phát điên, với khả năng hiện tại của bọn họ, làm sao có thể luyện hai bộ công pháp này được? Tuyệt đối không thể được!" Thủ lĩnh thị vệ hét lớn, sợ Mộc Hàn Yên không hiểu hết sự lợi hại của hai bộ công pháp này nên chuyên tâm giải thích một lượt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.