Tôi Sợ Gió Thổi Bay Mất Em

Chương 5




Sáng sớm, sảnh lớn công ty JG chỉ lác đác thưa thớt vài người qua lại. Nền sảnh lát đá hoa cương màu sẫm, sáng bóng, mơ hồ lộ ra phong cách nghiêm túc, chuyên nghiệp.

Hiếm có khi nào Trầm Tử Quân tới công ty sớm như thế này. Mặc dù hôm qua thức chơi game đến khuya, nhưng cuối cùng tảng sáng cô vẫn thức dậy, không thể ngủ thêm nữa. Cũng vì thức khuya nên trênvành mắt mơ hồ lộ ra vẻ mệt mỏi, thành ra người bình thường ít khi trang điểm đậm là Tử Quân cũng phải dùng phấn phủ che đi.

Gót giày nện trên nền đá hoa có chút trống trải, ánh mắt lành lạnh đủ dọa chết những nhân viên yếu bóng vía. Mặc dù khuôn mặt thanh tú, làn môi đỏ mọng như trái anh đào vẫn không xua hết vẻ lạnh lùng xa cách trên mặt cô. Vài người đi qua, nhìn thấy Trầm Tử Quân đều rất cung kính.

- Trưởng phòng Trầm buổi sáng tốt lành!

Cô tùy ý liếc sang, môi hơi hơi cong thành độ cung cực nhỏ, gật gật đầu.

Chỉ thế thôi cũng đủ làm vài nhân viên hết hồn. Nghe đồn, từ khi đầu quân cho JG đến nay, Trầm trưởng phòng nhìn có vẻ thanh tú dễ gần này cũng chỉ mới cười với một vài người mà thôi. Tất nhiên cũng không thiếu những tin tức tung ra, Trầm Tử Quân cùng với Lạc Triết là một đôi. Dù sao thì, hai người này đều là nhân vật phong vân, cũng là khi nói chuyện với phó giám đốc Lạc, Trầm Tử Quân thường xuyên lộ ra nụ cười xinh đẹp nhất...

Tất nhiên những chuyện thế này hai nhân vật chính có nghe qua nhưng vẫn mắt điếc ta ngơ, càng là cho tin đồn thêm mạnh mẽ.

Lạc Triết mặc sơ mi đen, tóc cắt ngắn húi cao, ánh mắt đang chuyên chú nhìn màn hình. Thi thoảnh ngón tay thon dài rám nắng khẽ đẩy gọng kính màu vàng một chút.

Cốc cốc.

Lạc Triết giật mình, hơi cau mày nhìn đồng hồ. Còn chưa tới giờ làm việc, sao đã có người tới rồi? Hình như hắn đã dặn báo cáo nộp lúc 10 giờ sáng!

Nghĩ vậy, nhưng hắn vẫn nói.

-Vào đi.

Cửa mở, một nữ nhân xinh đẹp bước vào suýt chút làm hắn bị sặc. Tóc dài quăn nhẹ sóngto, ngũ quan tinh xảo lạnh lùng.

- Mẹ nó hôm nay mặt trời mọc đằng đông à, cái kẻ không bao giờ dậy trước tám giờ là cậu mà sao lại ở công ty vào lúc này?

Người bước vào quả nhiên chính là Trầm Tử Quân. Trong công ty cũng chỉ có duy nhất cô khiến Lạc Triết không nhịn được mắng người thế này.

Trầm Tử Quân lười nhác ngồi phịch xuống sofa, tự rót nước uống.

-Không ngủ được thôi. Hơn nữa, ngày nào mặt trời cũng mọc đằng đông.

Lạc Tiết bĩu môi, mặc kệ.

-Cậu mà cũng có ngày chăm chỉ công tác như vậy? Đầu hỏng rồi?

- Mình cũng đâu có muốn. Nhưng hôm nay phải đẩy nhanh tiến dộ còn đi đón người!

Trầm Tử Quân nhướn mày, tủm tỉm.

-A? Là mỹ nữ nào lại khiến cậu tự mình đón?

Nam nhân sơ mi đen lúc này gần như nằm bò ra bàn, không chút hình tượng phó giám đốc nghiêm túc mọi ngày. Cũng chỉ khi ở cạnh những người đã lớn lên cùng hắn từ rất lâu rất lâu này hắn mới không chút giả bộ nào.

-Cũng không phải! Mỹ nữ mình nhìn qua không một ngàn thì cũng tới tám trăm!

Trầm Tử Quân hừ lạnh, nếu cậu cường như vậy, còn không tới mức trốn chui trốn nhủi mỗi khi Lạc phu nhân thúc ép kết hôn?

- Hôm nay có hẹn với văn phòng luật. Hờ, chính là vụ vừa rồi đó. Mười giờ mình nhận báo cáo xong sẽ đi ăn. Cậu có rảnh thì đi luôn? Dù sao cũng là hẹn gặp bàn vài việc sơ bộ, vụ này cậu cũng dính dáng không ít!

Hiển nhiên cả hai đều hiểu đang nói về điều gì, chính là lần máy chủ game Võ Lâm Mộng bị đánh thủng. Trầm Tử Quân cũng góp không ít sức, ít ra thì việc tìm người nhờ vào IP ở cửa hàng Internet là cô đi thực hiện.

Quả nhiên người đã khiến cả công ty một phen chao đảo là một thành viên của tổ kỹ thuật. Cụ thể nguyên nhân gì trong đó cô cũng không quản, chỉ cần giao hồ sơ cho Lạc Triết, tự thân hắn sẽ phải đi lo thôi. Ai bảo hắn cũng là con trai của chủ tịch hội đồng quản trị... Hẳn là một hai năm nữa, chú Lạc cũng sẽ rút lui, để Lạc Triết nắm phần lớn sự vụ công ty.

- Cũng được, mình không có việc gì bận lắm.

Lạc Triết trợn trắng mắt, trực tiếp khinh thường lời của Trầm Tử Quân. Nói đùa, Trầm Tử Quân thì có gì bận? Cho dù ngày nào cũng mơ màng thức dậy từ tít buổi trưa, thì hiệu suất công việc cũng cao gấp vài lần đám người bọn họ, luôn hoàn thành công việc đúng hạn, còn thừa cả đống thời gian cho cô ta chơi game. Nếu không nhìn vào mối quan hệ lâu năm với tảng đá không chút thú vị này và hiệu suất công việc khiến người ta hận không thể một đao chém chết, thì hắn đã sớm nói với lão cha tống cổ Trầm Tử Quân khỏi công ty từ lâu. Có nhâ n viên nào sáng tám giờ chưa dậy không?

Nhìn đồng hồ cũng chưa tới giờ làm việc, Trầm Tử Quân trực tiếp bỏ laptop ra xử lí công việc. Tổ sáng tạo thực tế cũng không có việc gì quá lớn, bình thường khi mới bắt đầu chuẩn bị ra mắt trò chơi thì lượng công việc luôn gấp tới chục lần tổ khác, nhưng khi đã vào quỹ đạo thì rất đơn giản.

Cũng vì phân chia lượng công việc không hề đồng đều như thế, nên là khi thanh nhàn, lương của tổ vẫn ổn định, khi bận túi bụi, lương cũng không tăng, chỉ có chút phụ cấp.

Tất nhiên một kẻ như Trầm Tử Quân, hết việc bên tổ sáng tạo, cô còn phải tăng ca làm một phần việc bên kỹ thuật. Đây là trọng dụng nhân tài. Có điều mức giá lúc cô tăng ca cũng khiến cho Lạc Triết hộc máu không thôi.

- Luật sư chính là ai thế?

Công ty lớn như JG, đương nhiên có văn phòng luật riêng. Văn phòng Hạ Mạc là một văn phòng luật lớn có uy tín trong giới, họ cũng chỉ chủ yếu nhận việc bê ba bốn công ty lớn, JG là một trong số đó.

- Lần này mình đích thân kêu trưởng phòng của bọn họ nhận việc. Dù sao vụ này rất lớn.

-Trưởng phòng?

Hiển nhiên Trầm Tử Quân không chút ấn tượng.

Vừa đánh máy, tay đẩy đẩy gọng kính, giọng nói trầm trầm dễ nghe của Lạc Triết vang lên.

- Mình đã gặp vài lần rồi. Trưởng văn phòng luật Hạ Mạc, luật sư trẻ tuổi Tiêu Sơ Mạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.